Hướng Dẫn AA Yêu Đương Sau Khi Kết Hôn
Mắt kính
Bắc Hải Hữu Tửu
2025-03-04 05:16:24
Biến cố bất ngờ khiến mọi người, ngoại trừ Đới Tình Nhược, sững sờ. Nhân viên phục vụ luống cuống đặt ly và khay lên bàn bên cạnh, liên tục xin lỗi. "Xin lỗi, thật sự rất xin lỗi ạ."Nhân lúc Bạch Trà còn đang sửng sốt vì bị tạt đầy cà phê lên người, Đới Tình Nhược đã lên tiếng giải vây cho người phục vụ. "Không phải lỗi của cậu đâu, do tôi đi vội quá không để ý."Lại một lần nữa trải nghiệm cảm giác bị tạt ướt sũng sau nhiều năm, Bạch Trà gần như không kìm được cơn giận. Nhưng sau khi Đới Tình Nhược giải vây cho người phục vụ, cậu buộc phải nhớ đến việc hắn đã cố tình chọn địa điểm gặp mặt ở nơi công cộng, nhớ đến thân phận người nổi tiếng của mình. Dù có muốn nổi tính thiếu gia ở đây cỡ nào đi nữa, cậu cũng phải bình tĩnh lại."Chúng ta nói chuyện đúng là không vui vẻ gì, nhưng anh Đới à, anh cũng không thể trả thù tôi như vậy chứ?" Bạch Trà nắm chặt tay, móng tay gần như muốn ghim sâu vào lòng."Cậu đang nói gì vậy?" Đới Tình Nhược cụp mắt xuống, trông còn có vẻ uất ức hơn cả Bạch Trà. "Tôi chỉ tức quá nên không để ý thôi, không cố ý mà."Bạch Trà làm trà xanh thánh mẫu hơn hai mươi năm từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại bị người khác "trà", nghẹn nửa ngày vẫn không thốt nên lời. Đặc biệt chữ "mà" cuối câu của Đới Tình Nhược càng khiến ngực cậu đau nhói."Tuy tôi không cố ý, nhưng cậu đừng giận quá, tôi sẽ chịu trách nhiệm." Đới Tình Nhược lấy điện thoại ra. "Tôi bồi thường tiền quần áo cho cậu nhé."Bạch Trà: "..."Loại người vừa trà xanh vừa thánh mẫu này, lại còn là một Alpha, rốt cuộc Quý Vân Vũ thích hắn ở điểm nào? Không phải Quý Vân Vũ ghét nhất loại người này sao?!Phải biết rằng, mỗi lần Bạch Trà nói mấy câu kiểu trà xanh như vậy trước mặt Quý Vân Vũ, thái độ công kích của anh đối với cậu lập tức tăng vọt.Cuối cùng, dưới ánh mắt của không ít người xung quanh, Bạch Trà đành phải kìm nén biểu cảm trên mặt, lấy điện thoại ra quét mã với Đới Tình Nhược.Thực ra cũng không phải vì bộ quần áo, cậu chỉ muốn có một phương thức liên lạc với Đới Tình Nhược, ít nhất phải biết được tiến độ trao đổi giữa hắn và Quý Vân Vũ chứ.Sau khi xong việc, Bạch Trà cuối cùng cũng không chịu nổi tình huống bị xét xử công khai như thế nữa, vội vàng rời khỏi quán cà phê.Khi Đới Tình Nhược đến quầy tính tiền, hắn cố ý để lại 3000 tiền tips cho nhân viên phục vụ ban nãy, xem như bù đắp tinh thần cho đối phương.Lúc Đới Tình Nhược về tới khách sạn, Quý Vân Vũ đã rửa mặt xong, thay áo ngủ lụa, ngồi trong phòng khách của căn phòng nhỏ, xử lý một số việc trên công ty.Đới Tình Nhược đẩy cửa bước vào, tầm mắt va ngay vào Quý Vân Vũ đang ngẩng đầu lên từ sau laptop, ánh mắt lạnh nhạt của hắn lập tức trở nên ấm áp.Hắn tiến về phía Quý Vân Vũ, trực tiếp vươn tay bế anh lên khỏi sofa, đưa vào phòng ngủ bên cạnh.Ngay khi Đới Tình Nhược bước đến gần, Quý Vân Vũ đã có linh cảm gì đó, liền đóng laptop lại đặt lên bàn trà. Thế nên khi được Đới Tình Nhược bế về giường, anh không cần phải lo tìm chỗ để laptop nữa.Để bảo vệ mắt, Quý Vân Vũ đeo kính viền vàng chống ánh sáng xanh khi làm việc, gọng kính vàng hơi lệch xuống, trông vừa kiêu ngạo vừa cấm dục.Nhưng Quý Vân Vũ với vẻ mặt lạnh lùng cấm dục ấy lại chẳng cài nút áo ngủ cho đàng hoàng. Khi anh được đặt xuống giường, vạt áo xộc xệch phanh ra, để lộ một mảng ngực trắng nõn.Đới Tình Nhược v.uốt ve gò má Quý Vân Vũ, cúi xuống trao cho đối phương một nụ hôn sâu."Hình như cuộc nói chuyện của hai người không vui cho lắm." Quý Vân Vũ thở hơi gấp sau nụ hôn sâu, khoảng cách giữa họ vẫn rất gần, chỉ là môi hơi rời nhau một chút, khi nói chuyện hơi thở phả hết lên người đối phương."Nói chuyện với đứa đáng ghét như vậy vui sao được?" Đới Tình Nhược trả lời một cách hiển nhiên.Dường như Đới Tình Nhược không thích tư thế nói chuyện như này. Hắn ôm lấy eo Quý Vân Vũ, bế anh lên một lần nữa, để anh ngồi trên đùi mình.Quý Vân Vũ rất đồng ý với cách nói của Đới Tình Nhược, sau khi gật đầu, anh hỏi: "Vậy, cậu có thể nói cho tôi biết nội dung cuộc trò chuyện không?""Cậu ta nói móc tôi, tôi cũng mắng lại." Đới Tình Nhược nhẹ nhàng tóm tắt bằng bút pháp xuân thu, nghe như thể vì Bạch Trà nói móc hắn nên hắn mới phản công, mắng lại hai câu."Cậu ta đúng là không biết nói tiếng người." Quý Vân Vũ nhíu mày chán ghét. "Sau đó thì sao, hai người còn nói gì nữa?""Cậu ta bảo tôi khuyên cậu về thăm nhà cũ họ Quý một chuyến." Đới Tình Nhược bỏ qua một đống chi tiết ở giữa, đi thẳng vào kết quả."Không đi." Quý Vân Vũ trả lời không chút do dự.Đới Tình Nhược gật đầu, cũng không có ý định ép buộc.Bỗng nhiên, Quý Vân Vũ nâng cằm Đới Tình Nhược lên, anh nheo mắt lại, giọng điệu chắc chắn. "Cậu đã đồng ý với cậu ta là sẽ khuyên tôi đi."Theo như cách nói của Đới Tình Nhược ban nãy, Quý Vân Vũ hiểu theo hướng Bạch Trà đã dùng thủ đoạn giả tạo thường thấy để nhờ Đới Tình Nhược khuyên anh về nhà cũ, Đới Tình Nhược từ chối, vì thế Bạch Trà nói móc hắn, Đới Tình Nhược không chịu nổi nên mắng lại, hai người tan rã trong sự hậm hực.Tóm lại, trong tưởng tượng của Quý Vân Vũ, Đới Tình Nhược chỉ là một người đáng thương, bị bắt nạt mà không thể phản kháng kịch liệt.Tuy nhiên, khi ánh mắt Quý Vân Vũ và Đới Tình Nhược giao nhau, anh liền nhận ra sự việc không như anh tưởng tượng. Ít nhất về chuyện khuyên anh về nhà cũ, Đới Tình Nhược thực sự đã đồng ý.Điều này dẫn đến một vấn đề được đặt ra: Sau khi anh đã kể cho Đới Tình Nhược nghe về những gì anh đã trải qua trước đây, tại sao hắn vẫn đồng ý với yêu cầu của Bạch Trà?Im lặng chờ đợi một lúc nhưng vẫn không thấy Đới Tình Nhược phủ nhận, cũng không nghe được câu giải thích nào, Quý Vân Vũ thở dài. "Cậu thật sự không định nói cho tôi biết."Ánh mắt Đới Tình Nhược giật giật. "Sau này cậu sẽ biết."Thấy hắn kiên quyết như vậy, Quý Vân Vũ không hỏi thêm nữa.Đới Tình Nhược chỉ biết sơ về quá khứ của anh, nhưng Quý Vân Vũ lại hiểu rất rõ về quá khứ của Đới Tình Nhược, cũng biết vị công chúa nhà họ khi kiên quyết làm một việc gì đó thì cố chấp đến mức nào."Cậu cần tôi đồng ý chuyện này nhỉ?" Quý Vân Vũ chuyển đề tài sang hướng nhẹ nhàng hơn."Cần, nhưng không quá gấp." Đới Tình Nhược thành thật trả lời.Đối diện với sự thẳng thắn có chọn lọc của Đới Tình Nhược, Quý Vân Vũ bất đắc dĩ "Chậc" một tiếng. Không muốn nghĩ đến những chuyện phiền lòng này nữa, anh tháo kính của mình xuống, đeo nó lên mặt Đới Tình Nhược."Muốn tôi giúp cậu việc này hửm, cậu phải trả giá gì đó chứ?" Quý Vân Vũ khẽ lắc gọng kính làm nó đung đưa.Khác với vẻ thanh cao kiêu ngạo khi Quý Vân Vũ đeo kính, Đới Tình Nhược đeo cặp kính này lại toát lên vẻ sói đội lốt cừu, càng khiến người ta say đắm.Đới Tình Nhược mỉm cười, nhìn Quý Vân Vũ với ánh mắt ngoan ngoãn phục tùng. "Vậy ngài Quý muốn tôi trả giá gì đây?"Quý Vân Vũ cũng cười, anh cúi xuống cắn môi Đới Tình Nhược. "Xem cậu biểu hiện thế nào đã."_____"...Sâu quá.""Không phải ngài muốn ở trên sao?""Ừm... nhẹ thôi... lúc này đừng gọi tôi là ngài..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro