Cứu Công Chúa
Mai Ngọc Lan
2024-11-11 23:29:57
Lưu Ngọc Luy bị bắt về, lúc đó Lưu Ý và hạng 9 cũng có mặt, vì sắp tới là cuộc đối kháng của hạng 9 và thành viên đắc lực nhất trong nhóm của Amily Amanda và Sakura Jin. Chuyện xảy ra rất đột nhiên, Lưu Ý có phản ứng mau lẹ nhưng cũng không thể nhanh bằng những ông chú cao to có kinh nghiệm chiến đấu mấy chục năm, cậu ta bị hai người cầm chân rất lâu, đánh người ta tơi bời hoa lá hẹ nhưng không đáng kể, cậu vẫn là bị bắt.
Jo Seo Yun đã từng cảnh báo Lưu Ý, trong nhóm thí sinh có người từng được huấn luyện qua, bảo cậu ta trông chừng Lưu Ngọc Luy cho cẩn thận đừng để bị bắt lẻ. Chẳng lẽ tên đó nổ địa chỉ của hai anh em bọn họ cho đám tay sai của ông Lưu?
Lưu Ý bị vờn hơn 30 phút rất buồn bực, hạng 9 thì cứ khóc la hú hét lên làm như mình là nạn nhân, khiến cậu ta càng bực bội: “Câm họng trước khi tao dán mồm mày lại. Ê, đưa tao mượn chìa khóa xe. Hư tao đền cho con mới.”
Hạng 9 nhìn Lưu Ý lật mặt trắng trợn, không dám hó hé, hai tay dâng lên chìa khóa: “…” Rõ ràng trước mặt Lưu quý phí, cậu anh trai này rất thân thiện, gọi anh xưng Ý ngọt sớt. Giống như một đầu bò điên không ai điều khiển.
Đây mới là bộ mặt thật của Lưu Ý!
Cư dân mạng không những hóng được drama bị bắt cóc của người em, mà còn tận mắt chứng kiến cú twist đến từ vị trí người anh.
Hành trình giải cứu công chúa Bạch Tuyết bắt đầu!
Nhà họ Lưu.
Lưu Ý chạy thục mạng tới, nhưng bảo vệ lại không cho vào, bọn họ chỉ cho phép con rể tương lai tiến vào mà thôi: “…” Vừa mới bắt đầu giải cứu đã bị dập tắt.
Bên ngoài Lưu Ý gây rối loạn trật tự, bên trong Lưu Ngọc Luy như đứng trên đống lửa, ngồi đống than. Nếu cậu không đưa ra một lời biện minh hợp lý thì say goodbye sân khấu được rồi đó.
“Con, con muốn làm Idol ạ!”
Biết ông thương cháu muốn bảo vệ cháu nhưng tự do là của cháu mà!
Rầm!
“Không được!” Ông Lưu vỗ bàn một cái bép, làm cậu giật bắn người.
“Bao nhiêu người đang muốn lấy mạng con ngoài kia, mà con vẫn muốn lộ mặt với công chúng? Đi đến nơi đông người? Hơn hết! Ai bày cho con cái trò bán đứng nhân phẩm bản thân như vậy hả Ngọc Luy?!”
Quản gia Triệu đứng ở bên cạnh thương mà không giúp được gì, chỉ có thể tuân theo bang chủ. Choi Kwan và bọn người làm vệ sĩ của cậu cũng bị phạt vì để cậu chủ gặp nguy hiểm.
Về tình về lý điều bang chủ làm là đúng, người thừa kế chỉ còn duy nhất một mình cậu, mà các bè các cánh khác thì đã muốn thâu tóm thế lực của bọn họ từ lâu, ông Lưu già rồi, thời gian không còn nhiều, sức khỏe cũng gần cạn kiệt. Cũng vì thế nên mới có yêu cầu kén rể, để người đó có thể dùng lực lượng của bang phái che chở cho cậu.
Ba người Giang Noah là người ông ấy tin tưởng giao lại cháu trai.
Cậu rất sợ, nhưng cậu càng sợ không được đứng trên sân khấu nữa.
Lưu Ngọc Luy theo lý của mình, cố gắng thuyết phục: “Con đã lớn rồi, con biết tự bảo vệ bản thân, và con cũng có ước mơ của mình mà!”
“Con thừa nhận mình yếu kém, nếu ông cảm thấy không an toàn thì hãy cử một đội đến giám sát con cũng được. Nhưng xin đừng ngăn cản con làm điều con muốn!”
“Làm Idol không phải là tự hạ thấp hay bán rẻ nhân phẩm của mình…Con chỉ muốn được nhiều người yêu thương mà thôi.” Là vì thiếu thốn tình thương từ người thân dẫn đến việc cậu và cả nguyên chủ điều khát vọng tình yêu từ nhiều phía, mỗi phía một chút gộp lại cũng đủ nhiều rồi.
Những lời bộc bạch này, cho dù là Lưu Ngọc Luy nguyên bản cũng không dám nói ra, vì cậu ta sợ hãi và kính trọng nhiều hơn là gần gũi với ông nội của mình.
Ông Lưu cố gắng kiếm tiền xây dựng bang phái cũng là để bảo vệ gia đình, sao lại không thương yêu con cháu cho được?
Chỉ là ông không ngờ, Lưu Ngọc Luy lại cảm thấy cô độc như vậy trong suốt thời gian qua.
Cạch!
Lưu Ngọc Luy lau nước mắt, quay đầu nhìn về phía cửa, nhận ngay cái xoa đầu dịu dàng từ Giang Noah.
Lòng cậu ấm áp hơn hẳn.
Jo Seo Yun kéo cậu đứng dậy, dùng tay áo lau nước mắt cho người ta: “Nín đi đồ mít ướt, có vậy thôi cũng khóc.” Làm cậu ta cũng muốn khóc theo.
Thì ra Lưu Ngọc Luy vì cảm thấy cô đơn thời gian dài nên tính tình mới xấu xa như vậy.
“…”
Giang Noah đứng lên phía trước, che chở Lưu Ngọc Luy ở phía sau: “Thưa ông, con không đồng ý để Lưu Ngọc Luy trở thành người thừa kế.”
“Ông hãy đổi một người khác thích hợp đi ạ.”
“…?”.
Jo Seo Yun sững sốt: “Anh nói gì vậy?” Người thừa kế của Lưu gia tất nhiên là phải về tay đồ mít ướt mới đúng.
Lưu Ngọc Luy khóc thút thít chuyển sang im bặt, nấc cụt: “…” Cầu còn không được!
Ông Lưu cũng bất ngờ: “Tại sao lại phản đối?” Chẳng lẽ Giang Noah cuối cùng cũng muốn tranh quyền thừa kế?
Giang Noah ra tiếng phản đối là điều không ai đoán trước được, chỉ có Lương Hàn Văn là hiểu vấn đề: “Con cũng nghĩ giống Noah, Lưu Ngọc Luy không thích hợp đâu ạ.”
Jo Seo Yun nhìn hai anh trai một lòng cùng cậu ta đi cứu công chúa đã đời, tự dưng phản chiến: “??”
Jo Seo Yun đã từng cảnh báo Lưu Ý, trong nhóm thí sinh có người từng được huấn luyện qua, bảo cậu ta trông chừng Lưu Ngọc Luy cho cẩn thận đừng để bị bắt lẻ. Chẳng lẽ tên đó nổ địa chỉ của hai anh em bọn họ cho đám tay sai của ông Lưu?
Lưu Ý bị vờn hơn 30 phút rất buồn bực, hạng 9 thì cứ khóc la hú hét lên làm như mình là nạn nhân, khiến cậu ta càng bực bội: “Câm họng trước khi tao dán mồm mày lại. Ê, đưa tao mượn chìa khóa xe. Hư tao đền cho con mới.”
Hạng 9 nhìn Lưu Ý lật mặt trắng trợn, không dám hó hé, hai tay dâng lên chìa khóa: “…” Rõ ràng trước mặt Lưu quý phí, cậu anh trai này rất thân thiện, gọi anh xưng Ý ngọt sớt. Giống như một đầu bò điên không ai điều khiển.
Đây mới là bộ mặt thật của Lưu Ý!
Cư dân mạng không những hóng được drama bị bắt cóc của người em, mà còn tận mắt chứng kiến cú twist đến từ vị trí người anh.
Hành trình giải cứu công chúa Bạch Tuyết bắt đầu!
Nhà họ Lưu.
Lưu Ý chạy thục mạng tới, nhưng bảo vệ lại không cho vào, bọn họ chỉ cho phép con rể tương lai tiến vào mà thôi: “…” Vừa mới bắt đầu giải cứu đã bị dập tắt.
Bên ngoài Lưu Ý gây rối loạn trật tự, bên trong Lưu Ngọc Luy như đứng trên đống lửa, ngồi đống than. Nếu cậu không đưa ra một lời biện minh hợp lý thì say goodbye sân khấu được rồi đó.
“Con, con muốn làm Idol ạ!”
Biết ông thương cháu muốn bảo vệ cháu nhưng tự do là của cháu mà!
Rầm!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không được!” Ông Lưu vỗ bàn một cái bép, làm cậu giật bắn người.
“Bao nhiêu người đang muốn lấy mạng con ngoài kia, mà con vẫn muốn lộ mặt với công chúng? Đi đến nơi đông người? Hơn hết! Ai bày cho con cái trò bán đứng nhân phẩm bản thân như vậy hả Ngọc Luy?!”
Quản gia Triệu đứng ở bên cạnh thương mà không giúp được gì, chỉ có thể tuân theo bang chủ. Choi Kwan và bọn người làm vệ sĩ của cậu cũng bị phạt vì để cậu chủ gặp nguy hiểm.
Về tình về lý điều bang chủ làm là đúng, người thừa kế chỉ còn duy nhất một mình cậu, mà các bè các cánh khác thì đã muốn thâu tóm thế lực của bọn họ từ lâu, ông Lưu già rồi, thời gian không còn nhiều, sức khỏe cũng gần cạn kiệt. Cũng vì thế nên mới có yêu cầu kén rể, để người đó có thể dùng lực lượng của bang phái che chở cho cậu.
Ba người Giang Noah là người ông ấy tin tưởng giao lại cháu trai.
Cậu rất sợ, nhưng cậu càng sợ không được đứng trên sân khấu nữa.
Lưu Ngọc Luy theo lý của mình, cố gắng thuyết phục: “Con đã lớn rồi, con biết tự bảo vệ bản thân, và con cũng có ước mơ của mình mà!”
“Con thừa nhận mình yếu kém, nếu ông cảm thấy không an toàn thì hãy cử một đội đến giám sát con cũng được. Nhưng xin đừng ngăn cản con làm điều con muốn!”
“Làm Idol không phải là tự hạ thấp hay bán rẻ nhân phẩm của mình…Con chỉ muốn được nhiều người yêu thương mà thôi.” Là vì thiếu thốn tình thương từ người thân dẫn đến việc cậu và cả nguyên chủ điều khát vọng tình yêu từ nhiều phía, mỗi phía một chút gộp lại cũng đủ nhiều rồi.
Những lời bộc bạch này, cho dù là Lưu Ngọc Luy nguyên bản cũng không dám nói ra, vì cậu ta sợ hãi và kính trọng nhiều hơn là gần gũi với ông nội của mình.
Ông Lưu cố gắng kiếm tiền xây dựng bang phái cũng là để bảo vệ gia đình, sao lại không thương yêu con cháu cho được?
Chỉ là ông không ngờ, Lưu Ngọc Luy lại cảm thấy cô độc như vậy trong suốt thời gian qua.
Cạch!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lưu Ngọc Luy lau nước mắt, quay đầu nhìn về phía cửa, nhận ngay cái xoa đầu dịu dàng từ Giang Noah.
Lòng cậu ấm áp hơn hẳn.
Jo Seo Yun kéo cậu đứng dậy, dùng tay áo lau nước mắt cho người ta: “Nín đi đồ mít ướt, có vậy thôi cũng khóc.” Làm cậu ta cũng muốn khóc theo.
Thì ra Lưu Ngọc Luy vì cảm thấy cô đơn thời gian dài nên tính tình mới xấu xa như vậy.
“…”
Giang Noah đứng lên phía trước, che chở Lưu Ngọc Luy ở phía sau: “Thưa ông, con không đồng ý để Lưu Ngọc Luy trở thành người thừa kế.”
“Ông hãy đổi một người khác thích hợp đi ạ.”
“…?”.
Jo Seo Yun sững sốt: “Anh nói gì vậy?” Người thừa kế của Lưu gia tất nhiên là phải về tay đồ mít ướt mới đúng.
Lưu Ngọc Luy khóc thút thít chuyển sang im bặt, nấc cụt: “…” Cầu còn không được!
Ông Lưu cũng bất ngờ: “Tại sao lại phản đối?” Chẳng lẽ Giang Noah cuối cùng cũng muốn tranh quyền thừa kế?
Giang Noah ra tiếng phản đối là điều không ai đoán trước được, chỉ có Lương Hàn Văn là hiểu vấn đề: “Con cũng nghĩ giống Noah, Lưu Ngọc Luy không thích hợp đâu ạ.”
Jo Seo Yun nhìn hai anh trai một lòng cùng cậu ta đi cứu công chúa đã đời, tự dưng phản chiến: “??”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro