Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

Cất cánh

Tiểu A Tiền

2025-02-25 22:15:08

"Chúng ta đi đâu vậy?"Thẩm Quý Hòa ở trên xe hỏi.Sau khi lên xe Hạ Vân Chi liền dựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy Thẩm Quý Hòa hỏi, nâng mắt nhìn vào tiểu Tô đang ngồi ở hàng trước. Tiểu Tô vội xoay người lại trả lời: "Thẩm lão sư, bây giờ chúng ta đang đến sân bay, lát nữa sẽ về thành phố A.""Sân bay? Nhưng tôi chưa mua vé." Ba ngày nay Hạ Vân Chi cũng chưa nói với cô chuyện vé máy bay.Người đại diện tiểu Tô cười: "Không cần mua đâu."Cho đến khi Thẩm Quý Hòa lên máy bay mới biết vì sao tiểu Tô lại cười như vậy.—— Hạ Vân Chi cũng cũng quá ha, còn có máy bay tư nhân.Thậm chí bọn họ không cần đi lối an ninh thông thường, mà đi qua một lối đi riêng, tránh đám đông ngoài kia.Mỗi một bước trong toàn bộ quá trình đều nghiêm khắc tuân thủ theo yêu cầu bảo mật của Hạ Vân Chi.Lên máy bay, do tắc nghẽn đường bay nên khởi hành trễ hơn so với thời gian bay dự kiến. Đội trưởng báo cáo với Hạ Vân Chi qua thiết bị truyền tin.Thẩm Quý Hòa đang giải quyết các vấn đề liên quan đến việc bàn giao lại trạm bưu điện trên điện thoại, tuy điện thoại công tác cũng đã để lại trạm nhưng cô vẫn có thể đăng nhập vào Wechat. Cô xử lý một loạt tin nhắn và gửi thông báo về việc thay đổi người quản lý trạm sắp tới.Điện thoại ở chế độ tĩnh âm rung lên một chút.Cô nàng kỳ lạ đội nón đen (lấy hàng ngày 9-1): Wechat của cô giá bao nhiêu?Nhận được tin nhắn, Thẩm Quý Hòa ngẩng đầu đối mắt với Hạ Vân Chi đang ngồi đối diện.Khoảng cách giữa hai người họ chưa đến nửa mét, Hạ Vân Chi ngồi trên ghế mềm, một tay chống cằm, tay kia cầm điện thoại, vẻ mặt lãnh đạm như thể đang nghiêm túc xử lý công việc quan trọng nào đó.Khoảng cách gần như thế, sao không nói chuyện trực tiếp với nhau luôn?"Thẩm lão sư, một lát nữa nếu có yêu cầu gì chị có thể nói với em." Người đại diện tiểu Tô ngồi ở hàng phía sau hai người, cực kỳ nhiệt tình cùng Thẩm Quý Hòa nói, "Hề hề, dịch vụ chăm sóc đặc biệt siêu take care ạ."Thẩm Quý Hòa coi như đã hiểu vì sao Hạ Vân Chi không chịu mở miệng nói chuyện.Cô gửi số điện thoại của mình qua, lại tiếp tục bận rộn rep tin nhắn của những vị khách khác. Không để ý đến ở trung gian Hạ Vân Chi đứng lên, đi đến quầy nước lấy một ly nước chanh, đến khi trở lại ánh mắt vô tình nhìn vào điện thoại của Thẩm Quý Hòa.Đến khi nàng trở lại chỗ ngồi, Wechat Thẩm Quý Hòa lại có một tin nhắn mới.Cô nàng kỳ lạ đội nón đen (lấy hàng ngày 9-1): Cô đặt ghi chú tên tôi kiểu gì thế?Otoke.Lộ rồi.Thẩm Quý Hòa ho nhẹ một tiếng, lén nhìn Hạ Vân Chi, trả lời bằng điện thoại: Tài khoản làm việc kết bạn rất nhiều người, tôi rất dễ quên nên phải ghi chú rõ ràng.Cô không giỏi việc nhìn mặt nhớ người, chỉ có thể dùng phương pháp này để nhớ.Hạ Vân Chi hừ một tiếng, không trả lời, quăng điện thoại lên bàn nhỏ trước mặt.Sau khi Thẩm Quý Hòa hoàn toàn bàn giao lại công việc xong, log out tài khoản làm việc, đăng nhập vào tài khoản tư nhân, chấp nhận lời mời kết bạn của Hạ Vân Chi, sau đó ——"Hạ lão sư." Thẩm Quý Hòa kêu.Hạ Vân Chi lẻmon quay đầu nhìn, không sửa đúng xưng hô của Thẩm Quý Hòa."Nickname này ok chưa?"Cô đưa điện thoại qua, trên đó hiện tài khoản của Hạ Vân Chi, nickname của nàng ở vị trí dễ thấy nhất.[Bà chủ nhỏ người đã đẹp lại còn tốt]Đằng sau điện thoại là hình ảnh Thẩm Quý Hòa đang nhẹ nhàng cười.Cái thủ đoạn dỗ ngon dỗ ngọt con gái nhà lành này học được từ ai đấy? Trong đầu Hạ Vân Chi khinh thường nghĩ: Ấu trĩ. Nhưng mà cái nết của nàng cũng không có hoành hành nữa, chậm rãi mở miệng ngọc, "Tôi lớn hơn cô đó."Hạ Vân Chi lúc nào cũng nhấn mạnh chuyện này.Thẩm Quý Hòa: "Biết mà.""Nhưng bà chủ nhỏ không phải nghe rất là đáng yêu à, cô có thấy vậy không?""Hơn nữa cô cũng có hơn tôi bao nhiêu đâu."Trong bụng Hạ Vân Chi có đôi lời muốn gửi gắm tới Thẩm Quý Hòa, nhưng thoáng liếc nhìn tiểu Tô đang ngồi ở hàng sau với biểu tình siêu hóng hớt ăn dưa, nuốt ngược lại đôi lời đó, chỉ nói hai chữ."Tùy cô."Có vẻ như nàng lười tiếp tục nói chuyện với Thẩm Quý Hòa, lấy một cái bịt mắt bằng lụa đeo lên.Bả vai Thẩm Quý Hòa bị tiểu Tô ngồi hàng sau chọc chọc, tiểu Tô không nói chuyện, giơ lên điện thoại với hàng chữ.[Thẩm lão sư! Em cũng kết bạn với chị.]Hai người thêm bạn bè, tiểu Tô cũng nhanh chóng nhắn tin với Thẩm Quý Hòa trên Wechat.Tiểu Tô: Thẩm lão sư! Chị đúng là thứ dữ! Lần đầu tiên em thấy có người có thể vuốt thuận lông của Hạ lão sư.Thẩm Quý Hòa: ...... thuận lông?Tiểu Tô: Etou —— chị có thể hiểu giống như mấy con mèo con ấy!Tiểu Tô: Thật ra có rất nhiều người ở ngoài đều nói tính tình của Hạ lão sư không tốt, vô lý, còn không có tình người, người dưới trướng nói nghỉ việc là cho nghỉ việc, trong đoàn làm phim còn hay làm yêu......Thẩm Quý Hòa: Thế tất cả mọi chuyện đều là tin giả à?Tiểu Tô: Hề hề...... Thật ra cũng không hẳn......Tiểu Tô: Hạ lão sư người này tính tình rất kỳ quặc, giống như trời tháng 6 vậy đó, nửa ngày nắng nửa còn lại thì mưa lâu lâu còn kèm theo giông tố, thêm nữa là nửa năm qua tình trạng càng kinh khủng hơn.Tiểu Tô: Nhưng mà Thẩm lão sư, chị yên tâm, Hạ lão sư người này vẫn là rất tốt!Tiểu Tô: Em theo Hạ lão sư cũng được coi như là người được đối xử tốt nhất so với những đồng nghiệp trước đó rồi! Được hưởng đủ 5 khoản bảo hiểm xã hội và một quỹ nhà ở, tiền hoa hồng trích phần trăm cũng không ít, cũng không có drama lục đục nội bộ gì hết..... Ta nói sướng gần chớt!Tiểu Tô: Về sau chúng ta là đồng nghiệp! Nếu có vấn đề gì cần giúp đỡ chị có thể nói với em!Tiểu Tô: Welcome chị gia nhập vào tập đoàn Hạ lão sư.Thẩm Quý Hòa mỉm cười đáp lại, nói ok. Thời gian cô tiếp xúc với Hạ Vân Chi cũng không lâu, đối với những lời đánh giá của tiểu Tô cũng không để ý.Dùng kinh nghiệm trong khoảng thời gian qua để phân tích, chuyện tiểu Tô nói tính tình Hạ Vân Chi kỳ quái này chắc chắn là chính xác.Giống mèo à?Thẩm Quý Hòa nghiêng đầu quan sát Hạ Vân Chi.Nếu Hạ Vân Chi là mèo, nhất định nàng là loài mèo lông dài cao quý, lông vừa mềm mại vừa bóng mượt, với đôi mắt màu xanh lá hoặc xanh lam, lộ rõ ra sự kiêu ngạo tôn quý nhất của loài mèo.Thẩm Quý Hòa liếc nhìn vài lần, mới lấy ra tai nghe đeo lên, mở ipad của mình lên bắt đầu thưởng thức phim điện ảnh đã lập list từ sáng.Trong quá trình di chuyển, Hạ Vân Chi vẫn trong giấc ngủ ngắn, cả bữa ăn trên máy bay cũng không ăn.Đến trước khi máy bay muốn hạ cánh, khi đi qua tầng mây va chạm với dòng khí làm máy bay xóc nảy Hạ Vân Chi mới tháo bịt mắt, mở ra tấm ngăn cửa sổ nhỏ.Ánh nắng gay gắt trực tiếp chiếu đến làm Hạ Vân Chi ngay lập tức đóng cửa sổ lại, không còn tâm tình thưởng thức cảnh đẹp. Nàng quay đầu nhìn Thẩm Quý Hòa, Thẩm Quý Hòa vẫn đang đắm chìm trong thế giới điện ảnh cũng chẳng chú ý đến động tĩnh của nàng.Xem cái gì? Mà lại xem nghiêm túc như vậy.OMG ——Còn khóc nữa?Hạ Vân Chi còn thấy Thẩm Quý Hòa rút ra khăn giấy đã được chuẩn bị sẵn trên máy bay lau nước mắt.Phim có hay dữ chưa?Hạ Vân Chi có chút không vui.Lại xem phim truyền hình của Giang Cẩn à?Mấy ngày nay Hạ Vân Chi cũng có xem một chút, sương sương qua loa mà xem. Theo quan điểm của nàng, phần lớn những bộ phim Giang Cẩn đang quay trong hai năm qua không phải là nhập lưu, mà chỉ mang tính chất mỳ ăn liền, bộ phim cổ trang một năm trước chế tác cũng không tệ, diễn cũng tạm có thể xem được, đối với Hạ Vân Chi cũng có thể coi như tạm đạt tiêu chuẩn.Giang Cẩn có thể diễn tiểu bạch hoa ngốc ngọt muội được, ngẫu nhiên có thể thêm chút kỹ thuật diễn, cũng có một chút linh hồn của nhân vật ở trong đó.Nếu có người dẫn dắt và bồi dưỡng thêm, Giang Cẩn có thể sẽ lấy ra một bộ mặt tốt hơn.Nhưng ——Thẩm Quý Hòa thích đến thế cơ à? Ở trên máy bay vẫn còn xem.Hạ Vân Chi càng thêm không thấy vui trong lòng.Cái sự không vui này vẫn còn cho đến khi máy bay hạ cánh, tiểu Tô lấy xe lăn của Thẩm Quý Hòa đến giúp cô từ ghế máy bay xuống lại ngồi. Người thừa không có gì để giúp, Hạ Vân Chi đứng ở bên cạnh nhìn Thẩm Quý Hòa, nhắc nhở cô kiểm tra lại hành lý.Thẩm Quý Hòa ngẩng đầu lên nhìn nàng, nước mắt thiếu điều muốn ra đến, lại muốn khóc nữa.Hạ Vân Chi hoảng loạn."Cô ——"Sao tự nhiên cô lại khóc nữa?"Đôi mắt không thoải mái à?"Thẩm Quý Hòa lắc đầu.Đến khi rời máy bay, lên xe đưa đón tư nhân, Thẩm Quý Hòa ngồi ở bên cạnh nàng, vẫn là kiểu độc lạ này. Khi đối diện với mắt nàng là lại muốn khóc tới, biểu cảm như thể là người mẹ đã rất lâu rồi mới được gặp lại con gái.Hạ Vân Chi cả người nổi cả da gà."Rốt cuộc cô như nào?" Nàng nghĩ mãi cũng chẳng thể hiểu nổi.Thẩm Quý Hòa nói: "Không có gì, chỉ là cảm thấy đau lòng thôi.""Hạ Vân Chi, thời điểm cô diễn A Nguyệt, cô có thấy khó chịu không?"Đối với những nhân vật mình đã diễn qua, Hạ Vân Chi từ trước đến nay đều nhớ rất rõ, đều thuộc nằm lòng. Thẩm Quý Hòa nói đến A Nguyệt, là nhân vật đầu tiên nàng diễn khi xuất đạo, cũng là bộ phim đưa nàng đến với danh hiệu ảnh hậu. Chỉ vừa 16 tuổi, cũng đã điên cuồng tung hoành trong các liên hoan phim lớn.A Nguyệt là phụ nữ sống trong một gia đình đông con thời dân quốc, sau lại có chiến tranh khiến cửa nát nhà tan. Có một con đường có thể giúp cô sống một đời vô ưu vô lo mấy năm, nhưng bản thân cô lại muốn ngược dòng mà đi, chọn làm phóng viên."Nếu tôi không ghi lại hết thảy mọi chuyện xảy ra nơi đất mẹ, hậu nhân làm sao có thể cảm nhận được lịch sử chân chính chứ?"Từ một tiểu thư khuê các biến thành một phóng viên lăn lộn nơi chiến trường máu thịt khổ sở, A Nguyệt tao ngộ rất nhiều chuyện bao gồm cả cái chết.Đây là một bộ phim điện ảnh được cải biên từ tiểu sử, Hạ Vân Chi phải đóng vai nữ chính từ thời niên thiếu cho đến khi trưởng thành, trừ tạo hình trang điểm ra, khí chất nhân vật cùng linh hồn bên trong cũng phải theo thời gian mà có sự biến hóa.Hạ Vân Chi bằng kỹ thuật diễn tinh tế của bản thân mang đến cho người xem trải nghiệm về câu chuyện cuộc đời của thiếu nữ A Nguyệt.Thẩm Quý Hòa mấy ngày nay đều xem các tác phẩm của Hạ Vân Chi, chỉ duy nhất bộ phim này, cô vẫn không dám xem. Rốt cuộc hôm nay trên máy bay cũng đã xem xong rồi. Sau khi xem xong, cô rốt cuộc hiểu vì sao em gái cô Thẩm Kỳ có thể đối với Hạ Vân Chi người lớn hơn con bé rất nhiều nói 'tiểu Hạ cục cưng à mẹ yêu con'.Được Thẩm Kỳ và Giang Cẩn hai con yêu quái này tôi luyện, Thẩm Quý Hòa cũng có một ít kiến thức về thế giới fan độc lạ.Bây giờ cô xác nhận, cái bộ phim điện ảnh A Nguyệt này đúng thật là có thể hút được thể loại fan mẹ, fan dì."Vân Chi", nghĩ vậy Thẩm Quý Hòa không thể nhịn được mà dùng ánh mắt tràn ngập tình yêu thương bao la của mẹ mà nhìn nàng.Hạ Vân Chi nhanh tay lấy tay che đôi mắt Thẩm Quý Hòa lại."Stop."Nơi bí ẩn sâu trong lòng nàng đang như một ngọn núi lửa ừng ực muốn bùng nổ, như hoa nở xuân về. Đối với biểu hiện hiện tại của Thẩm Quý Hòa, Hạ Vân Chi cảm thấy rất buồn cười nhưng cũng rất cảm động."Cho nên, khi nãy ở trên máy bay cô xem phim của tôi hả?"Thẩm Quý Hòa giơ tay nắm lấy tay của bà chủ nhỏ, không hiểu vì sao đột nhiên nàng như vậy. Đem tay của nàng dịch đi, lộ ra một đôi mắt sạch sẽ thuần túy."Phải. Không phải lúc trước đã hứa rồi à? Phải xem phim của cô. Cả phim truyền hình nữa, hai ngày trước tôi cũng xem rồi. Bộ《Vân hiệp》tôi cũng rất thích.""Hạ Vân Chi, cô là một diễn viên rất giỏi."Lỗ tai Hạ Vân Chi có chút nóng lên."Còn cần cô khen à? Còn nữa, ai hứa hẹn với cô chứ." Nàng biệt nữu nói trả về, cúi đầu nhìn tay đang được Thẩm Quý Hòa nắm, "Bỏ tay ra."Thẩm Quý Hòa nói xin lỗi, buông tay ra.Hạ Vân Chi lập tức đem tay giấu sau tay áo, đem giấu đi những ngón tay vì hưng phấn mà run rẩy. Nàng không muốn ở trước mặt Thẩm Quý Hòa phát bệnh. Dưới ống tay áo, Hạ Vân Chi nắm chặt cổ tay mình."Không khó chịu." Hạ Vân Chi trả lời câu hỏi ban đầu của Thẩm Quý Hòa, "Đau khổ của nhân vật không đại biểu cho tôi, tôi phân biệt rõ được nhân vật cùng bản thân."Trừ những chuyện có liên quan đến Thẩm Quý Hòa.Còn lại, Hạ Vân Chi luôn luôn phân biệt rất rõ ràng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không?

Số ký tự: 0