Chu Yếm (1)
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
Ánh mắt Thạch Mục đảo qua, thầm ngẩn người ra.
Thời khắc này, ánh sáng màu xám trên người Phùng Ly tăng mạnh. Trong nháy mắt thân thể lớn lên, cơ bắp phồng lên. Toàn thân nhanh chóng mọc ra bộ lông màu xám. Trên ngón tay mọc ra lợi trảo rất dài. Chỉ trong mấy hơi thở, hắn đã biến thành một con vượn lớn màu xám cao chừng mười mấy trượng.
- Ngao ô!
Vượn lớn màu xám với hai mắt đỏ như máu, ngẩng đầu nhìn lên trời phát ra một tiếng hét dài. Một khí tức tàn bạo hung dữ lập tức khuếch tán ra.
Tuy rằng thân thể vượn lớn màu xám rất lớn, nhưng lại di chuyển nhanh như tia chớp. Trong chớp mắt, nó vọt vào trong đám người Cổ Man Tộc, cánh tay liên tục vung vẩy.
Ầm ầm ầm!
Một Cổ Man Tộc tu vi Thiên Vị, hai Địa Giai đỉnh phong bị vượn lớn màu xám một quyền một cước, trực tiếp đánh vỡ đầu một người, thân thể một người khác trực tiếp bị xuyên thủng, trong nháy mắt không còn sức sống.
- Đây là. . . Chu Yếm đại nhân!
- Chu Yếm đại nhân hiển linh!
Đám người của bộ lạc Ô La nhìn thấy vượn lớn màu xám, sửng sốt một hồi. Ngay lập tức bọn họ mừng như điên hô lên.
Vượn lớn màu xám liên tục gầm lên giận dữ, ở trong đám người Cổ Man Tộc chém giết ngang dọc. Không ngờ không có người nào có thể ngăn cản nó. Trong nháy mắt liền có bốn năm Cổ Man Tộc Thiên Vị bị nó giết chết.
Khí thế của bộ lạc Ô La đại thịnh. Bọn họ lập tức lợi dụng ưu thế về nhân số, phát động phản kích.
Giữa không trung, Thạch Mục tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt thả lỏng.
Phía đối diện, sắc mặt thủ lĩnh Cổ Man lại đại biến.
Một tay Thạch Mục phất lên. Trước người hắn lóe lên ánh sáng màu xanh da trời. Một lá cờ màu xanh lam hiện ra. Đó chính là Lam Tinh Kỳ.
Bàn tay Thạch Mục đặt ở trên Lam Tinh Kỳ. Quanh người hắn hiện ra một mảng màu xanh lam ánh sáng rực rỡ, rót vào trong Lam Tinh Kỳ.
Ánh sáng màu xanh da trời trên Lam Tinh Kỳ tăng mạnh.
Ầm.
Một tiếng động phát ra. Bên trong tuôn ra một dòng nước lớn, trong chớp mắt lan tràn tới phạm vi mười trượng vuông. Hơn nữa có xu hướng còn đang nhanh chóng khuếch tán.
Thủ lĩnh Cổ Man biến sắc. Thân thể khổng lồ của hắn bay ngược ra, cách xa dòng nước.
- Đã từng thấy qua ở trên sách cổ, côn lang sợ hãi nước. Quả nhiên là như thế.
Trên mặt Thạch Mục lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn hét lớn một tiếng. Ánh sáng màu xanh da trời trên người hắn lại tăng mạnh. Bàn tay hắn bỗng nhiên đẩy ra.
Xung quanh Lam Tinh Kỳ, dòng nước cực lớn ầm ầm bắn ra, giống như nước thủy triều tuôn trào về phía trước. Tốc độ dòng nước cực nhanh, thoáng đã đã đuổi kịp thủ lĩnh Cổ Man, nhấn chìm hắn ở trong dòng nước.
Ánh sáng màu đen trên cánh tay phải của Thạch Mục tăng mạnh. Hắn hung hăng đánh ra một quyền.
Một cột ánh sáng màu đen cường đại bay ra, đánh trúng dòng nước khổng lồ.
Két két!
Dòng nước cực lớn ở trong phạm vi gần trăm trượng trong nháy mắt đã đông kết thành băng. Thân thể khổng lồ của thủ lĩnh Cổ Man bị đông cứng ở bên trong.
Thạch Mục không truy sát. Trong nháy mắt hắn đứng nguyên tại chỗ. Phía mặt ngoài Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn có phù văn lượn lờ, kim quang tăng mạnh. Theo cánh tay hắn đong đưa, Như Ý Tấn Thiết Côn nhanh chóng vung lên giống như bánh xe gió.
Từng côn ảnh hiện ra. Quanh thân Thạch Mục hiện ra vô số khí lưu màu trắng.
Côn ảnh và khí lưu nhanh chóng dung hợp lại với nhau, hình thành một cột gió xoáy màu vàng cực lớn, nối liền giữa trời và đất.
Trong bầu trời, vô số mây đen hiện ra. Từng con rắn điện màu vàng quay cuồng ở trong mây.
Trong khối băng, thủ lĩnh Cổ Man thấy tình cảnh này, sắc mặt đại biến. Trên người hắn phóng ra ánh sáng cường đại, ra sức giãy dụa.
Két két!
Lớp băng quanh thân hắn hiện ra từng vết rạn nứt, sau đó nhanh chóng mở rộng ra. Mắt thấy hắn đã sắp phá băng lao ra.
- Muốn chạy trốn sao? Đừng mơ tưởng!
Thạch Mục hét lớn một tiếng. Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn bỗng nhiên điểm về phía trước một cái.
Thiên Địa Vô Cực!
Cột gió xoáy màu vàng lập tức rời khỏi mặt đất bắn ra, xông vào trong không trung sau đó giáng xuống, hung hăng đánh trúng thủ lĩnh Cổ Man.
Khối băng vỡ nát. Chỉ có điều thủ lĩnh Cổ Man cũng bị vây ở giữa cột gió xoáy.
Thủ lĩnh Cổ Man liên tục gầm lên giận dữ. Trên người phóng ra tia sáng màu vàng cường đại. Chiến đao trong tay, chiếc trống trên lưng phát ra từng đao quang, sóng gợn, hung hăng đánh thẳng vào cột gió xoáy.
- Vỡ nát!
Trường côn trong tay Thạch Mục chỉ một cái. Cột gió xoáy màu vàng vỡ vụn ra.
Thủ lĩnh Cổ Man mừng rỡ, đang muốn bay vụt ra tránh né.
Ầm ầm.
Có tiếng động vang lên. Trong bầu trời vô số lôi điện màu vàng đánh xuống. Mặt đất cũng bỗng nhiên nổ tung. Từng ngọn lửa màu đen từ bên trong mặt đất chui ra, phóng về phía thủ lĩnh Cổ Man.
Thiên lôi địa hỏa, điện quang đá lửa hoà lẫn. Trong nháy mắt, toàn thế giới nhuộm thành hai màu vàng và đen, giống như ngày tận thế đã tới.
Thủ lĩnh Cổ Man lập tức bị lôi điện màu vàng và ngọn lửa màu đen bao phủ ở bên trong. Nguyên khí thiên địa chấn động cực lớn khuếch tán về bốn phía xung quanh.
Phía xa mỗi người bộ lạc Ô La đang chém giết Cổ Man Tộc đã chậm rãi ngừng tay, kinh hãi vô cùng nhìn lại về phía bên này.
Sắc mặt Thạch Mục nghiêm nghị. Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay vung lên không ngừng.
Giữa không trung, vô số lôi điện màu vàng đánh xuống, càng lúc càng lớn. Chúng liên tiếp phát ra những chấn động vang trời.
Trong lôi điện màu vàng, đã không nhìn thấy bóng dáng của thủ lĩnh Cổ Man nữa. Chỉ có điều Thạch Mục không thả lỏng chút nào.
Vào thời khắc này, một tiếng gầm lên giận dữ truyền ra. Từng ánh sáng màu vàng chói mắt từ trong vô số lôi điện màu vàng bắn ra. Trong lôi điện dường như có một mặt trời màu vàng.
Ầm ầm.
một tiếng nổ đột ngột vang lên. Một ánh sáng màu vàng chói mắt xé rách lôi điện màu vàng, từ bên trong lao ra. Sau đó dần hiện ra thân hình của thủ lĩnh Cổ Man.
Lúc này thoạt nhìn hắn cực kỳ thê thảm. Toàn thân từ trên xuống dưới đầy những vết thương cháy đen. Máu tươi không ngừng tuôn ra. Sắc mặt đặc biệt tái nhợt. Hiển nhiên hắn đã đến mức nỏ mạnh hết đà.
Thân thể Thạch Mục bắn ra, ngoắc một cái.
Giữa không trung, vô số lôi điện màu vàng đánh xuống, đồng thời hội tụ lại với cùng nhau, hình thành một cột lôi điện lớn màu vàng, rơi vào trên Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay Thạch Mục.
- Chết đi!
Trong mắt Thạch Mục lóe lên hàn quang. Ánh sáng màu vàng trên Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn tăng mạnh. Cột lôi điện màu vàng từ trên thân côn chiếu ra, tiến thẳng không lùi đánh về phía thủ lĩnh Cổ Man.
Sắc mặt thủ lĩnh Cổ Man đại biến. Hắn không ngờ rằng Thạch Mục còn có thủ đoạn như vậy. Hắn muốn né tránh, nhưng đã không kịp. Thân thể cực lớn bị cột lôi điện màu vàng hung hăng đánh trúng.
Đùng.
Thời khắc này, ánh sáng màu xám trên người Phùng Ly tăng mạnh. Trong nháy mắt thân thể lớn lên, cơ bắp phồng lên. Toàn thân nhanh chóng mọc ra bộ lông màu xám. Trên ngón tay mọc ra lợi trảo rất dài. Chỉ trong mấy hơi thở, hắn đã biến thành một con vượn lớn màu xám cao chừng mười mấy trượng.
- Ngao ô!
Vượn lớn màu xám với hai mắt đỏ như máu, ngẩng đầu nhìn lên trời phát ra một tiếng hét dài. Một khí tức tàn bạo hung dữ lập tức khuếch tán ra.
Tuy rằng thân thể vượn lớn màu xám rất lớn, nhưng lại di chuyển nhanh như tia chớp. Trong chớp mắt, nó vọt vào trong đám người Cổ Man Tộc, cánh tay liên tục vung vẩy.
Ầm ầm ầm!
Một Cổ Man Tộc tu vi Thiên Vị, hai Địa Giai đỉnh phong bị vượn lớn màu xám một quyền một cước, trực tiếp đánh vỡ đầu một người, thân thể một người khác trực tiếp bị xuyên thủng, trong nháy mắt không còn sức sống.
- Đây là. . . Chu Yếm đại nhân!
- Chu Yếm đại nhân hiển linh!
Đám người của bộ lạc Ô La nhìn thấy vượn lớn màu xám, sửng sốt một hồi. Ngay lập tức bọn họ mừng như điên hô lên.
Vượn lớn màu xám liên tục gầm lên giận dữ, ở trong đám người Cổ Man Tộc chém giết ngang dọc. Không ngờ không có người nào có thể ngăn cản nó. Trong nháy mắt liền có bốn năm Cổ Man Tộc Thiên Vị bị nó giết chết.
Khí thế của bộ lạc Ô La đại thịnh. Bọn họ lập tức lợi dụng ưu thế về nhân số, phát động phản kích.
Giữa không trung, Thạch Mục tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt thả lỏng.
Phía đối diện, sắc mặt thủ lĩnh Cổ Man lại đại biến.
Một tay Thạch Mục phất lên. Trước người hắn lóe lên ánh sáng màu xanh da trời. Một lá cờ màu xanh lam hiện ra. Đó chính là Lam Tinh Kỳ.
Bàn tay Thạch Mục đặt ở trên Lam Tinh Kỳ. Quanh người hắn hiện ra một mảng màu xanh lam ánh sáng rực rỡ, rót vào trong Lam Tinh Kỳ.
Ánh sáng màu xanh da trời trên Lam Tinh Kỳ tăng mạnh.
Ầm.
Một tiếng động phát ra. Bên trong tuôn ra một dòng nước lớn, trong chớp mắt lan tràn tới phạm vi mười trượng vuông. Hơn nữa có xu hướng còn đang nhanh chóng khuếch tán.
Thủ lĩnh Cổ Man biến sắc. Thân thể khổng lồ của hắn bay ngược ra, cách xa dòng nước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đã từng thấy qua ở trên sách cổ, côn lang sợ hãi nước. Quả nhiên là như thế.
Trên mặt Thạch Mục lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn hét lớn một tiếng. Ánh sáng màu xanh da trời trên người hắn lại tăng mạnh. Bàn tay hắn bỗng nhiên đẩy ra.
Xung quanh Lam Tinh Kỳ, dòng nước cực lớn ầm ầm bắn ra, giống như nước thủy triều tuôn trào về phía trước. Tốc độ dòng nước cực nhanh, thoáng đã đã đuổi kịp thủ lĩnh Cổ Man, nhấn chìm hắn ở trong dòng nước.
Ánh sáng màu đen trên cánh tay phải của Thạch Mục tăng mạnh. Hắn hung hăng đánh ra một quyền.
Một cột ánh sáng màu đen cường đại bay ra, đánh trúng dòng nước khổng lồ.
Két két!
Dòng nước cực lớn ở trong phạm vi gần trăm trượng trong nháy mắt đã đông kết thành băng. Thân thể khổng lồ của thủ lĩnh Cổ Man bị đông cứng ở bên trong.
Thạch Mục không truy sát. Trong nháy mắt hắn đứng nguyên tại chỗ. Phía mặt ngoài Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn có phù văn lượn lờ, kim quang tăng mạnh. Theo cánh tay hắn đong đưa, Như Ý Tấn Thiết Côn nhanh chóng vung lên giống như bánh xe gió.
Từng côn ảnh hiện ra. Quanh thân Thạch Mục hiện ra vô số khí lưu màu trắng.
Côn ảnh và khí lưu nhanh chóng dung hợp lại với nhau, hình thành một cột gió xoáy màu vàng cực lớn, nối liền giữa trời và đất.
Trong bầu trời, vô số mây đen hiện ra. Từng con rắn điện màu vàng quay cuồng ở trong mây.
Trong khối băng, thủ lĩnh Cổ Man thấy tình cảnh này, sắc mặt đại biến. Trên người hắn phóng ra ánh sáng cường đại, ra sức giãy dụa.
Két két!
Lớp băng quanh thân hắn hiện ra từng vết rạn nứt, sau đó nhanh chóng mở rộng ra. Mắt thấy hắn đã sắp phá băng lao ra.
- Muốn chạy trốn sao? Đừng mơ tưởng!
Thạch Mục hét lớn một tiếng. Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn bỗng nhiên điểm về phía trước một cái.
Thiên Địa Vô Cực!
Cột gió xoáy màu vàng lập tức rời khỏi mặt đất bắn ra, xông vào trong không trung sau đó giáng xuống, hung hăng đánh trúng thủ lĩnh Cổ Man.
Khối băng vỡ nát. Chỉ có điều thủ lĩnh Cổ Man cũng bị vây ở giữa cột gió xoáy.
Thủ lĩnh Cổ Man liên tục gầm lên giận dữ. Trên người phóng ra tia sáng màu vàng cường đại. Chiến đao trong tay, chiếc trống trên lưng phát ra từng đao quang, sóng gợn, hung hăng đánh thẳng vào cột gió xoáy.
- Vỡ nát!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trường côn trong tay Thạch Mục chỉ một cái. Cột gió xoáy màu vàng vỡ vụn ra.
Thủ lĩnh Cổ Man mừng rỡ, đang muốn bay vụt ra tránh né.
Ầm ầm.
Có tiếng động vang lên. Trong bầu trời vô số lôi điện màu vàng đánh xuống. Mặt đất cũng bỗng nhiên nổ tung. Từng ngọn lửa màu đen từ bên trong mặt đất chui ra, phóng về phía thủ lĩnh Cổ Man.
Thiên lôi địa hỏa, điện quang đá lửa hoà lẫn. Trong nháy mắt, toàn thế giới nhuộm thành hai màu vàng và đen, giống như ngày tận thế đã tới.
Thủ lĩnh Cổ Man lập tức bị lôi điện màu vàng và ngọn lửa màu đen bao phủ ở bên trong. Nguyên khí thiên địa chấn động cực lớn khuếch tán về bốn phía xung quanh.
Phía xa mỗi người bộ lạc Ô La đang chém giết Cổ Man Tộc đã chậm rãi ngừng tay, kinh hãi vô cùng nhìn lại về phía bên này.
Sắc mặt Thạch Mục nghiêm nghị. Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay vung lên không ngừng.
Giữa không trung, vô số lôi điện màu vàng đánh xuống, càng lúc càng lớn. Chúng liên tiếp phát ra những chấn động vang trời.
Trong lôi điện màu vàng, đã không nhìn thấy bóng dáng của thủ lĩnh Cổ Man nữa. Chỉ có điều Thạch Mục không thả lỏng chút nào.
Vào thời khắc này, một tiếng gầm lên giận dữ truyền ra. Từng ánh sáng màu vàng chói mắt từ trong vô số lôi điện màu vàng bắn ra. Trong lôi điện dường như có một mặt trời màu vàng.
Ầm ầm.
một tiếng nổ đột ngột vang lên. Một ánh sáng màu vàng chói mắt xé rách lôi điện màu vàng, từ bên trong lao ra. Sau đó dần hiện ra thân hình của thủ lĩnh Cổ Man.
Lúc này thoạt nhìn hắn cực kỳ thê thảm. Toàn thân từ trên xuống dưới đầy những vết thương cháy đen. Máu tươi không ngừng tuôn ra. Sắc mặt đặc biệt tái nhợt. Hiển nhiên hắn đã đến mức nỏ mạnh hết đà.
Thân thể Thạch Mục bắn ra, ngoắc một cái.
Giữa không trung, vô số lôi điện màu vàng đánh xuống, đồng thời hội tụ lại với cùng nhau, hình thành một cột lôi điện lớn màu vàng, rơi vào trên Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay Thạch Mục.
- Chết đi!
Trong mắt Thạch Mục lóe lên hàn quang. Ánh sáng màu vàng trên Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn tăng mạnh. Cột lôi điện màu vàng từ trên thân côn chiếu ra, tiến thẳng không lùi đánh về phía thủ lĩnh Cổ Man.
Sắc mặt thủ lĩnh Cổ Man đại biến. Hắn không ngờ rằng Thạch Mục còn có thủ đoạn như vậy. Hắn muốn né tránh, nhưng đã không kịp. Thân thể cực lớn bị cột lôi điện màu vàng hung hăng đánh trúng.
Đùng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro