Cổ Man đột kích (2)
Vong Ngữ
2024-07-24 14:05:08
- Vâng.
Ngột Hỏa La nghe thấy Thạch Mục nguyện ý ra tay, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ, gật đầu. Thân thể cũng bay ra, lao về phía chiến đoàn ở giữa không trung.
Nhưng vào lúc này, vòng cổ màu xám trên ngực Phùng Ly lại phát ra ánh sáng màu xám cuồn cuộn. Đột nhiên ánh mắt của hắn trở nên mơ hồ.
Thạch Mục nhướng mày. Nhưng tạm thời hắn cũng không quản được Phùng Ly. Tthân ảnh hắn nhoáng lên, biến mất không thấy bóng dáng.
Trên chiến hạm cực lớn, thủ lĩnh Cổ Man Tộc có tu vi Thiên Vị đỉnh phong cũng không xuống chiến đấu. Hắn đứng ở đỉnh chiến hạm, nhìn về phía chiến trường bên dưới.
Vào thời khắc này, một bên của chiến hạm có bóng người chớp hiện. Một thân ảnh giống như quỷ mị hiện ra. Đó chính là Thạch Mục.
Trong tay Thạch Mục chợt hiện kim quang. Đã thấy trên tay hắn xuất hiện thêm Như Ý Tấn Thiết Côn. Phía trên Như Ý Tấn Thiết Côn, từng đạo kim quang chảy xuôi. Không ngờ hắn đã sử dụng vỏ côn gia tăng uy lực.
Hắn hét lớn một tiếng. Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay trong nháy mắt lớn thêm gấp mấy chục lần, hóa thành một cây côn cực lớn màu vàng, hung hăng đập về phía chiến hạm cực lớn kia.
- Người nào!
Trên chiến hạm, thủ lĩnh Cổ Man Tộc liền kinh hãi. Trong tay hắn chợt hiện kim quang, hiện ra một cái yêu cổ màu vàng.
Ầm!
Bàn tay hắn hung hăng đập vào phía trên. Một sóng gợn màu vàng lập tức mang tất cả lan ra, ngăn cản Như Ý Tấn Thiết Côn. Nhưng không ngờ lại không có cách nào khiến Như Ý Tấn Thiết Côn hạ xuống.
Trên mặt Thạch Mục hoàn toàn không có chút kinh ngạc nào. Khóe miệng hắn hơi nhếch miệng. Ngọn lửa màu trắng trên tay trái tăng mạnh, trong nháy mắt ngưng tụ thành một cái mâu lớn hỏa diễm dài tới mấy trượng dài, nhanh như tia chớp bắn ra, xuyên thủng đầu thú màu đen ở phía trước của chiến hạm.
Ầm ầm!
Đầu thú màu đen lập tức bị ngọn lửa màu trắng bao phủ, nhanh chóng bị dung hòa. Bên trong liên tiếp phát ra những tiếng động cực lớn.
Thủ lĩnh Cổ Man giận dữ, gầm lên một tiếng. Thân thể hắn bắn ra, lao tới đánh về phía Thạch Mục. Trong nắm đấm cực lớn phóng ra ánh sáng màu vàng cường đại. Hắn đánh ra một quyền.
- Hừ!
Thạch Mục không sợ chút nào. Trên tay phải của hắn phóng ra ánh sáng màu đen cường đại. Hắn cũng một quyền đánh ra.
Vô số ánh sáng màu đen bắn ra, ngưng tụ thành một quyền ảnh cực lớn, hung hăng va chạm vào nắm đấm của thủ lĩnh Cổ Man Tộc.
Ầm ầm!
Quyền ảnh màu đen thoáng cái tan vỡ. Chỉ có điều trên nắm tay của thủ lĩnh Cổ Man Tộc cũng hiện ra một mảng lớn băng cứng màu trắng. Hơi lạnh rót vào trong cơ thể thủ lĩnh Cổ Man.
Thủ lĩnh Cổ Man kêu lên một tiếng rên rỉ. Trong nắm đấm lóe lên ánh sáng màu vàng. Lớp băng cứng trên nắm tay hiện ra từng vết rạn, sau đó lập tức ầm ầm vỡ nát.
- Ngươi là ai? Lại dám quản chuyện của Cổ Man Tộc chúng ta?
Thủ lĩnh Cổ Man tức giận quát hỏi.
Thạch Mục hừ lạnh một tiếng. Hắn hoàn toàn không có ý định trả lời. Hắn phất tay triệu hồi Như Ý Tấn Thiết Côn, kim quang cường đại phóng ra. Vô số côn ảnh màu vàng hiện ra, giống như nước thủy triều đánh về phía thủ lĩnh Cổ Man.
- Tự đâm đầu vào chỗ chết!
Thủ lĩnh Cổ Man giận dữ, một tay hung hăng vỗ vào trống trận để bên hông. Một mảnh sóng gợn màu vàng lan ra. Trong nháy mắt hơn mười côn ảnh màu vàng bị đánh nát.
Trong một bàn tay khác của hắn cũng lóe lên ánh sáng màu vàng. Lại một thanh chiến đao màu vàng đất xuất hiện. Cánh tay hắn vung lên, vô số đao quang màu vàng chói mắt phóng ra.
Ầm ầm.
Những tiếng động vang lên. Lại có hơn mười côn ảnh bị đập nát.
Thạch Mục chỉ cảm thấy một lực lượng cực lớn dọc theo Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay mình vọt tới. Thân thể hắn chấn động mạnh, đạp mấy bước lui về phía sau, lúc này mới có thể đứng vững.
Thủ lĩnh Cổ Man cũng lui về sau một bước. Trong mắt hắn sáng rực, chiến ý tăng mạnh.
Hắn hét lớn một tiếng. Phía sau lưng hắn hiện ra ảo ảnh hình một con sói khổng lồ màu xanh.
Con sói này không ngờ chỉ có ba chân. Hơn nữa đỉnh đầu mọc ra một cái sừng cực lớn. Mặc dù là thú hồn, nhưng nó vẫn đang tản ra uy áp cường đại.
Ánh sáng màu xanh lóe lên. Ảo ảnh hình con chó sói ba chân kia dung nhập trong thân thể của thủ lĩnh Cổ Man Tộc.
Thân thể hắn lập tức phát sinh biến hóa, lại lớn thêm một vòng, mọc ra lông dài màu xám rậm rạp. Trên ngón tay mọc ra móng rất dài. Đỉnh đầu mọc ra một cái sừng lớn màu xanh. Hai mắt hắn biến thành một mảnh màu xanh lục, tản ra khí tức tăng mạnh.
- Đồ đằng thú hồn! Hơn nữa chỉ có ba chân. Chẳng lẽ là côn lang trong cự thú Hoang Cổ!
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên.
Thân thể cực lớn của thủ lĩnh Cổ Man bay nhào tới, ánh sáng màu vàng trên chiến đao trong tay hắn tăng mạnh, giống như một mặt trời chói chang, chém về phía đầu của Thạch Mục.
Trên mặt Thạch Mục hoàn toàn không có chút sợ hãi nào. Hắn khẽ quát một tiếng, trên người phóng ra kim quang cường đại. Phía sau lưng hắn hiện ra ảo ảnh hình tám con rắn. Trong nháy mắt, ảo ảnh này dung nhập thân thể hắn.
Trên người hắn hiện ra vô số vảy cá màu vàng. Trên trán hắn cũng xuất hiện một cái sừng màu vàng. Một khí tức cuồng bạo khuếch tán về bốn phía xung quanh.
Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay Thạch Mục phát ra kim quang tăng mạnh, quét ngang ra.
- Hoành Tảo Thiên Quân!
Ầm ầm!
Một côn một đao va chạm vào nhau. Một mặt trời lớn chói chang xuất hiện ở giữa không trung, sau đó đột ngột ầm ầm nổ tung.
Thân thể Thạch Mục bị đánh bay ra hơn mười trượng. Kim quang trên người lóe lên. Thân thể hắn lập tức liền đứng vững vàng.
Thân thể cao lớn của thủ lĩnh Cổ Man cũng bị chấn động bay ra ngoài, liền lùi lại mấy trượng mới đứng vững được.
- Không ngờ ngươi cũng biết được Đồ Đằng Thuật của Cổ Man Tộc chúng ta. Ngươi rốt cuộc là ai!
Thủ lĩnh Cổ Man trầm giọng quát.
Thạch Mục tất nhiên không có trả lời. Ánh mắt hắn nhìn về phía tình hình cuộc chiến bên dưới. Chợt hắn nhíu mày.
Tuy rằng hắn đã ra tay hủy diệt chủ pháo của chiến hạm màu đen, khiến nó không có cách nào tham chiến. Nhưng Cổ Man Tộc và bộ lạc Ô La chiến đấu kịch liệt, bộ lạc Ô La vẫn rơi vào thế hạ phong. Hơn nữa bộ dạng đã có chút không chống đỡ được.
Trong lòng Thạch Mục có chút lo lắng. Vào thời khắc này, một khí tức hung bạo mãnh liệt từ phía dưới cuốn tới. Đồng thời một bóng xám từ trước đại điện màu đen phía dưới phóng lên cao.
Người này không phải là ai khác, chính là Phùng Ly!
Ngột Hỏa La nghe thấy Thạch Mục nguyện ý ra tay, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ, gật đầu. Thân thể cũng bay ra, lao về phía chiến đoàn ở giữa không trung.
Nhưng vào lúc này, vòng cổ màu xám trên ngực Phùng Ly lại phát ra ánh sáng màu xám cuồn cuộn. Đột nhiên ánh mắt của hắn trở nên mơ hồ.
Thạch Mục nhướng mày. Nhưng tạm thời hắn cũng không quản được Phùng Ly. Tthân ảnh hắn nhoáng lên, biến mất không thấy bóng dáng.
Trên chiến hạm cực lớn, thủ lĩnh Cổ Man Tộc có tu vi Thiên Vị đỉnh phong cũng không xuống chiến đấu. Hắn đứng ở đỉnh chiến hạm, nhìn về phía chiến trường bên dưới.
Vào thời khắc này, một bên của chiến hạm có bóng người chớp hiện. Một thân ảnh giống như quỷ mị hiện ra. Đó chính là Thạch Mục.
Trong tay Thạch Mục chợt hiện kim quang. Đã thấy trên tay hắn xuất hiện thêm Như Ý Tấn Thiết Côn. Phía trên Như Ý Tấn Thiết Côn, từng đạo kim quang chảy xuôi. Không ngờ hắn đã sử dụng vỏ côn gia tăng uy lực.
Hắn hét lớn một tiếng. Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay trong nháy mắt lớn thêm gấp mấy chục lần, hóa thành một cây côn cực lớn màu vàng, hung hăng đập về phía chiến hạm cực lớn kia.
- Người nào!
Trên chiến hạm, thủ lĩnh Cổ Man Tộc liền kinh hãi. Trong tay hắn chợt hiện kim quang, hiện ra một cái yêu cổ màu vàng.
Ầm!
Bàn tay hắn hung hăng đập vào phía trên. Một sóng gợn màu vàng lập tức mang tất cả lan ra, ngăn cản Như Ý Tấn Thiết Côn. Nhưng không ngờ lại không có cách nào khiến Như Ý Tấn Thiết Côn hạ xuống.
Trên mặt Thạch Mục hoàn toàn không có chút kinh ngạc nào. Khóe miệng hắn hơi nhếch miệng. Ngọn lửa màu trắng trên tay trái tăng mạnh, trong nháy mắt ngưng tụ thành một cái mâu lớn hỏa diễm dài tới mấy trượng dài, nhanh như tia chớp bắn ra, xuyên thủng đầu thú màu đen ở phía trước của chiến hạm.
Ầm ầm!
Đầu thú màu đen lập tức bị ngọn lửa màu trắng bao phủ, nhanh chóng bị dung hòa. Bên trong liên tiếp phát ra những tiếng động cực lớn.
Thủ lĩnh Cổ Man giận dữ, gầm lên một tiếng. Thân thể hắn bắn ra, lao tới đánh về phía Thạch Mục. Trong nắm đấm cực lớn phóng ra ánh sáng màu vàng cường đại. Hắn đánh ra một quyền.
- Hừ!
Thạch Mục không sợ chút nào. Trên tay phải của hắn phóng ra ánh sáng màu đen cường đại. Hắn cũng một quyền đánh ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vô số ánh sáng màu đen bắn ra, ngưng tụ thành một quyền ảnh cực lớn, hung hăng va chạm vào nắm đấm của thủ lĩnh Cổ Man Tộc.
Ầm ầm!
Quyền ảnh màu đen thoáng cái tan vỡ. Chỉ có điều trên nắm tay của thủ lĩnh Cổ Man Tộc cũng hiện ra một mảng lớn băng cứng màu trắng. Hơi lạnh rót vào trong cơ thể thủ lĩnh Cổ Man.
Thủ lĩnh Cổ Man kêu lên một tiếng rên rỉ. Trong nắm đấm lóe lên ánh sáng màu vàng. Lớp băng cứng trên nắm tay hiện ra từng vết rạn, sau đó lập tức ầm ầm vỡ nát.
- Ngươi là ai? Lại dám quản chuyện của Cổ Man Tộc chúng ta?
Thủ lĩnh Cổ Man tức giận quát hỏi.
Thạch Mục hừ lạnh một tiếng. Hắn hoàn toàn không có ý định trả lời. Hắn phất tay triệu hồi Như Ý Tấn Thiết Côn, kim quang cường đại phóng ra. Vô số côn ảnh màu vàng hiện ra, giống như nước thủy triều đánh về phía thủ lĩnh Cổ Man.
- Tự đâm đầu vào chỗ chết!
Thủ lĩnh Cổ Man giận dữ, một tay hung hăng vỗ vào trống trận để bên hông. Một mảnh sóng gợn màu vàng lan ra. Trong nháy mắt hơn mười côn ảnh màu vàng bị đánh nát.
Trong một bàn tay khác của hắn cũng lóe lên ánh sáng màu vàng. Lại một thanh chiến đao màu vàng đất xuất hiện. Cánh tay hắn vung lên, vô số đao quang màu vàng chói mắt phóng ra.
Ầm ầm.
Những tiếng động vang lên. Lại có hơn mười côn ảnh bị đập nát.
Thạch Mục chỉ cảm thấy một lực lượng cực lớn dọc theo Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay mình vọt tới. Thân thể hắn chấn động mạnh, đạp mấy bước lui về phía sau, lúc này mới có thể đứng vững.
Thủ lĩnh Cổ Man cũng lui về sau một bước. Trong mắt hắn sáng rực, chiến ý tăng mạnh.
Hắn hét lớn một tiếng. Phía sau lưng hắn hiện ra ảo ảnh hình một con sói khổng lồ màu xanh.
Con sói này không ngờ chỉ có ba chân. Hơn nữa đỉnh đầu mọc ra một cái sừng cực lớn. Mặc dù là thú hồn, nhưng nó vẫn đang tản ra uy áp cường đại.
Ánh sáng màu xanh lóe lên. Ảo ảnh hình con chó sói ba chân kia dung nhập trong thân thể của thủ lĩnh Cổ Man Tộc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thân thể hắn lập tức phát sinh biến hóa, lại lớn thêm một vòng, mọc ra lông dài màu xám rậm rạp. Trên ngón tay mọc ra móng rất dài. Đỉnh đầu mọc ra một cái sừng lớn màu xanh. Hai mắt hắn biến thành một mảnh màu xanh lục, tản ra khí tức tăng mạnh.
- Đồ đằng thú hồn! Hơn nữa chỉ có ba chân. Chẳng lẽ là côn lang trong cự thú Hoang Cổ!
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên.
Thân thể cực lớn của thủ lĩnh Cổ Man bay nhào tới, ánh sáng màu vàng trên chiến đao trong tay hắn tăng mạnh, giống như một mặt trời chói chang, chém về phía đầu của Thạch Mục.
Trên mặt Thạch Mục hoàn toàn không có chút sợ hãi nào. Hắn khẽ quát một tiếng, trên người phóng ra kim quang cường đại. Phía sau lưng hắn hiện ra ảo ảnh hình tám con rắn. Trong nháy mắt, ảo ảnh này dung nhập thân thể hắn.
Trên người hắn hiện ra vô số vảy cá màu vàng. Trên trán hắn cũng xuất hiện một cái sừng màu vàng. Một khí tức cuồng bạo khuếch tán về bốn phía xung quanh.
Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay Thạch Mục phát ra kim quang tăng mạnh, quét ngang ra.
- Hoành Tảo Thiên Quân!
Ầm ầm!
Một côn một đao va chạm vào nhau. Một mặt trời lớn chói chang xuất hiện ở giữa không trung, sau đó đột ngột ầm ầm nổ tung.
Thân thể Thạch Mục bị đánh bay ra hơn mười trượng. Kim quang trên người lóe lên. Thân thể hắn lập tức liền đứng vững vàng.
Thân thể cao lớn của thủ lĩnh Cổ Man cũng bị chấn động bay ra ngoài, liền lùi lại mấy trượng mới đứng vững được.
- Không ngờ ngươi cũng biết được Đồ Đằng Thuật của Cổ Man Tộc chúng ta. Ngươi rốt cuộc là ai!
Thủ lĩnh Cổ Man trầm giọng quát.
Thạch Mục tất nhiên không có trả lời. Ánh mắt hắn nhìn về phía tình hình cuộc chiến bên dưới. Chợt hắn nhíu mày.
Tuy rằng hắn đã ra tay hủy diệt chủ pháo của chiến hạm màu đen, khiến nó không có cách nào tham chiến. Nhưng Cổ Man Tộc và bộ lạc Ô La chiến đấu kịch liệt, bộ lạc Ô La vẫn rơi vào thế hạ phong. Hơn nữa bộ dạng đã có chút không chống đỡ được.
Trong lòng Thạch Mục có chút lo lắng. Vào thời khắc này, một khí tức hung bạo mãnh liệt từ phía dưới cuốn tới. Đồng thời một bóng xám từ trước đại điện màu đen phía dưới phóng lên cao.
Người này không phải là ai khác, chính là Phùng Ly!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro