Hướng Dẫn AA Yêu Đương Sau Khi Kết Hôn
Kỳ mẫn cảm.
Bắc Hải Hữu Tửu
2025-03-03 08:26:08
Đây là quán bar lớn nhất thành phố F.Ánh đèn lấp lánh, tiếng người ồn ào, không khí hoà lẫn mùi rượu, nước hoa và pheromone, tạo nên mùi hương xa hoa, kỳ dị, đồi truỵ.Góc trong cùng của chiếc ghế dài như tách biệt khỏi nơi đây, là nơi bắt mắt nhất trong quán, cũng lại là nơi yên tĩnh nhất.Âm thanh ồn áo huyên náo dường như đều ngừng lại cách đó nửa thước, thanh niên lười biếng dựa vào ghế sofa, mái tóc dài xoã nửa tán loạn. Hắn mang khẩu trang không thấy rõ mặt, nhưng đôi mắt rực rỡ kia chỉ cần liếc quanh một vòng cũng đủ làm người khác mê đắm.Thanh niên thật sự quá bắt mắt, thế nên gần như chẳng ai nhận ra còn một người nữa đứng bên ghế, cả người chìm trong bốn chữ "đứng ngồi không yên"."Ông cố ơi---" Ba chữ thôi mà được kêu thành chín khúc mười tám đoạn dông dài. "Chồng chồng xích mích cần phải thông cảm, giải thích cho nhau, chứ cứ trốn nhà ra đi thì giải quyết được gì."Đối với mấy lời khuyên bảo sâu sắc như này, Đới Tình Nhược thấy chán muốn chết, khẩy khẩy cục đá trong ly rượu. So với lúc vừa được bưng lên thì nó đã nhỏ đi hai vòng.Là trợ lý cá nhân đã đi theo Đới Tình Nhược nhiều năm, Hà Địch biết sếp của mình từ trước đến nay là một người lạnh lùng và hành xử khác người. Một khi đối phương đã quyết, y nói gì cũng không lay chuyển được.Nhưng mà...Hà Địch liếc nhìn Đới Tình Nhược sau khi đi vào quán bar cũng không tháo khẩu trang xuống, từ đầu đến cuối cũng không động đến một giọt Cocktail. Y bỗng cảm thấy so với bầu không khí quỷ dị hiện giờ, y càng muốn tiếp nhận hot search "Người mẫu nổi tiếng đêm khuya say xỉn ở quán bar" vào sáng mai hơn."Hay là anh xin lỗi chủ tịch Quý đi? Tuy rằng em không biết lý do hai anh đánh nhau, nhưng việc chủ tịch Quý bị thương rõ ràng nghiêm trọng hơn mà." Hà Địch hồi tưởng lại bộ dáng gần đây nhất của chủ tịch Quý. "Anh bóp cổ anh ấy."Đôi con ngươi xinh đẹp kia cuối cùng cũng chịu nhìn qua trợ lý nhỏ đáng thương. Hà Địch nghe thấy tiếng cười trào phúng: "Tôi điên hay sao mà bóp cổ cậu ấy?""Chứ sao chủ tịch Quý lại đột nhiên mang vòng cổ ạ?" Hà Địch cũng có chút hiểu biết về Quý Vân Vũ. Theo như y biết, vị chủ tịch nọ rất không thích mang trang sức, giờ lại đột nhiên mang vòng cổ, trừ khi muốn che đậy dấu vết "cuồng bạo" nào đó không cho y biết.Ánh mắt Đới Tình Nhược nhìn Hà Địch có chút thương hại, hắn đáp lại một chữ đơn giản. "Cắn."Nói xong câu này, suy nghĩ của Đới Tình Nhược vậy mà lại trôi về ba ngày hỗn loạn vừa qua.Thật ra, suy đoán của Hà Địch cũng không sai. Hai người bọn họ đúng là đã đánh nhau, còn đánh hẳn ba ngày.Ba ngày trước, kỳ mẫn cảm của Đới Tình Nhược đến. Alpha vẫn luôn là sinh vật dễ dàng bị pheromone tác động. Một Alpha sau khi tiến vào kỳ mẫn cảm, Alpha ở bên nếu bị ảnh hưởng bởi pheromone ấy cũng sẽ tiến vào kỳ mẫn cảm theo.Trong kỳ mẫn cảm, sự thú tính của Alpha sẽ bị phóng đại. Bọn họ có tính chiếm hữu cực cao đối với lãnh địa của mình, tính cách cũng trở nên nhạy cảm táo bạo. Tâm lý của Alpha trong thời kỳ này rất yếu ớt, tính công kích với những thứ xung quanh lại lớn hơn gấp mấy lần.Đối với tình huống này, phương thức giải quyết tốt nhất chính là tìm một Omega có độ xứng đôi cực cao với Alpha, sau đó tiến hành an ủi.Nhưng đáng tiếc, Quý Vân Vũ, bạn đời hợp pháp của Đới Tình Nhược, người yêu hắn, là một Alpha có tính công kích không phân cao thấp với hắn.Pheromone của hai Alpha không có cách nào trấn an lẫn nhau, bản năng của họ chỉ biết công kích và chinh phục.Dù cho Đới Tình Nhược và Quý Vân Vũ đã quen thuộc đối phương đến tận xương tuỷ, khi pheromone hai người giao nhau, phản ứng đầu tiên vẫn là công kích như cũ.Bình hoa trên bàn trà bị đánh rơi xuống đất, cánh hoa tường vi bị đạp nát trong lúc náo loạn. Hương hoa ngào ngạt vì pheromone hỗn loạn lại càng tăng thêm vài phần mê đắm.Bọn họ dây dưa từ phòng khách tới phòng ngủ, hai chiếc cà vạt bị đặt bừa trên tủ đầu giường đều đã rách nát. Cho đến khi Đới Tình Nhược chuyển qua dùng thắt lưng trói người lại ở đầu giường, hai người mới chính thức lâm trận.Răng nanh Alpha bén nhọn, hai người ngay cả lúc hôn môi cũng mang theo máu tươi tanh ngọt, đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau cũng phân chia cao thấp.Tính tình Quý Vân Vũ không thể nói là tốt, hai tay bị trói chặt nhưng cũng không an phận, hai chân đạp lung tung bị đè lại, càng cản càng hăng đi cắn người......Cơ mà Đới Tình Nhược cắn lại là được.Sau khi tuyến thể bị răng nanh đâm thủng, pheromone nồng nặc chưa từng thấy. Nhưng thông qua răng nanh, pheromone của Đới Tình Nhược cũng đủ rót vào cơ thể Quý Vân Vũ. Rất hiếm thấy là, lúc này pheromone cực kỳ nồng đậm của hai người lại có thể dung hợp hài hoà.Quý Vân Vũ lúc này cũng sẽ hiện ra vẻ ngoan ngoãn hiếm có.Anh sẽ ngoan ngoãn bị Đới Tình ôm trong ngực, đôi mắt vốn luôn mười phần uy hiếp nay sẽ nổi lên một tầng sương, đuôi mắt phiếm hồng như phấn má, môi sẽ bị hắn cắn đến sưng đỏ. Sau khi Đới Tình Nhược nhả tuyến thể ra, anh sẽ dựa càng sâu vào lồng ng.ực hắn, nhẹ nhàng run rẩy một trận. Sau cùng, anh sẽ xoay người lại, ôm lấy Đới Tình Nhược.Bọn họ cứ lặng lẽ ôm nhau như vậy trong chốc lát.Có điều, kỳ mẫn cảm này của Đới Tình Nhược không giống mọi lần. Kỳ mẫn cảm lần trước của hắn là vào lúc hắn đang tham gia một buổi diễn thời trang cực kỳ quan trọng ở nước ngoài, phải dựa vào thuốc ức chế để áp xuống.Phản ứng s.inh l.ý lần trước bị áp chế của Đới Tình Nhược kéo dài đến bây giờ. Kỳ mẫn cảm lần này, d.ục v.ọng của hắn mãnh liệt hơn rất nhiều.Lăn lộn suốt ba ngày, Đới Tình Nhược mới hơi kìm nén được phản ứng s.inh l.ý của bản thân. Nhìn người yêu bị mình chơi hư bảy tám phần, tuy rằng kỳ mẫn cảm của hắn còn chưa hết, hắn vẫn đau lòng không nỡ tiếp tục.Phải biết rằng, Đới Tình Nhược trong kỳ mẫn cảm, nhưng Quý Vân Vũ thì không. Anh chỉ bị ảnh hưởng bởi Đới Tình Nhược, qua một ngày là tình trạng nhạy cảm đã kết thúc.Dưới tình huống đó, Đới Tình Nhược vẫn lôi kéo Quý Vân Vũ tiếp tục, thật sự là quá cầm thú.Để khắc chế thú tính của mình, Đới Tình Nhược lựa chọn trốn nhà ra đi, nhưng sau khi chạy đến ngồi ở quán bar mấy tiếng liền, hắn bởi vì kỳ mẫn cảm mà trở nên nhạy cảm, không khống chế được cảm xúc tủi thân.Đới Tình Nhược bất mãn trừng vị trợ lý nhỏ đáng thương vô tội. "Không phải cậu đã sớm báo cáo hành tung của tôi cho cậu ấy rồi sao? Sao cậu ấy còn chưa tới đây chứ?"Nghe được lời này của Đới Tình Nhược, Hà Địch giật mình. "Sao có thể chứ! Em là loại người sẽ đi rêu rao hành tung của anh hả?"Đới Tình Nhược hiện giờ không có tâm trạng so đo việc Hà Địch đã ứng trước hai phần tiền lương, giọng điệu lạnh nhạt dặn dò. "Bây giờ cậu báo tin cho cậu ấy, nói tôi uống say rồi, nếu cậu ấy còn không tới tôi sẽ đi lăn lộn với Omega khác."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro