Hương Hàn
Đánh giá:
7.8
/10 từ 22 lượt
Đọc truyện Full Hương Hàn trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro.
Bạn đang đọc truyện Hương Hàn của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn trên website đọc truyện online.
Trời ngả bóng hoàng hôn, mưa cuối cùng cũng trút xuống.
Hạt mưa rơi qua khung cửa sổ đang hé mở, dưới sự khúc xạ của ánh đèn làm lóe lên màu trong suốt… nhưng chỉ nhấp nháy thoáng qua rồi lại vội rơi xuống đất; tiếp đó là một hạt nữa... Từ sáng nay, thời tiết đã trở nên u ám khiến ở trong phòng lúc này sớm đã phải bật đèn dù bây giờ chỉ mới hơn sáu giờ tối.
Tiết trời cuối xuân như vậy mang đến cho người ta một cảm giác se sắt, phảng phất như mưa đang rơi rớt trong tim, khiến lòng người cũng đầy sầu muộn.
Mỹ Tình điềm nhiên pha một ấm trà mới, khói trà nghi ngút tỏa ra khiến tôi thầm hít sâu: "Cô cũng thật biết hưởng phúc, mưa to như thế này lại trốn ở đây thưởng trà Long Tỉnh."
Mỹ Tình mỉm cười: "Ừm, luật sư Đỗ sao lại biết thứ tôi uống đây là trà Long Tỉnh?"
Tôi khụt khịt mũi: "Hương trà thế này, nếu không phải là loại Minh Tiền Long Tỉnh (*), còn có thể là thứ gì khác đây?"
(Chú: trà búp Minh Tiền - loại trà ngon hái trước tiết Thanh minh)
Mỹ Tình nhấc ấm trà trên lò, rót cho tôi một tách. Tôi không nhịn được lại hít sâu vào một hơi, như muốn đem toàn bộ mùi hương trà ngào ngạt ấy dồn cả vào trong cơ thể của mình.
Mỹ Tình hỏi tôi: "Bình thường chẳng phải cô bận lắm ư? Sao hôm nay lại có thời gian rảnh ghé thăm tôi thế?"
Thật vậy, tôi và cô ấy biết nhau trong một chuyến du lịch từ ba năm trước, vừa gặp mặt thì như đã quen thân rồi. Nhưng vì bận công tác liên miên, chúng tôi ngoại trừ những hôm ngẫu nhiên gặp nhau dùng bữa cơm, còn lại lúc bình thường, tôi hiếm khi đến thăm cô bạn này.
Ngẫm nghĩ một lúc, tôi bảo: "Tôi có một câu chuyện cảm động muốn kể cho cô nghe."
Chiều lạnh giữa tiết xuân muộn, được nghe kể chuyện trong những lúc thế này thì không gì hợp bằng. Mỹ Tình mỉm cười: "Tôi rất muốn nghe tường tận."
"Câu chuyện này chẳng phải đôi ba từ là có thể nói xong được, cứ thưởng thức trà ngon trước đã, tôi sẽ từ từ kể cho cô nghe ."
Ngoài cửa sổ, mưa đang phớt rơi trên tán lá ngô đồng, phát ra âm thanh tí tách khe khẽ. Tôi thoáng trầm ngâm, bắt đầu kể về câu chuyện xưa cũ ấy.
"Câu chuyện mà tôi sắp kể ở đây đã diễn ra vào mười năm trước, tình tiết bên trong hoàn toàn là sự thật. Lúc kể, tôi sẽ giấu đi tên thật của nhân vật."
Tôi nhấp một ngụm trà thơm phức, thong thả tiếp: "Mười năm về trước, tại thành phố nọ đã diễn ra một buổi hôn lễ nhất thời gây xôn xao, câu chuyện bắt đầu từ lúc ấy..."