Huyền Môn Nãi Bao Bị Đọc Tâm, Cả Nhà Sát Điên Rồi
Tối Nay Ta Sẽ C...
Vũ Quá Dương Quang
2024-12-25 16:30:49
Phượng Nguyên Hạo ở bên cạnh chỉ lặng lẽ lắng nghe, không chen một lời.
Phượng Thiên Tinh từ lòng Phượng Tổ Văn xuống, đi đến trước mặt Phượng Nguyên Hạo, chỉ cao hơn đầu gối của hắn một chút.
Duỗi tay ra xoa bóp chân của hắn.
[Đại ca ca, tối nay ta sẽ chữa chân cho huynh.]
Phượng Thiên Tinh chỉ vào giường, lại đẩy Phượng Nguyên Hạo vài cái, ý tứ rất rõ ràng, bảo hắn nằm lên giường.
Phượng Tổ Văn xúc động bước đến trước, ôm Phượng Nguyên Hạo, nhẹ nhàng đặt hắn lên giường.
Phượng Thiên Tinh khua khua đôi chân ngắn muốn lên giường.
Phượng Tổ Văn cũng bế nàng lên giường.
Đưa tay nhỏ ra muốn cởϊ áσ cho Phượng Nguyên Hạo.
Nhưng chỉ mới ba tuổi, khả năng phối hợp chưa đủ, giải rất vất vả.
Phượng Tổ Văn nhìn ra ý đồ của nàng, chỉ loáng một cái đã lột áo cho Phượng Nguyên Hạo.
[Cha thật là lợi hại!]
Phượng Thiên Tinh lại tìm khăn trên giường, nhưng không có, đành phải đi rút áo gối của Phượng Nguyên Hạo, mặc kệ nó bẩn hay không.
Phượng Nguyên Hạo không biết muội muội lấy áo gối của mình để làm gì, ngoan ngoãn nâng đầu lên.
[Tiểu Hắc, vào đây.] Phượng Thiên Tinh dùng thần thức gọi Tiểu Hắc.
Có khế ước linh hồn, chỉ cần khoảng cách không quá xa, Phượng Thiên Tinh vừa gọi, Tiểu Hắc đều có thể nhận được.
Chấn thương ở chân của Phượng Nguyên Hạo đã lâu, lại bị thương ở xương, không thể đứng dậy, rất có thể còn bị tổn thương dây thần kinh tủy sống. Khi sử dụng đan dược, trong quá trình phục hồi sẽ đặc biệt đau đớn, cần Tiểu Hắc hỗ trợ.
Cửa sổ đang hé mở, Tiểu Hắc rất nhanh vỗ cánh bay vào.
[Đứng lên ngực đại ca ca, dùng linh lực giúp hắn đả thông kinh mạch một lúc.]
Như vậy sẽ nhanh hơn và bớt đau đớn hơn.
Tiểu Hắc ngoan ngoãn đứng lên, hai phụ tử không hiểu, nhưng con chim đen này, họ biết là Phượng Thiên Tinh mang về, nên không đuổi nó đi.
Phượng Nguyên Hạo hai năm nay không tập luyện nhiều, cơ thể rất gầy.
Không như Phượng Tổ Văn, cường tráng, có thể chịu được dược lực.
Phượng Thiên Tinh chỉ cần một ý niệm, trong tay đã có thêm một viên đan dược.
Xanh biếc rực rỡ, vô cùng đẹp.
Đan dược do Phượng Thiên Tinh luyện chế đều rất tinh khiết, màu sắc từng viên đều đẹp vô cùng.
Đây chính là Tẩy Tủy Tu Cốt Đan, đan dược cấp lục phẩm tốt nhất. Hiệu quả của nó còn tốt hơn cả viên đã cho Phượng Tổ Văn.
Phượng Tổ Văn nhìn thấy viên thuốc này, hai mắt sáng rực, còn kích động hơn cả Phượng Nguyên Hạo, vì hắn đã từng tự mình trải nghiệm.
Phượng Thiên Tinh nhét viên đan dược vào miệng Phượng Nguyên Hạo, thấy cổ họng hắn khẽ nhấp nhô, liền lập tức nhét chiếc áo gối không biết đã kê đầu bao nhiêu ngày vào miệng hắn, nhưng vì sức người nhỏ bé nên có vẻ không nhét kỹ.
Phượng Tổ Văn hiểu rõ ý của nàng, lập tức giúp đỡ nhét vào.
Cảm giác một luồng nóng rát như lửa đốt truyền từ ngực ra.
Phượng Thiên Tinh từ lòng Phượng Tổ Văn xuống, đi đến trước mặt Phượng Nguyên Hạo, chỉ cao hơn đầu gối của hắn một chút.
Duỗi tay ra xoa bóp chân của hắn.
[Đại ca ca, tối nay ta sẽ chữa chân cho huynh.]
Phượng Thiên Tinh chỉ vào giường, lại đẩy Phượng Nguyên Hạo vài cái, ý tứ rất rõ ràng, bảo hắn nằm lên giường.
Phượng Tổ Văn xúc động bước đến trước, ôm Phượng Nguyên Hạo, nhẹ nhàng đặt hắn lên giường.
Phượng Thiên Tinh khua khua đôi chân ngắn muốn lên giường.
Phượng Tổ Văn cũng bế nàng lên giường.
Đưa tay nhỏ ra muốn cởϊ áσ cho Phượng Nguyên Hạo.
Nhưng chỉ mới ba tuổi, khả năng phối hợp chưa đủ, giải rất vất vả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phượng Tổ Văn nhìn ra ý đồ của nàng, chỉ loáng một cái đã lột áo cho Phượng Nguyên Hạo.
[Cha thật là lợi hại!]
Phượng Thiên Tinh lại tìm khăn trên giường, nhưng không có, đành phải đi rút áo gối của Phượng Nguyên Hạo, mặc kệ nó bẩn hay không.
Phượng Nguyên Hạo không biết muội muội lấy áo gối của mình để làm gì, ngoan ngoãn nâng đầu lên.
[Tiểu Hắc, vào đây.] Phượng Thiên Tinh dùng thần thức gọi Tiểu Hắc.
Có khế ước linh hồn, chỉ cần khoảng cách không quá xa, Phượng Thiên Tinh vừa gọi, Tiểu Hắc đều có thể nhận được.
Chấn thương ở chân của Phượng Nguyên Hạo đã lâu, lại bị thương ở xương, không thể đứng dậy, rất có thể còn bị tổn thương dây thần kinh tủy sống. Khi sử dụng đan dược, trong quá trình phục hồi sẽ đặc biệt đau đớn, cần Tiểu Hắc hỗ trợ.
Cửa sổ đang hé mở, Tiểu Hắc rất nhanh vỗ cánh bay vào.
[Đứng lên ngực đại ca ca, dùng linh lực giúp hắn đả thông kinh mạch một lúc.]
Như vậy sẽ nhanh hơn và bớt đau đớn hơn.
Tiểu Hắc ngoan ngoãn đứng lên, hai phụ tử không hiểu, nhưng con chim đen này, họ biết là Phượng Thiên Tinh mang về, nên không đuổi nó đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phượng Nguyên Hạo hai năm nay không tập luyện nhiều, cơ thể rất gầy.
Không như Phượng Tổ Văn, cường tráng, có thể chịu được dược lực.
Phượng Thiên Tinh chỉ cần một ý niệm, trong tay đã có thêm một viên đan dược.
Xanh biếc rực rỡ, vô cùng đẹp.
Đan dược do Phượng Thiên Tinh luyện chế đều rất tinh khiết, màu sắc từng viên đều đẹp vô cùng.
Đây chính là Tẩy Tủy Tu Cốt Đan, đan dược cấp lục phẩm tốt nhất. Hiệu quả của nó còn tốt hơn cả viên đã cho Phượng Tổ Văn.
Phượng Tổ Văn nhìn thấy viên thuốc này, hai mắt sáng rực, còn kích động hơn cả Phượng Nguyên Hạo, vì hắn đã từng tự mình trải nghiệm.
Phượng Thiên Tinh nhét viên đan dược vào miệng Phượng Nguyên Hạo, thấy cổ họng hắn khẽ nhấp nhô, liền lập tức nhét chiếc áo gối không biết đã kê đầu bao nhiêu ngày vào miệng hắn, nhưng vì sức người nhỏ bé nên có vẻ không nhét kỹ.
Phượng Tổ Văn hiểu rõ ý của nàng, lập tức giúp đỡ nhét vào.
Cảm giác một luồng nóng rát như lửa đốt truyền từ ngực ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro