Học Bá Sợ Giao Tiếp Xuyên Thành Trap Girl
Hứa Lạc Hoa
Tần Hoàng
2024-07-16 02:56:14
Học bá sợ giao tiếp xuyên thành trap girl
Thời gian một lần nữa trở lại hiện tại, Khương Ngữ nhìn chằm chằm vào hotsearch liên quan tới việc cô gian lận:
[Đã xem phát sóng trực tiếp chưa? Ai mà tin được, một sinh viên khoa Diễn xuất của Học viện Điện ảnh đã đè bẹp Đại học B và Đại học Q chứ.]
[Tin tức chính xác, ngân hàng đề của tổ chương trình thực sự đã bị lộ, câu hỏi vượt ải hôm nay đều đã được đổi ngay trong đêm.]
[Dù không khác quy tắc ngầm lắm, nhưng dù gì đến cuối cùng chúng tôi vẫn nói đó là may mắn, thế nhưng còn cố trèo lên đầu những người đang nghiêm túc tranh tài, thật quá đáng.]
[Muốn chiến thắng sắp phát điên rồi.]
[Nếu không có cô ta, Tiểu Trương nhà tôi đã có thể làm thực tập sinh rồi! Tổ chương trình không xử lý chuyện này sao?]
Đương nhiên cũng có người đưa ra ý kiến phản đối:
[Nếu câu hỏi đã được thay đổi ngay trong đêm, vậy chắc chắn là để phòng tránh gian lận rồi, hơn nữa trong tổ chương trình cũng có ban điều chỉnh tạm thời, các cô gái nhỏ đều đã làm rất tốt.]
[Tôi cũng cảm thấy không phải gian lận, phải biết rằng một học sinh kém sẽ phải ôn tập mấy ngày trước khi thi, cuối cùng còn phải ghi chép lại một chút mới đảm bảo, việc ghi nhớ nhiều câu hỏi như vậy chỉ trong một đêm quả thực là điều viển vông.]
[Đây là nghịch lý, nếu có thể ghi nhớ được nhiều câu hỏi như vậy trong một đêm, vậy đúng là học sinh xuất sắc rồi, mà học sinh xuất sắc thì không cần gian lận.]
Tuy nhiên những ý kiến này, từng cái đều bị bác bỏ:
[Nếu ngân hàng đề đã có thể bị lộ một lần thì cũng có thể bị lộ lần hai, nói về ban tạm thời, hiện nay trong kỳ thi đại học còn có các thiết bị gian lận công nghệ cao, huống chi là một chương trình giải trí, tuồn tin gấp thì có gì khó.]
Đặc biệt là sau khi để lộ chuyên ngành khoa Diễn xuất của Học viện Điện ảnh và thành tích môn Văn hóa trong kỳ thi tuyển sinh đại học của Khương Ngữ, những lời nói này đều biến mất, thay vào đó tất cả đều là chửi rủa:
[Quy tắc ngầm trên cả mặt dày!]
[ Cho một lời giải thích đi, bởi vì chúng tôi thích học sinh xuất sắc, thích họ nghiêm túc và cố gắng trong môi trường cạnh tranh tích cực nên mới thích , nếu lần này bao che cho Khương Ngữ thì từ giờ tôi sẽ không bao giờ xem chương trình này nữa.]
[Không phải là đã biết hết rồi chứ, sau này cũng giống như các chương trình khác, giúp nhà tư bản nâng đỡ người mới không cod não sao?]
[Chả trách khi xem livestream, vừa mới đặt câu hỏi đã bị block.]
[Khương Ngữ cút khỏi !]
[Rời khỏi chưa đủ đâu, loại người có tác phong bất chính như này nên biến khỏi giới giải trí luôn.]
...
Việc mở ghi hình lúc đầu đã thu hút rất nhiều sự chú ý, bản thân Diệp Nguyên Dục và những người khác đều đã có lượng fan hâm mộ nhất định, kết quả làm ra một con hắc mã thì cũng thôi đi, đằng này lý lịch của Khương Ngữ còn hoang đường như vậy, cộng thêm một số vấn đề còn sót lại từ quá khứ của bản thân cô, nhanh chóng khiến dư luận xôn xao bàn luận.
Tổ chương trình thông báo cho Khương Ngữ đến tòa nhà Truyền hình và Điện ảnh Quả Cam:
“... Có thể sẽ có một vài phóng viên tung tin vịt, một mình cô bị chặn khá nguy hiểm, như này đi, vừa hay bên kia cũng có người muốn đến đó, cô đi thẳng xuống tầng hai dưới lòng đất của New World Plaza, có một chiếc xe RV màu xám bạc, tôi sẽ chào hỏi bọn họ và nhờ bọn họ cho cô đi cùng.”
Khương Ngữ cất điện thoại và đi về phía gara dưới tầng hầm.
Chẳng mấy chốc trong phòng nghỉ tạm thời, Tần Thời Dư đã nhận được thông báo. Đương nhiên, người nhận điện thoại là bạn kiêm trợ lý của anh.
Cúp điện thoại, Hứa Lạc Hoa cười với Tần Thời Dư đang ngồi trên ghế salon chơi điện thoại:
“Chuyện phiền phức đến, cậu gặp xui rồi.”
Thấy Tần Thời Dư vẫn không động đậy, Hứa Lạc Hoa tiến lại gần, thấy anh lại đang xem hạng mục thể thao mạo hiểm, anh ấy giành lấy điện thoại di động của anh nói:
“Bác sĩ Lục nói, trong vòng hai năm cậu không được đụng đến những thứ này nữa.”
Tần Thời Dư vẫn không thèm để ý, rất nghe lời:
“Biết rồi.”
Rồi anh thuận thế cầm một lon cà phê đen mở ra uống.
Hứa Lạc Hoa nói:
“Cậu không tò mò tổ chương trình nhờ chúng ta làm gì sao?”
Trả lời anh ấy là Tần Thời Dư lại uống thêm một hớp cà phê đen.
Hứa Lạc Hoa nhìn bộ dạng này của anh, trong lòng thầm thở dài:
“Thế giới này rõ ràng có nhiều điều tuyệt vời như vậy, vì sao cậu không có hứng thú với cái gì thế, cậu cứ như này bảo tôi phải làm sao mới có thể yên tâm rời đi đây.”
Cuối cùng Tần Thời Dư cũng nói:
“Cậu chỉ đi làm việc thôi, đừng nói như thể sắp rời khỏi thế giới này thế.”
“Cút đi!”
Hứa Lạc Hoa cười mắng một tiếng, nhưng trong lòng lại thấy hơi khó chịu.
Ba của anh ấy đã từng là quản gia của nhà ông ngoại Tần Thời Dư, cho nên từ nhỏ anh ấy và Tần Thời Dư đã quen biết nhau, cũng bởi vì sàn sàn tuổi nhau, nên thường xuyên chơi đùa cùng nhau, anh ấy còn nhớ khi còn nhỏ Tần Thời Dư rõ ràng là một đứa trẻ trắng trẻo đáng yêu, thi thoảng sẽ nghịch ngợm quậy phá khiến người ta dở khóc dở cười, được mọi người cực kỳ yêu thích, nhưng không biết từ khi nào, anh bắt đầu thay đổi như thế.
Là khi ba Tần ngầm chiếm đoạt sản nghiệp nhà họ Thư, hay là lúc mẹ anh đến chết vẫn không muốn nhìn mặt anh? Hay là khi anh với tư cách là cậu chủ cả nhà họ Tần nhưng lại bị mẹ kế và con riêng muốn đối xử với anh thế nào cũng được?
Hay là...
Khi ông nội Thư ra đi...
Thời gian một lần nữa trở lại hiện tại, Khương Ngữ nhìn chằm chằm vào hotsearch liên quan tới việc cô gian lận:
[Đã xem phát sóng trực tiếp chưa? Ai mà tin được, một sinh viên khoa Diễn xuất của Học viện Điện ảnh đã đè bẹp Đại học B và Đại học Q chứ.]
[Tin tức chính xác, ngân hàng đề của tổ chương trình thực sự đã bị lộ, câu hỏi vượt ải hôm nay đều đã được đổi ngay trong đêm.]
[Dù không khác quy tắc ngầm lắm, nhưng dù gì đến cuối cùng chúng tôi vẫn nói đó là may mắn, thế nhưng còn cố trèo lên đầu những người đang nghiêm túc tranh tài, thật quá đáng.]
[Muốn chiến thắng sắp phát điên rồi.]
[Nếu không có cô ta, Tiểu Trương nhà tôi đã có thể làm thực tập sinh rồi! Tổ chương trình không xử lý chuyện này sao?]
Đương nhiên cũng có người đưa ra ý kiến phản đối:
[Nếu câu hỏi đã được thay đổi ngay trong đêm, vậy chắc chắn là để phòng tránh gian lận rồi, hơn nữa trong tổ chương trình cũng có ban điều chỉnh tạm thời, các cô gái nhỏ đều đã làm rất tốt.]
[Tôi cũng cảm thấy không phải gian lận, phải biết rằng một học sinh kém sẽ phải ôn tập mấy ngày trước khi thi, cuối cùng còn phải ghi chép lại một chút mới đảm bảo, việc ghi nhớ nhiều câu hỏi như vậy chỉ trong một đêm quả thực là điều viển vông.]
[Đây là nghịch lý, nếu có thể ghi nhớ được nhiều câu hỏi như vậy trong một đêm, vậy đúng là học sinh xuất sắc rồi, mà học sinh xuất sắc thì không cần gian lận.]
Tuy nhiên những ý kiến này, từng cái đều bị bác bỏ:
[Nếu ngân hàng đề đã có thể bị lộ một lần thì cũng có thể bị lộ lần hai, nói về ban tạm thời, hiện nay trong kỳ thi đại học còn có các thiết bị gian lận công nghệ cao, huống chi là một chương trình giải trí, tuồn tin gấp thì có gì khó.]
Đặc biệt là sau khi để lộ chuyên ngành khoa Diễn xuất của Học viện Điện ảnh và thành tích môn Văn hóa trong kỳ thi tuyển sinh đại học của Khương Ngữ, những lời nói này đều biến mất, thay vào đó tất cả đều là chửi rủa:
[Quy tắc ngầm trên cả mặt dày!]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[ Cho một lời giải thích đi, bởi vì chúng tôi thích học sinh xuất sắc, thích họ nghiêm túc và cố gắng trong môi trường cạnh tranh tích cực nên mới thích , nếu lần này bao che cho Khương Ngữ thì từ giờ tôi sẽ không bao giờ xem chương trình này nữa.]
[Không phải là đã biết hết rồi chứ, sau này cũng giống như các chương trình khác, giúp nhà tư bản nâng đỡ người mới không cod não sao?]
[Chả trách khi xem livestream, vừa mới đặt câu hỏi đã bị block.]
[Khương Ngữ cút khỏi !]
[Rời khỏi chưa đủ đâu, loại người có tác phong bất chính như này nên biến khỏi giới giải trí luôn.]
...
Việc mở ghi hình lúc đầu đã thu hút rất nhiều sự chú ý, bản thân Diệp Nguyên Dục và những người khác đều đã có lượng fan hâm mộ nhất định, kết quả làm ra một con hắc mã thì cũng thôi đi, đằng này lý lịch của Khương Ngữ còn hoang đường như vậy, cộng thêm một số vấn đề còn sót lại từ quá khứ của bản thân cô, nhanh chóng khiến dư luận xôn xao bàn luận.
Tổ chương trình thông báo cho Khương Ngữ đến tòa nhà Truyền hình và Điện ảnh Quả Cam:
“... Có thể sẽ có một vài phóng viên tung tin vịt, một mình cô bị chặn khá nguy hiểm, như này đi, vừa hay bên kia cũng có người muốn đến đó, cô đi thẳng xuống tầng hai dưới lòng đất của New World Plaza, có một chiếc xe RV màu xám bạc, tôi sẽ chào hỏi bọn họ và nhờ bọn họ cho cô đi cùng.”
Khương Ngữ cất điện thoại và đi về phía gara dưới tầng hầm.
Chẳng mấy chốc trong phòng nghỉ tạm thời, Tần Thời Dư đã nhận được thông báo. Đương nhiên, người nhận điện thoại là bạn kiêm trợ lý của anh.
Cúp điện thoại, Hứa Lạc Hoa cười với Tần Thời Dư đang ngồi trên ghế salon chơi điện thoại:
“Chuyện phiền phức đến, cậu gặp xui rồi.”
Thấy Tần Thời Dư vẫn không động đậy, Hứa Lạc Hoa tiến lại gần, thấy anh lại đang xem hạng mục thể thao mạo hiểm, anh ấy giành lấy điện thoại di động của anh nói:
“Bác sĩ Lục nói, trong vòng hai năm cậu không được đụng đến những thứ này nữa.”
Tần Thời Dư vẫn không thèm để ý, rất nghe lời:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Biết rồi.”
Rồi anh thuận thế cầm một lon cà phê đen mở ra uống.
Hứa Lạc Hoa nói:
“Cậu không tò mò tổ chương trình nhờ chúng ta làm gì sao?”
Trả lời anh ấy là Tần Thời Dư lại uống thêm một hớp cà phê đen.
Hứa Lạc Hoa nhìn bộ dạng này của anh, trong lòng thầm thở dài:
“Thế giới này rõ ràng có nhiều điều tuyệt vời như vậy, vì sao cậu không có hứng thú với cái gì thế, cậu cứ như này bảo tôi phải làm sao mới có thể yên tâm rời đi đây.”
Cuối cùng Tần Thời Dư cũng nói:
“Cậu chỉ đi làm việc thôi, đừng nói như thể sắp rời khỏi thế giới này thế.”
“Cút đi!”
Hứa Lạc Hoa cười mắng một tiếng, nhưng trong lòng lại thấy hơi khó chịu.
Ba của anh ấy đã từng là quản gia của nhà ông ngoại Tần Thời Dư, cho nên từ nhỏ anh ấy và Tần Thời Dư đã quen biết nhau, cũng bởi vì sàn sàn tuổi nhau, nên thường xuyên chơi đùa cùng nhau, anh ấy còn nhớ khi còn nhỏ Tần Thời Dư rõ ràng là một đứa trẻ trắng trẻo đáng yêu, thi thoảng sẽ nghịch ngợm quậy phá khiến người ta dở khóc dở cười, được mọi người cực kỳ yêu thích, nhưng không biết từ khi nào, anh bắt đầu thay đổi như thế.
Là khi ba Tần ngầm chiếm đoạt sản nghiệp nhà họ Thư, hay là lúc mẹ anh đến chết vẫn không muốn nhìn mặt anh? Hay là khi anh với tư cách là cậu chủ cả nhà họ Tần nhưng lại bị mẹ kế và con riêng muốn đối xử với anh thế nào cũng được?
Hay là...
Khi ông nội Thư ra đi...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro