Chương 21
2024-10-24 22:30:59
Trên đường về lớp Hãi trầm mặt nói với Nhiên.
- Tao thấy bà Tâm gì đó ,coi chừng còn phiền hơn con Vy nữa ,mẫy coi chừng.
Hãi coi Nhiên là bạn thân nên có ý tốt nhắc nhở ,mắt Hãi hơi khác người thường một chút ,Hãi có thể nhìn qua các cử chỉ ánh mắt và nụ cười của đối phương để biết ,họ đang muốn làm gì .
Hãi đã quan sát Tâm từ xa ,đôi mắt của Tâm rất đẹp ,trong trẻo và đầy cuốn hút, khi Tâm nhìn Nhiên ánh mắt đó quá đổi chân thành y chang như Vy vậy ,điều đó củng không làm Hãi bất ngờ ,chỉ có điều khi thấy Nhiên nói chuyện với Hà .Ánh mắt đó đã thay đổi ,Hãi thấy Tâm nuốt nước bọt mấy lần khi nhìn Hà ,trong đáy mắt lại lộ ra vẻ thèm thuồng khó tả, điều đó làm Hãi hơi sợ phải nhanh chóng kéo Nhiên đi.
- Tao biết rồi ,cảm ơn mầy.
Nhiên hiểu bạn mình muốn nói gì ,cậu củng đang thắc mắc lắm đây ,Diệt Yêu Sư tại sao lại tới đây đông như vậy.Chuyện gì sắp xảy ra đây, suy nghĩ này làm Nhiên không khỏi lo lắng.
0-0----0
Trưa nay lớp Hà chỉ học 4 tiết nên được về sớm ,Hà không về nhà mà chạy thẳng ra quán của mẹ.
Cái nóng của buổi trưa củng không làm các cô dì hàng sớm, thôi buôn chuyện .Chạy tới quán thì thấy mấy cô đi mua đồ rồi sẵn tám với mẹ Hà ,ở chổ Hà mà muốn biết chuyện gì thì cứ đi quán vào buổi sáng là biết hết ,mà giờ là trưa mà còn chuyện để nói thì chắc là câu chuyện mới nổi gần đây. Hà đá chống xe rồi xách cặp đi vào trong, lấy thêm cái ghế nhỏ ra ngồi kế với mẹ để hóng chuyện chung.
Phải nói là nghe mấy cô dì kể chuyện thì nó rất cuốn luôn .Nghe hoài mà không biết chán ,Hà thì vẫn hóng hớt coi như là giải trí chuyện học tập căng thẳng.
- Mẫy bà thấy tui nói ít có sai mà ,đã nói bà ba thông tin bả có ưa gì con nhỏ dầu mới này đầu.
Thiếm Ngọc vừa nói vừa vỗ đùi đành đạch. Khuôn mặt lộ rỏ vẻ bất bình .
- Nhưng tui thấy thằng Quý củng thương con nhỏ lắm .
Mẹ Hà tiếp lời ,trong lời nói lại tỏ ra rất tiếc nối.
Cô hai thì tặc lưỡi bực bội mà nói.
- Thương gì chị ơi ,nó làm con gái người ta có bầu trước ,tính ăn xong rồi bỏ mà bên đàn gái nghe nói có giang hồ hăm dọa ghê lắm, nếu không cưới con Tươi thì tụi nó giết rồi quăng xuống sông ,bà ba sợ quá nên mới qua hỏi cưới đó chứ tốt lành gì.
Nghe thế thì ai ngồi đó củng bất ngờ ,mẹ Hà thì tỏ ra đồng cảm cho số phận người con gái ,còn thiếm Ngọc nghe mà tức muốn sôi máu ,tại nhà thiếm củng có ba cô con gái trong đó có Ngân là bạn của Hà
Hà ngồi ngóng chuyện thì củng hiểu chút chút ,có thể chuyện nhà lộn xộn nên chị Mây mới buồn chăng.Đó củng chỉ là suy đoán của Hà thôi ,chuyện nhà người ta làm sao mà biết được.
- Sao em nghe nói tụi nó quen 7 năm rồi mà chị .Chắc thẳng Quý củng thương con nhỏ.
Mẹ thắc mắc ,chuyện này mẹ củng từng kể với Hà ,mà lúc đó lo vụ thằng Triết nên không để ý lắm.
Co hai nghe me hoi ma ngao ngan lac dลื่น.
Thằng Quý nó ăn chơi đó giờ ,làm gì mà chung thủy với đứa nào ,chắc quen cùng lúc hai ,ba đứa rồi dấu con nhỏ này ,kể củng tội con nhỏ hiền khô à.Nhà tui ở gần nên tui biết nè ,bà ba củng ác, con nhỏ có bầu ,ốn nghén gần chết mà sai con nhỏ hết việc trong nhà ,đi làm thì thôi nghỉ ở nhà là chết với bả.Giọng của thiểm Ngọc chắc nịch khẳn định.Nhưng đang nói dỡ thì dì ba thông tin từ xa đi tới mua đồ ,mấy cô dì thấy thì mạnh ai về nhà nấy không xầm xì gì nữa.
Dì ba bước vào quán thấy mẹ và Hà ngồi đó thì lên tiếng.
- Chút nữa bây chở cho nhà tao bao gạo 50 ký nha vợ thằng Kiếm.
Mẹ thấy có khách nên đứng dậy tiếp chuyện ,Hà thì đi vào trong dẹp cặp ,sắn xem có gì ăn trưa không.
- Gạo như mọi khi hả chị ,có gì chút em chở qua.
Hà bới tô cơm ra trước cửa ngồi ăn ngon lành ,vừa ăn vừa nhìn trời, nhìn đất .Hà có đề ý tới khuôn mặt dì ba ,cặp mắt dì ba có chút tia máu ,tại nhìn xa nên Hà không chắc .Nếu đúng thì có hơi rợn người ,các tia máu chia điều hai bên, thêm con ngươi cứ nhảy lên xuống, ai thấy mà không sợ cho được.
Thấy dì ba thở dài không được vui ,mẹ Hà lên tiếng hỏi thăm.
- Sao nay thấy chị không được khỏe ,tối này không ngủ được hả chị.
Nghe mẹ hỏi thì dì ba tỏ vẻ chán chường .
- Hơi ,ai nói cưới dâu về là sướng đâu ,tưởng nó về ,nó phụ mình công việc ,bây coi đó nay nhà tao nhồ mấy trăm ký cải mà nó cứ rút ở trong nhà ,không ra phụ gì hết.
Đúng là chuyện nàng dâu, mẹ chồng không biết nghe lời ai ,mỗi người một kiều ,hàng xóm thì đồn thổi nhứt cả tai ,gia đình kiểu gì củng biết nhưng chuyện nhà mà đi kể ra ngoài như dì ba, thì chỉ có dì ba muốn người ta nói xấu con dâu mình mà thôi.Mẹ Hà thì hơi ngẩn người ra một lúc ,dù sao mẹ hồi đó củng bị bà nội đi rêu rao như vầy mà .
- Chắc tại con nhỏ có bầu ,nên mệt trong người .Chứ chị bắt nó ra đồng ngồi chồm hởm sao nó chịu nổi .
Nghe giọng mẹ là Hà biết, mẹ hơi khó chịu khi nghe dì ba nói con dâu như vậy ,đây củng là sự đồng cảm mà mẹ dành cho người có số phận giống mình.
Có lẽ dì ba hơi quê nên trả tiền xong thì quay về ,Hà ăn xong miếng cơm cuối cùng thì đứng lên nói với mẹ.
- Để con chở gạo cho ,mẹ ở nhà coi quán đi .
Đây củng không phải lần đầu tiên Hà chở đồ nặng ,trong nhà Hà mạnh mẽ như là một thẳng con trai vậy ,thêm tướng tá cao ráo ,lời nói dứt khoát ,dáng đi nhanh nhẹn .Nên đồi lúc những người không biết lại tưởng Hà là con trai lớn của mẹ,mẹ củng sẻ phì cười khi nghe người ta nói như vậy ,mẹ luôn nói tuy Hà có không giống như con gái bình thường khác .
Nhưng những điều đặc biệt đó lại khiến mẹ rất tự hào ,làm gì có ai mà được như con của mẹ chứ.Mẹ chỉ không vui khi người khác chê Hà xấu mà thôi ,Hà của mẹ thì làm sao mà xấu được ,không phải là con của mẹ nên mẹ mới khen đầu.
Hồi khi mới đẻ Hà ,ai qua nhà củng tấm tắc Hà là đứa nhỏ quá dễ thương ,da trắng ,môi son ,mắt lại to tròn thêm quả đầu có rất nhiều tóc nên ai thấy củng ằm ,củng ôm.
Lớn lên thì gia đình có hơi bất ngờ khi Hà cao lớn quá ,nhưng những nét hồi xưa thì vẫn còn ,chỉ là Hà không giống mấy bạn đồng trang lứa ,không chau chuốt bản thân ,tóc tai chỉ bới lên một cục ,quần áo củng mặc áo thun rộng với quần dài ,Hà nói như vậy rất thoải mái ,đánh nhau củng dễ .Có mấy lần khi về nội có đám tiệc ,cô ba hồi xưa ghét mẹ ,nên thấy Hà thì chê thậm tệ trước mặt mẹ .
Mà tính mẹ thì ai nói gì mình thì không sao ,chứ mà chê con mẹ thì có chuyện liền. Mẹ đã mua rất nhiều đồ cho
Hà còn chỉ cho con cách làm cho bản thân ,sạch sẻ ,gọn gàng.
Nhưng Hà thì cứ thờ ơ ra ,nói mẹ không cần phải lo chỉ cần mình mặc gì dễ thở là được ,còn cô ba có chê thì kệ ,đợi khi mấy đứa con cô ba mà kiểm chuyện ,Hà đợi thờ cơ chín mùi đục vào mặt tụi nó cho bỏ ghét.
Nói mới nhớ gà trống tinh đang đói meo râu đợi Hà ở nhà ,nó bực bội la lối um sùm ,con mực gần đó ngủ không được điên tiếc lên ,thế là chỉ có 1 gà ,1 chó mà muốn banh nhà.
Gà trống tinh bây giờ như một con gà bình thường nên không đánh lại con mực ,nó xù lông chạy như bay đến nhà
Nhiên trốn nạn .
Nhiên sau khi họp xong thì đã về nhà ,cơm nước xong xuôi ,ngồi vào bàn lấy ra một cái gương đồng cầm tay đề xuống bàn ,phải nói cái gương này trạm trổ tinh tế chư từng có. Tuy là đồ lâu năm nhưng mặt gương vẫn bóng loáng chưa từng có vết xướt nào.Chỉ thấy miệng Nhiên nói một câu gì đó thì một ít khói trong gương thoát ra bên ngoài .
Chưa đầy một phút, một bóng nam y xuất hiện trước mặt Nhiên ,người này củng không cao lắm ,trang phục củng rất kỳ lạ chưa từng thấy ở thời nào.Nhưng khuôn mặt lại khôi ngô ,tuấn tú lạ thường ,mày kiếm cùng cặp mắt ngọc như nhìn thẩu tầm can của người khác.
Vì vừa mới tiếp xúc ánh sáng ,mắt hắn hơi nheo lại nhìn Nhiên ở trước mặt.
- Tưởng là ai ,hóa ra là Ngọc Khê ngươi à.
Từ khi trận tử chiến ấy xảy ra ,Hà Thu Nguyệt người ký khế ước với hắn đã chết ,những người khác củng đã đồng quy vô tận ,chỉ còn hắn là người sống sót .Chủ chết ,hắn củng chỉ là một cái gương bình thường ,theo điều kiện chỉ cần một bên tử nạn ,bên còn lại có thể tự giải trừ khế ước và đi tìm chủ mới.
Nhưng hắn không thích ,Cửu Hạn hắn tuy nói là một hiện thường là gương đồng ngàn năm hấp thụ linh khí trời đất mới thành người ,tính ra hắn được liệt vào Thập Bát Linh Vật của hàng thượng đẳng ,người bình thường thì làm sao xứng có được hẳn chứ.
Nhiên cười như không khi gặp lại bạn cũ ,củng lâu rồi mới có người gọi Nhiên bằng tên kiếp trước như vầy ,thật hoài niệm mà.
- Lâu rồi không gặp ,ngươi vẫn khỏe chứ.
Cửu Hạn chép miệng một cái ,rồi ngồi xuống một cái ghế có sẵn ở đó.
- Đừng nói mấy lời dư thừa đó nữa ,ngươi hao tổn tâm trí kiếm được ta ,chỉ để hỏi sức khỏe ,nghe nực cười quá đó.
Nhiên không nói gì đứng lên đi vào một góc ôm ra một cái hộp dài ,trên đó còn có mấy lá bùa được dán lên đó.
Quả nhiên ánh mặt Cửu Hạn vô cùng sợ hãi khi thấy vật này ,hắn không ngừng run lên từng hồi ,hắn thắc mắc tại sao Nhiên lại có cái thứ đó.
- Ngọc Khê ngươi điên à ,đây là kiếp sau của ngươi... ngươi ôm cái đó sẻ chết một lần nữa đấy.
Thật ra Nhiên chỉ đem ra để đó chứ có lấy ra đầu mà sợ.
- Chắc ngươi chưa quên cái này đúng không ,đây củng là lý do ta gọi ngươi ra đây.
Mày kiếm của Hạn có hơi nhăn lại ,sao hắn quên được cái thứ đựng trong hộp kia chứ.
- Đồ của bà Nguyệt không phải ai củng có thể xài nổi đâu ,ta thì càng không thể ,cái thứ đó ngoài bả ra chưa ai
dung noi.
Nhiên chỉ cười nhẹ rồi thải cái hộp vào tay của Hạn ,Hạn bất ngờ vội vàng đón lấy ,chỉ sợ đồ bên trong mà rơi ra thì có khi hắn sẻ bị thanh tẩy luôn.
- Giữ đi ,một chút nữa theo ta đi gặp một người.
Thằng này đầu thai xong chắc điên rồi ,Hạn không ngừng chửi mắng ,cái này không phải đồ chơi trẻ con đâu ,thứ
trong này được gọi là Nguyệt Ánh Lung đặc theo tên của Hà hồi kiếp trước.
Nguyệt Ảnh Lung là thanh kiếm được rèn từ oán khí của hàng trăm đứa trẻ bị chết oan ,thêm nữa rèn xong lại rữa bằng máu của yêu thú thượng cấp ,oán khí ngút trời ,chỉ cần chạm vào dù là ai củng sẻ bị nó nuốt chửng.
Hạn từng cùng một hiện thường khác đi theo Nguyệt củng là Hà ở kiếp trước ,đi đến để bảo vệ hậu duệ của các thành chủ.Nhưng đến nơi thì thấy xác chết trẻ con nằm la liệt dưới đất ,máu me đầm đìa ,đứa thì bị ăn mắt đầu ,đứa thì nội tạng bị mốc ra hết ,tay chân rãi khắp nơi nói chung là thảm không thể tả.
Nguyệt lúc đó là người đứng đầu của Cửu Giới Sát ,nhận lệnh một mình đi đến đây bảo vệ đám nhóc ,thấy cảnh trước mắt Nguyệt nắm chặt hai tay ,không phải Nguyệt tới trễ mà có đứa dám hớt tay trên của cô rồi.
Lũ khốn nạn ,dám ra tay với trẻ con chỉ vì muốn Nguyệt đứng ra chịu trách nhiệm về việc này.Hạn đứng kế bên không dám nói gì ,hắn dù gì chỉ là Linh Vật đi theo mà thôi làm gì có tiếng nói ở đây ,hẳn chỉ trao đổi bằng mắt với hiện thường còn lại.
- Thu lại hết oán khí ở đây lại.
Nguyệt lạnh lùng lên tiếng ,Hạn không nhanh không chậm thu lại hết oán khí của bọn trẻ trong một cái túi ,phải nói tiếng khóc ai oán phát ra thật là thê lương ,cái túi không ngừng nhúc nhích ,ai có thể cứu chúng nữa đây ,chắc chúng củng không biết tại sao mình phải chết như thế ,nhưng ở cái thời mà yêu ma cùng tồn tại song song với con người thì mấy chuyện này củng xảy ra như cơm bửa.
Hạn không biết chủ của mình sẻ làm gì tiếp theo ,nhưng nhìn thấy sắc mặt Nguyệt lúc này thì chắc chắn sắp giết ai đó nữa rồi. Hạn đã đoán đúng, Nguyệt lần theo chướng khí phát ra từ vết thương của bọn trẻ đến một nơi ,nơi này rừng rạp um tùm ,dây leo chẳng chịt tứ phía ,dưới chân là đầm lầy sâu vô hạn ,mùi hôi thối bốc lên nồng nặc khiến Hạn không ngừng nôn khan.
Nguyệt da dấu tay ,ý không cần Hạn và hiện thường còn lại đi vào chung ,Hạn nhận lệnh đứng bên ngoài đợi ,chưa đầy một khắc Nguyệt xách đầu một con yêu thú đi ra khỏi đầm lầy. Máu chảy đầy người Nguyệt cùng cái đầu đó ,tất nhiên máu đó là của yêu thú ,chắc là khi chém đầu máu mới văng lên khắp người như thế ,ánh mắt giết chóc làm cho Hạn phát run khi chạm mắt với Nguyệt.
Ném cái đầu cho Hạn, Nguyệt ung dung đi trước ,thân hình cao lớn của cô muốn che luôn Hạn ở phía sau ,Hà ở kiếp trước cao hơn Nhiên bây giờ ,chắc phải hơn 1m9. Lần đầu gặp Nguyệt ,Hàn còn nghi ngờ nhân sinh sau nữ tử này lại cao lớn đến vậy.Nhưng sau đó thì hắn mới biết cơ thể sẻ đi đôi với sức mạnh thêm Nguyệt là học trò của Vãn Văn Cơ ,nên lạ hơn người củng là điều bình thường.
Cầm cái đầu mà Hạn ghê tởm đến cực điểm ,mùi máu tanh nồng hơn cả trăm lần hồi nảy ,Hạn nhìn xuống cái đầu vì tò mò muốn biết chủ nhân nó là ai ,hắn hối hận rồi đáng ra không nên nhìn xuống mới phải. Là đầu của Nhật Lâm thú ,tên này hắn biết ,tu vi củng ngang ngữa với hắn chỉ khác là hắn chắp nhận ký khế ước với con người ,còn tên này thì đi theo hướng ngược lại .
Không cần biết đúng sai phải trái ,chỉ cần có lợi trong việc tu luyện ,Nhật Lâm thú sẻ ăn tất cả hay chỉ làm những việc có lợi cho mình
- Tao thấy bà Tâm gì đó ,coi chừng còn phiền hơn con Vy nữa ,mẫy coi chừng.
Hãi coi Nhiên là bạn thân nên có ý tốt nhắc nhở ,mắt Hãi hơi khác người thường một chút ,Hãi có thể nhìn qua các cử chỉ ánh mắt và nụ cười của đối phương để biết ,họ đang muốn làm gì .
Hãi đã quan sát Tâm từ xa ,đôi mắt của Tâm rất đẹp ,trong trẻo và đầy cuốn hút, khi Tâm nhìn Nhiên ánh mắt đó quá đổi chân thành y chang như Vy vậy ,điều đó củng không làm Hãi bất ngờ ,chỉ có điều khi thấy Nhiên nói chuyện với Hà .Ánh mắt đó đã thay đổi ,Hãi thấy Tâm nuốt nước bọt mấy lần khi nhìn Hà ,trong đáy mắt lại lộ ra vẻ thèm thuồng khó tả, điều đó làm Hãi hơi sợ phải nhanh chóng kéo Nhiên đi.
- Tao biết rồi ,cảm ơn mầy.
Nhiên hiểu bạn mình muốn nói gì ,cậu củng đang thắc mắc lắm đây ,Diệt Yêu Sư tại sao lại tới đây đông như vậy.Chuyện gì sắp xảy ra đây, suy nghĩ này làm Nhiên không khỏi lo lắng.
0-0----0
Trưa nay lớp Hà chỉ học 4 tiết nên được về sớm ,Hà không về nhà mà chạy thẳng ra quán của mẹ.
Cái nóng của buổi trưa củng không làm các cô dì hàng sớm, thôi buôn chuyện .Chạy tới quán thì thấy mấy cô đi mua đồ rồi sẵn tám với mẹ Hà ,ở chổ Hà mà muốn biết chuyện gì thì cứ đi quán vào buổi sáng là biết hết ,mà giờ là trưa mà còn chuyện để nói thì chắc là câu chuyện mới nổi gần đây. Hà đá chống xe rồi xách cặp đi vào trong, lấy thêm cái ghế nhỏ ra ngồi kế với mẹ để hóng chuyện chung.
Phải nói là nghe mấy cô dì kể chuyện thì nó rất cuốn luôn .Nghe hoài mà không biết chán ,Hà thì vẫn hóng hớt coi như là giải trí chuyện học tập căng thẳng.
- Mẫy bà thấy tui nói ít có sai mà ,đã nói bà ba thông tin bả có ưa gì con nhỏ dầu mới này đầu.
Thiếm Ngọc vừa nói vừa vỗ đùi đành đạch. Khuôn mặt lộ rỏ vẻ bất bình .
- Nhưng tui thấy thằng Quý củng thương con nhỏ lắm .
Mẹ Hà tiếp lời ,trong lời nói lại tỏ ra rất tiếc nối.
Cô hai thì tặc lưỡi bực bội mà nói.
- Thương gì chị ơi ,nó làm con gái người ta có bầu trước ,tính ăn xong rồi bỏ mà bên đàn gái nghe nói có giang hồ hăm dọa ghê lắm, nếu không cưới con Tươi thì tụi nó giết rồi quăng xuống sông ,bà ba sợ quá nên mới qua hỏi cưới đó chứ tốt lành gì.
Nghe thế thì ai ngồi đó củng bất ngờ ,mẹ Hà thì tỏ ra đồng cảm cho số phận người con gái ,còn thiếm Ngọc nghe mà tức muốn sôi máu ,tại nhà thiếm củng có ba cô con gái trong đó có Ngân là bạn của Hà
Hà ngồi ngóng chuyện thì củng hiểu chút chút ,có thể chuyện nhà lộn xộn nên chị Mây mới buồn chăng.Đó củng chỉ là suy đoán của Hà thôi ,chuyện nhà người ta làm sao mà biết được.
- Sao em nghe nói tụi nó quen 7 năm rồi mà chị .Chắc thẳng Quý củng thương con nhỏ.
Mẹ thắc mắc ,chuyện này mẹ củng từng kể với Hà ,mà lúc đó lo vụ thằng Triết nên không để ý lắm.
Co hai nghe me hoi ma ngao ngan lac dลื่น.
Thằng Quý nó ăn chơi đó giờ ,làm gì mà chung thủy với đứa nào ,chắc quen cùng lúc hai ,ba đứa rồi dấu con nhỏ này ,kể củng tội con nhỏ hiền khô à.Nhà tui ở gần nên tui biết nè ,bà ba củng ác, con nhỏ có bầu ,ốn nghén gần chết mà sai con nhỏ hết việc trong nhà ,đi làm thì thôi nghỉ ở nhà là chết với bả.Giọng của thiểm Ngọc chắc nịch khẳn định.Nhưng đang nói dỡ thì dì ba thông tin từ xa đi tới mua đồ ,mấy cô dì thấy thì mạnh ai về nhà nấy không xầm xì gì nữa.
Dì ba bước vào quán thấy mẹ và Hà ngồi đó thì lên tiếng.
- Chút nữa bây chở cho nhà tao bao gạo 50 ký nha vợ thằng Kiếm.
Mẹ thấy có khách nên đứng dậy tiếp chuyện ,Hà thì đi vào trong dẹp cặp ,sắn xem có gì ăn trưa không.
- Gạo như mọi khi hả chị ,có gì chút em chở qua.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hà bới tô cơm ra trước cửa ngồi ăn ngon lành ,vừa ăn vừa nhìn trời, nhìn đất .Hà có đề ý tới khuôn mặt dì ba ,cặp mắt dì ba có chút tia máu ,tại nhìn xa nên Hà không chắc .Nếu đúng thì có hơi rợn người ,các tia máu chia điều hai bên, thêm con ngươi cứ nhảy lên xuống, ai thấy mà không sợ cho được.
Thấy dì ba thở dài không được vui ,mẹ Hà lên tiếng hỏi thăm.
- Sao nay thấy chị không được khỏe ,tối này không ngủ được hả chị.
Nghe mẹ hỏi thì dì ba tỏ vẻ chán chường .
- Hơi ,ai nói cưới dâu về là sướng đâu ,tưởng nó về ,nó phụ mình công việc ,bây coi đó nay nhà tao nhồ mấy trăm ký cải mà nó cứ rút ở trong nhà ,không ra phụ gì hết.
Đúng là chuyện nàng dâu, mẹ chồng không biết nghe lời ai ,mỗi người một kiều ,hàng xóm thì đồn thổi nhứt cả tai ,gia đình kiểu gì củng biết nhưng chuyện nhà mà đi kể ra ngoài như dì ba, thì chỉ có dì ba muốn người ta nói xấu con dâu mình mà thôi.Mẹ Hà thì hơi ngẩn người ra một lúc ,dù sao mẹ hồi đó củng bị bà nội đi rêu rao như vầy mà .
- Chắc tại con nhỏ có bầu ,nên mệt trong người .Chứ chị bắt nó ra đồng ngồi chồm hởm sao nó chịu nổi .
Nghe giọng mẹ là Hà biết, mẹ hơi khó chịu khi nghe dì ba nói con dâu như vậy ,đây củng là sự đồng cảm mà mẹ dành cho người có số phận giống mình.
Có lẽ dì ba hơi quê nên trả tiền xong thì quay về ,Hà ăn xong miếng cơm cuối cùng thì đứng lên nói với mẹ.
- Để con chở gạo cho ,mẹ ở nhà coi quán đi .
Đây củng không phải lần đầu tiên Hà chở đồ nặng ,trong nhà Hà mạnh mẽ như là một thẳng con trai vậy ,thêm tướng tá cao ráo ,lời nói dứt khoát ,dáng đi nhanh nhẹn .Nên đồi lúc những người không biết lại tưởng Hà là con trai lớn của mẹ,mẹ củng sẻ phì cười khi nghe người ta nói như vậy ,mẹ luôn nói tuy Hà có không giống như con gái bình thường khác .
Nhưng những điều đặc biệt đó lại khiến mẹ rất tự hào ,làm gì có ai mà được như con của mẹ chứ.Mẹ chỉ không vui khi người khác chê Hà xấu mà thôi ,Hà của mẹ thì làm sao mà xấu được ,không phải là con của mẹ nên mẹ mới khen đầu.
Hồi khi mới đẻ Hà ,ai qua nhà củng tấm tắc Hà là đứa nhỏ quá dễ thương ,da trắng ,môi son ,mắt lại to tròn thêm quả đầu có rất nhiều tóc nên ai thấy củng ằm ,củng ôm.
Lớn lên thì gia đình có hơi bất ngờ khi Hà cao lớn quá ,nhưng những nét hồi xưa thì vẫn còn ,chỉ là Hà không giống mấy bạn đồng trang lứa ,không chau chuốt bản thân ,tóc tai chỉ bới lên một cục ,quần áo củng mặc áo thun rộng với quần dài ,Hà nói như vậy rất thoải mái ,đánh nhau củng dễ .Có mấy lần khi về nội có đám tiệc ,cô ba hồi xưa ghét mẹ ,nên thấy Hà thì chê thậm tệ trước mặt mẹ .
Mà tính mẹ thì ai nói gì mình thì không sao ,chứ mà chê con mẹ thì có chuyện liền. Mẹ đã mua rất nhiều đồ cho
Hà còn chỉ cho con cách làm cho bản thân ,sạch sẻ ,gọn gàng.
Nhưng Hà thì cứ thờ ơ ra ,nói mẹ không cần phải lo chỉ cần mình mặc gì dễ thở là được ,còn cô ba có chê thì kệ ,đợi khi mấy đứa con cô ba mà kiểm chuyện ,Hà đợi thờ cơ chín mùi đục vào mặt tụi nó cho bỏ ghét.
Nói mới nhớ gà trống tinh đang đói meo râu đợi Hà ở nhà ,nó bực bội la lối um sùm ,con mực gần đó ngủ không được điên tiếc lên ,thế là chỉ có 1 gà ,1 chó mà muốn banh nhà.
Gà trống tinh bây giờ như một con gà bình thường nên không đánh lại con mực ,nó xù lông chạy như bay đến nhà
Nhiên trốn nạn .
Nhiên sau khi họp xong thì đã về nhà ,cơm nước xong xuôi ,ngồi vào bàn lấy ra một cái gương đồng cầm tay đề xuống bàn ,phải nói cái gương này trạm trổ tinh tế chư từng có. Tuy là đồ lâu năm nhưng mặt gương vẫn bóng loáng chưa từng có vết xướt nào.Chỉ thấy miệng Nhiên nói một câu gì đó thì một ít khói trong gương thoát ra bên ngoài .
Chưa đầy một phút, một bóng nam y xuất hiện trước mặt Nhiên ,người này củng không cao lắm ,trang phục củng rất kỳ lạ chưa từng thấy ở thời nào.Nhưng khuôn mặt lại khôi ngô ,tuấn tú lạ thường ,mày kiếm cùng cặp mắt ngọc như nhìn thẩu tầm can của người khác.
Vì vừa mới tiếp xúc ánh sáng ,mắt hắn hơi nheo lại nhìn Nhiên ở trước mặt.
- Tưởng là ai ,hóa ra là Ngọc Khê ngươi à.
Từ khi trận tử chiến ấy xảy ra ,Hà Thu Nguyệt người ký khế ước với hắn đã chết ,những người khác củng đã đồng quy vô tận ,chỉ còn hắn là người sống sót .Chủ chết ,hắn củng chỉ là một cái gương bình thường ,theo điều kiện chỉ cần một bên tử nạn ,bên còn lại có thể tự giải trừ khế ước và đi tìm chủ mới.
Nhưng hắn không thích ,Cửu Hạn hắn tuy nói là một hiện thường là gương đồng ngàn năm hấp thụ linh khí trời đất mới thành người ,tính ra hắn được liệt vào Thập Bát Linh Vật của hàng thượng đẳng ,người bình thường thì làm sao xứng có được hẳn chứ.
Nhiên cười như không khi gặp lại bạn cũ ,củng lâu rồi mới có người gọi Nhiên bằng tên kiếp trước như vầy ,thật hoài niệm mà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Lâu rồi không gặp ,ngươi vẫn khỏe chứ.
Cửu Hạn chép miệng một cái ,rồi ngồi xuống một cái ghế có sẵn ở đó.
- Đừng nói mấy lời dư thừa đó nữa ,ngươi hao tổn tâm trí kiếm được ta ,chỉ để hỏi sức khỏe ,nghe nực cười quá đó.
Nhiên không nói gì đứng lên đi vào một góc ôm ra một cái hộp dài ,trên đó còn có mấy lá bùa được dán lên đó.
Quả nhiên ánh mặt Cửu Hạn vô cùng sợ hãi khi thấy vật này ,hắn không ngừng run lên từng hồi ,hắn thắc mắc tại sao Nhiên lại có cái thứ đó.
- Ngọc Khê ngươi điên à ,đây là kiếp sau của ngươi... ngươi ôm cái đó sẻ chết một lần nữa đấy.
Thật ra Nhiên chỉ đem ra để đó chứ có lấy ra đầu mà sợ.
- Chắc ngươi chưa quên cái này đúng không ,đây củng là lý do ta gọi ngươi ra đây.
Mày kiếm của Hạn có hơi nhăn lại ,sao hắn quên được cái thứ đựng trong hộp kia chứ.
- Đồ của bà Nguyệt không phải ai củng có thể xài nổi đâu ,ta thì càng không thể ,cái thứ đó ngoài bả ra chưa ai
dung noi.
Nhiên chỉ cười nhẹ rồi thải cái hộp vào tay của Hạn ,Hạn bất ngờ vội vàng đón lấy ,chỉ sợ đồ bên trong mà rơi ra thì có khi hắn sẻ bị thanh tẩy luôn.
- Giữ đi ,một chút nữa theo ta đi gặp một người.
Thằng này đầu thai xong chắc điên rồi ,Hạn không ngừng chửi mắng ,cái này không phải đồ chơi trẻ con đâu ,thứ
trong này được gọi là Nguyệt Ánh Lung đặc theo tên của Hà hồi kiếp trước.
Nguyệt Ảnh Lung là thanh kiếm được rèn từ oán khí của hàng trăm đứa trẻ bị chết oan ,thêm nữa rèn xong lại rữa bằng máu của yêu thú thượng cấp ,oán khí ngút trời ,chỉ cần chạm vào dù là ai củng sẻ bị nó nuốt chửng.
Hạn từng cùng một hiện thường khác đi theo Nguyệt củng là Hà ở kiếp trước ,đi đến để bảo vệ hậu duệ của các thành chủ.Nhưng đến nơi thì thấy xác chết trẻ con nằm la liệt dưới đất ,máu me đầm đìa ,đứa thì bị ăn mắt đầu ,đứa thì nội tạng bị mốc ra hết ,tay chân rãi khắp nơi nói chung là thảm không thể tả.
Nguyệt lúc đó là người đứng đầu của Cửu Giới Sát ,nhận lệnh một mình đi đến đây bảo vệ đám nhóc ,thấy cảnh trước mắt Nguyệt nắm chặt hai tay ,không phải Nguyệt tới trễ mà có đứa dám hớt tay trên của cô rồi.
Lũ khốn nạn ,dám ra tay với trẻ con chỉ vì muốn Nguyệt đứng ra chịu trách nhiệm về việc này.Hạn đứng kế bên không dám nói gì ,hắn dù gì chỉ là Linh Vật đi theo mà thôi làm gì có tiếng nói ở đây ,hẳn chỉ trao đổi bằng mắt với hiện thường còn lại.
- Thu lại hết oán khí ở đây lại.
Nguyệt lạnh lùng lên tiếng ,Hạn không nhanh không chậm thu lại hết oán khí của bọn trẻ trong một cái túi ,phải nói tiếng khóc ai oán phát ra thật là thê lương ,cái túi không ngừng nhúc nhích ,ai có thể cứu chúng nữa đây ,chắc chúng củng không biết tại sao mình phải chết như thế ,nhưng ở cái thời mà yêu ma cùng tồn tại song song với con người thì mấy chuyện này củng xảy ra như cơm bửa.
Hạn không biết chủ của mình sẻ làm gì tiếp theo ,nhưng nhìn thấy sắc mặt Nguyệt lúc này thì chắc chắn sắp giết ai đó nữa rồi. Hạn đã đoán đúng, Nguyệt lần theo chướng khí phát ra từ vết thương của bọn trẻ đến một nơi ,nơi này rừng rạp um tùm ,dây leo chẳng chịt tứ phía ,dưới chân là đầm lầy sâu vô hạn ,mùi hôi thối bốc lên nồng nặc khiến Hạn không ngừng nôn khan.
Nguyệt da dấu tay ,ý không cần Hạn và hiện thường còn lại đi vào chung ,Hạn nhận lệnh đứng bên ngoài đợi ,chưa đầy một khắc Nguyệt xách đầu một con yêu thú đi ra khỏi đầm lầy. Máu chảy đầy người Nguyệt cùng cái đầu đó ,tất nhiên máu đó là của yêu thú ,chắc là khi chém đầu máu mới văng lên khắp người như thế ,ánh mắt giết chóc làm cho Hạn phát run khi chạm mắt với Nguyệt.
Ném cái đầu cho Hạn, Nguyệt ung dung đi trước ,thân hình cao lớn của cô muốn che luôn Hạn ở phía sau ,Hà ở kiếp trước cao hơn Nhiên bây giờ ,chắc phải hơn 1m9. Lần đầu gặp Nguyệt ,Hàn còn nghi ngờ nhân sinh sau nữ tử này lại cao lớn đến vậy.Nhưng sau đó thì hắn mới biết cơ thể sẻ đi đôi với sức mạnh thêm Nguyệt là học trò của Vãn Văn Cơ ,nên lạ hơn người củng là điều bình thường.
Cầm cái đầu mà Hạn ghê tởm đến cực điểm ,mùi máu tanh nồng hơn cả trăm lần hồi nảy ,Hạn nhìn xuống cái đầu vì tò mò muốn biết chủ nhân nó là ai ,hắn hối hận rồi đáng ra không nên nhìn xuống mới phải. Là đầu của Nhật Lâm thú ,tên này hắn biết ,tu vi củng ngang ngữa với hắn chỉ khác là hắn chắp nhận ký khế ước với con người ,còn tên này thì đi theo hướng ngược lại .
Không cần biết đúng sai phải trái ,chỉ cần có lợi trong việc tu luyện ,Nhật Lâm thú sẻ ăn tất cả hay chỉ làm những việc có lợi cho mình
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro