Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Thiện?
Cửa Hàng Quần Áo Khai Trương
Thanh Phong Lãnh Nguyệt Dạ
2024-07-03 13:51:32
Họ tên: Thẩm Đống
Điểm thiện công: 5500
Thể chất: 15 (10 đối với người bình thường)
Sức mạnh: 15 (10 đối với người bình thường)
Tốc độ: 15 (10 đối với người bình thường)
Tinh thần: 15 (10 đối với người bình thường)
Kỹ năng: cấp Đại sư Hình Ý Quyền, Thương pháp cấp cao, Điều khiển cấp trung
….
Thẩm Đống vừa phát hiện ra một bí mật, điểm thuộc tính càng cao, thì càng cần thêm nhiều điểm thiện công.
Từ 13 đến 14 điểm, cần 3000 điểm thiện công.
Mà từ 14 đến 15 điểm, cần phải có 5000 điểm thiện công.
Cùng tăng một điểm, nhưng lại cách biệt nhau nhiều như thế, có thể tưởng tượng tăng đến 20 điểm sẽ khó như thế nào.
“Ầm.”
“Ầm.”
“Ầm.”
Bên trong võ đài, Thẩm Đống muốn thử sức mạnh của mình, đã cùng Thiên Dưỡng Sinh đánh nhau.
Thiên Dưỡng Sinh đã sử dụng 80% sức lực của mình, Nhưng trước mặt Trầm Đống, cả sức mạnh và tốc độ của hắn ta đều bị hắn áp đảo.
“A Sinh, đừng nương tay, dùng toàn bộ năng lực tấn công ta đi.”
“Được.”
Thiên Dưỡng Sinh cũng cảm thấy sự chênh lệch của với với Thẩm Đống quá lớn, liền đem hết toàn bộ sức lực của mình ra đánh.
Với những cú đấm đá, lên cùi chỏ, đầu gối, Thiên Dưỡng Sinh đã đẩy sức lực của mình đạt đỉnh điểm.
Thẩm Đống nhìn rõ được mọi cử động và chặn nó lại, khiến mọi đòn tấn công của Thiên Dưỡng Sinh đều trở nên vô ích.
Trong quá trình chiến đấu, Thẩm Đống hiểu rõ tác dụng của từng thuộc tính.
Thể chất tượng trưng cho sự phòng thủ.
Sức mạnh thể hiện sự tấn công.
Tốc độ tượng trưng cho sự né tránh.
Tinh thần đại diện cho phản ứng của con người.
Tốc độ của Thiên Dưỡng Sinh trong mắt người bình thường đã cực kỳ nhanh, nhưng trong mắt của Thẩm Đống, người có Tinh thần lực đã đạt tới 15 điểm, lại không khác gì người bình thường.
Sau 48 cú đấm và 32 cú đá liên tiếp, Thiên Dưỡng Sinh bất lực giơ tay lên và nói: “Đống ca, ta chịu thua.”
Thẩm Đống cười nói: “Thế nào. Chịu phục chưa?”
Thiên Dưỡng Sinh nói: “Tâm phục khẩu phục. Trong trận đầu lần trước, ta cho rằng vốn dĩ không có sự chênh lệch lớn, không ngờ chính là ngài đã nương tay với ta.”
Thẩm Đống vỗ vỗ vai hắn ta, nói: “Công phu của ngươi rất tốt. Nếu để xếp hạng trong bang phái, đã đứng ở hạng 20 rồi.”
Thiên Dưỡng Sinh sững sờ nói: “Mới chỉ đứng tới vị trí 20 sao? Đống ca, trong bang phái còn nhiều người mạnh tới như vậy à?”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Hồng Hưng thái tử, Trung Tín Nghĩa Liên Hạo Long, Lạc Thiên Hồng, Vương Bảo, A Tích, Hào Mã bang và A Vũ đều không thua kém ngươi.”
“Thời thế phát triển đến ngày nay, công phu đã không còn so sánh được với súng nữa rồi.”
“Vì vậy mới nói, đây là thời đại của tiền, của súng.”
“Đừng nói chuyện này nữa, Phi Cơ, ngươi có muốn lên đây chơi một chút?”
Phi Cơ vốn muốn cùng Thẩm Đống đánh nhau, liền liều mạng lắc đầu, “Đống ca, ngài mạnh quá, ta không bì nổi.”
Phi Cơ cùng Thiên Dưỡng Sinh đánh nhau, chưa tới một phút đã bị đánh bại ba lần.
Mà Thẩm Đống chỉ thủ chứ không tấn công, để cho Thiên Dưỡng Sinh đánh tới mỏi tay liền chịu thua, Phi Cơ nào dám đối diện.
Thẩm Đống cười: “Thể lực của ngươi cùng không tồi, chỉ cần chăm chỉ cùng A Sinh luyện tập, chưa tới ba năm sẽ thành một cao thủ.”
Phi Cơ nói: “Ta sẽ cố gắng.”
Sau khi rời khỏi võ đài, Thẩm Đống đi tới nhà may, nhìn đàn em luyện tập một chút.
Mặc dù mới chỉ luyện tập được một tuần, nhưng khí lực của bọn họ đều đã tăng cao, khác nhiều so với trước.
Biết được Thẩm Đống tới thăm, Phúc bá tới chào hỏi.
Trầm Đống hỏi: “Phúc bá, trong kho còn bao nhiêu bộ quần áo?”
Phúc bá nói: “Mỗi kiểu dáng có hơn ba trăm kiện hàng.”
Thẩm Đổng nói: “Mang ra cho ta xem qua chút.”
Đi vào trong kho, Thẩm Đống tiện nhìn thêm các nhãn hàng quần áo.
So sánh một chút, màu sắc và kiểu dáng của từng trang phục cũng không khác nhau là mấy.
Đối với chuyện này Thẩm Đống vô cùng thỏa mãn.
Sau khi trở về, Thẩm Đống cho người in một tập bản, để đàn em đem đi rải đơn quảng cáo.
Thời gian trôi qua đã nửa tháng.
Thẩm Đống khai trương mười cửa hàng, tổng quản lý là Jimmy, chín cái cửa hàng còn lại cùng toàn bộ nhân viên cửa hàng đều là nữ giới, làm Jimmy hết sức thỏa mãn.
“A Đống, chúc mừng.”
“Bân ca, cám ơn đã tới ủng hộ.”
….
“A Đống, ngươi có thấy ta đem mười mấy gái đẹp của Portland qua ủng hộ, có lòng chứ hả?”
“Thập Tam Muội, rất rất cám ơn, sau này nếu có chuyện, ta nhất định sẽ giúp.”
….
Ngoại trừ Hàn Bân cùng Thập Tam Muội ở ngoài, lão đại của hắn tuy không đến, nhưng cũng gửi rất nhiều lễ vật.
Đúng chín giờ, tiếng pháo hoa vang lên.
Jimmy cầm microphone, hô lớn: “Cám ơn mọi người đã đến khai trương. Ngày hôm nay dù mua hay mua hộ đều sẽ được giảm giá 30% ƯU ĐÃI.”
“Nếu tổng số tiền vượt lên con số một ngàn đô la Hồng Kông, chúng ta sẽ tặng phiếu mua hàng trị giá một trăm đô la.”
Điểm thiện công: 5500
Thể chất: 15 (10 đối với người bình thường)
Sức mạnh: 15 (10 đối với người bình thường)
Tốc độ: 15 (10 đối với người bình thường)
Tinh thần: 15 (10 đối với người bình thường)
Kỹ năng: cấp Đại sư Hình Ý Quyền, Thương pháp cấp cao, Điều khiển cấp trung
….
Thẩm Đống vừa phát hiện ra một bí mật, điểm thuộc tính càng cao, thì càng cần thêm nhiều điểm thiện công.
Từ 13 đến 14 điểm, cần 3000 điểm thiện công.
Mà từ 14 đến 15 điểm, cần phải có 5000 điểm thiện công.
Cùng tăng một điểm, nhưng lại cách biệt nhau nhiều như thế, có thể tưởng tượng tăng đến 20 điểm sẽ khó như thế nào.
“Ầm.”
“Ầm.”
“Ầm.”
Bên trong võ đài, Thẩm Đống muốn thử sức mạnh của mình, đã cùng Thiên Dưỡng Sinh đánh nhau.
Thiên Dưỡng Sinh đã sử dụng 80% sức lực của mình, Nhưng trước mặt Trầm Đống, cả sức mạnh và tốc độ của hắn ta đều bị hắn áp đảo.
“A Sinh, đừng nương tay, dùng toàn bộ năng lực tấn công ta đi.”
“Được.”
Thiên Dưỡng Sinh cũng cảm thấy sự chênh lệch của với với Thẩm Đống quá lớn, liền đem hết toàn bộ sức lực của mình ra đánh.
Với những cú đấm đá, lên cùi chỏ, đầu gối, Thiên Dưỡng Sinh đã đẩy sức lực của mình đạt đỉnh điểm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thẩm Đống nhìn rõ được mọi cử động và chặn nó lại, khiến mọi đòn tấn công của Thiên Dưỡng Sinh đều trở nên vô ích.
Trong quá trình chiến đấu, Thẩm Đống hiểu rõ tác dụng của từng thuộc tính.
Thể chất tượng trưng cho sự phòng thủ.
Sức mạnh thể hiện sự tấn công.
Tốc độ tượng trưng cho sự né tránh.
Tinh thần đại diện cho phản ứng của con người.
Tốc độ của Thiên Dưỡng Sinh trong mắt người bình thường đã cực kỳ nhanh, nhưng trong mắt của Thẩm Đống, người có Tinh thần lực đã đạt tới 15 điểm, lại không khác gì người bình thường.
Sau 48 cú đấm và 32 cú đá liên tiếp, Thiên Dưỡng Sinh bất lực giơ tay lên và nói: “Đống ca, ta chịu thua.”
Thẩm Đống cười nói: “Thế nào. Chịu phục chưa?”
Thiên Dưỡng Sinh nói: “Tâm phục khẩu phục. Trong trận đầu lần trước, ta cho rằng vốn dĩ không có sự chênh lệch lớn, không ngờ chính là ngài đã nương tay với ta.”
Thẩm Đống vỗ vỗ vai hắn ta, nói: “Công phu của ngươi rất tốt. Nếu để xếp hạng trong bang phái, đã đứng ở hạng 20 rồi.”
Thiên Dưỡng Sinh sững sờ nói: “Mới chỉ đứng tới vị trí 20 sao? Đống ca, trong bang phái còn nhiều người mạnh tới như vậy à?”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Hồng Hưng thái tử, Trung Tín Nghĩa Liên Hạo Long, Lạc Thiên Hồng, Vương Bảo, A Tích, Hào Mã bang và A Vũ đều không thua kém ngươi.”
“Thời thế phát triển đến ngày nay, công phu đã không còn so sánh được với súng nữa rồi.”
“Vì vậy mới nói, đây là thời đại của tiền, của súng.”
“Đừng nói chuyện này nữa, Phi Cơ, ngươi có muốn lên đây chơi một chút?”
Phi Cơ vốn muốn cùng Thẩm Đống đánh nhau, liền liều mạng lắc đầu, “Đống ca, ngài mạnh quá, ta không bì nổi.”
Phi Cơ cùng Thiên Dưỡng Sinh đánh nhau, chưa tới một phút đã bị đánh bại ba lần.
Mà Thẩm Đống chỉ thủ chứ không tấn công, để cho Thiên Dưỡng Sinh đánh tới mỏi tay liền chịu thua, Phi Cơ nào dám đối diện.
Thẩm Đống cười: “Thể lực của ngươi cùng không tồi, chỉ cần chăm chỉ cùng A Sinh luyện tập, chưa tới ba năm sẽ thành một cao thủ.”
Phi Cơ nói: “Ta sẽ cố gắng.”
Sau khi rời khỏi võ đài, Thẩm Đống đi tới nhà may, nhìn đàn em luyện tập một chút.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù mới chỉ luyện tập được một tuần, nhưng khí lực của bọn họ đều đã tăng cao, khác nhiều so với trước.
Biết được Thẩm Đống tới thăm, Phúc bá tới chào hỏi.
Trầm Đống hỏi: “Phúc bá, trong kho còn bao nhiêu bộ quần áo?”
Phúc bá nói: “Mỗi kiểu dáng có hơn ba trăm kiện hàng.”
Thẩm Đổng nói: “Mang ra cho ta xem qua chút.”
Đi vào trong kho, Thẩm Đống tiện nhìn thêm các nhãn hàng quần áo.
So sánh một chút, màu sắc và kiểu dáng của từng trang phục cũng không khác nhau là mấy.
Đối với chuyện này Thẩm Đống vô cùng thỏa mãn.
Sau khi trở về, Thẩm Đống cho người in một tập bản, để đàn em đem đi rải đơn quảng cáo.
Thời gian trôi qua đã nửa tháng.
Thẩm Đống khai trương mười cửa hàng, tổng quản lý là Jimmy, chín cái cửa hàng còn lại cùng toàn bộ nhân viên cửa hàng đều là nữ giới, làm Jimmy hết sức thỏa mãn.
“A Đống, chúc mừng.”
“Bân ca, cám ơn đã tới ủng hộ.”
….
“A Đống, ngươi có thấy ta đem mười mấy gái đẹp của Portland qua ủng hộ, có lòng chứ hả?”
“Thập Tam Muội, rất rất cám ơn, sau này nếu có chuyện, ta nhất định sẽ giúp.”
….
Ngoại trừ Hàn Bân cùng Thập Tam Muội ở ngoài, lão đại của hắn tuy không đến, nhưng cũng gửi rất nhiều lễ vật.
Đúng chín giờ, tiếng pháo hoa vang lên.
Jimmy cầm microphone, hô lớn: “Cám ơn mọi người đã đến khai trương. Ngày hôm nay dù mua hay mua hộ đều sẽ được giảm giá 30% ƯU ĐÃI.”
“Nếu tổng số tiền vượt lên con số một ngàn đô la Hồng Kông, chúng ta sẽ tặng phiếu mua hàng trị giá một trăm đô la.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro