Nguy Cơ Được Gi...
Mai Ngọc Lan
2024-11-11 23:29:57
Lưu Ngọc Luy cao không bằng ba người, bị che ở phía sau, nghe Giang Noah và Lương Hàn Văn nêu đủ thể loại lí do cậu không thể trở thành bang chủ, càng nghe càng cảm thấy vô lý.
Hắn cảm thấy cậu có cái gan bắt mấy chú xã hội đen này làm mỹ dung dưỡng da đi bán mỹ phẩm à?
Cậu rất cảm kích lẫn cảm động ba người đến nói giúp cho mình nhưng có cần hạ bệ làm thấp cậu vậy không vậy?
Lương Hàn Văn nói chuyện vòng vo nhưng dễ nghe hơn nhiều: “Nếu ông muốn người thừa kế phải hợp ý, tại sao không để bọn con cùng tham gia giành vị? Như thế mới công bằng.”
Ngoài ba người cháu nuôi bọn anh, còn có hai người nữa, bọn họ vốn không ưa Lưu Ngọc Luy, mong gì cậu mau chết, trong tối ngoài sáng gián tiếp gây sự. Để hai người ở dưới mí mắt, có anh và Giang Noah dòm chừng, không người nào có thể gây bất lợi cho Lưu Ngọc Luy.
Lần đó cậu bị bắt cóc là do trong công ty anh có gián điệp, sau sự kiện đó cũng thanh trừ một số thành phần.
Lương Hàn Văn đã tự hứa sẽ không để mọi chuyện giống như hôm đó xảy ra, nhất định sẽ âm thầm bảo vệ cậu chủ nhỏ cẩn trọng hơn.
Hơn nữa, anh không thích cậu bị vướng vào tranh đấu gia tộc, cậu thích hợp với sân khấu hơn.
Lưu Ngọc Luy đứng trên sân khấu mới là có mị lực hấp dẫn nhất.
Đừng nói Giang Noah rất thưởng thức, Jo Seo Yun không hiểu nghệ thuật cũng bị hút hồn, thì Lương Hàn Văn anh cũng là người bình thường đồng cảm nhận.
Giang Noah và anh trên đường đến đây đã bàn bạc kĩ lưỡng với nhau: “Lưu Ngọc Luy làm Idol không có gì khó coi, ngược lại là đằng khác. Nếu ông có thời gian, xin hãy theo dõi chương trình, ông sẽ thấy cháu trai của mình lợi hại như thế nào. Cháu không nói quá đâu ạ.”
Lưu Ngọc Luy sung sướng ra mặt, cậu được Idol khen!
Như vậy cậu phải làm tốt hơn nữa để được Idol khen tiếp.
Jo Seo Yun từ lúc đầu hơi khó hiểu nhưng dần dà cũng đoán được lý do hai anh làm vậy.
Họ đều giống cậu ta, muốn Lưu Ngọc Luy vô tư vô lo vô nguy làm điều cậu muốn làm, cười thật vui.
Ai rồi cũng trở thành fan của ai đó thôi.
Jo Seo Yun lúc này mới nhận ra, từ lúc quen biết cậu cho đến nay, cậu ta không chấp nhận việc phân cao thấp hay trở thành bang chủ nữa.
“Con cũng đồng ý.”
Ba trong số năm người đã nhất trí muốn chọn lại bang chủ tương lai, ông Lưu không thể không suy nghĩ lại. Giang Noah bọn họ sau này sẽ trở thành những trợ tá đắc lực nhất của cháu ông sau khi ông qua đời.
Lưu Ngọc Luy chọc chọc Giang Noah, ra hiệu cho hắn nhường cậu lên phía trước. Cậu phải tự mình tranh thủ cơ hội cho chính mình, dựa vào người khác nói giúp mãi thì không được.
Cậu cúi đầu thật thấp: “Con rất muốn làm Idol, thưa ông, xin hãy cho phép con!”
Giang Noah cũng cúi đầu, xin giúp cậu: “Xin ông.”
Có thể là hắn thấy bản thân mình trong quá khứ từ Lưu Ngọc Luy cho nên thấy thương cậu. Để có thể trở thành ngôi sao quốc tế, hắn cũng phải chật vật và trăn trở rất nhiều và không được người nhà ủng hộ thì lại càng mất động lực hơn.
Đã thấy dáng vẻ xinh đẹp của bé yêu trên sân khấu, làm sao hắn phải để em héo mòn trong lồng giam vô hình này?
Jo Seo Yun lẫn Lương Hàn Văn đều hành động giống hắn, bốn người đồng lòng nhất trí.
Lưu Ngọc Luy cũng cảm nhận được tấm lòng của ba người đàn ông, lòng càng thêm kiên định không để họ phải thất vọng.
Đều là những con người yêu âm nhạc nha!
“…”
Ông Lưu mí mắt giật giật, phất tay áo bỏ đi: “Tùy mấy đứa!”
Ông ấy đi rồi, các chú vệ sĩ mặt thẹo cũng lần lượt đi mất, quản gia Triệu cũng đi theo ông phục vụ trà.
Lưu Ngọc Luy ngước lên, thấy chỉ còn có ba người kia và cậu, thở phào nhẹ nhõm, cho Giang Noah và Jo Seo Yun mỗi người một cái ôm, Lương Hàn Văn chỉ nhận được lời cảm ơn từ cậu.
Anh không nói gì, cũng không cảm thấy buồn vì bị phân biệt đối xử, vì anh đáng ghét, chọc cậu không ưa. Chỉ hi vọng có ngày cậu sẽ thân thiết với mình hơn. Thú thật thì Lưu Ngọc Luy của hiện tại làm anh cảm thấy thư thái, tài năng và sống động, tâm hồn tràn đầy màu sắc sáng lạn.
Ngồi gần bếp lửa, thì người cũng sẽ ấm.
Giang Noah ôm bé yêu nhà mình trên tay, xoay một vòng, thơm lên má vài cái: “Thấy anh có đẹp trai không nè? Em đã đổ gục trước anh chưa?”
Tuy hắn và cậu đều có mặt trong một chương trình, nhưng hầu như không gặp nhau, nghĩa là từ lúc ghi hình đến bây giờ, chỉ có lần ăn khuya với nhau, hai người không hề có cơ hội ủ ê gì. Mentor năm người thì hết bốn người lấy cớ tìm hắn hướng dẫn, còn cậu thì hay nhất đám, không cần giám khảo chỉ gì hết, tự mình cũng có thể hoàn hảo trợ giúp thí sinh, mà người nào cũng có lượt bình chọn cao.
Lưu Ngọc Luy còn được đánh giá là Mentor bớt lo nhất, đa tài nhất show. Đám thí sinh đã từng chê bai cậu không có tác phẩm, nói xấu sau lưng bây giờ hối hận không kịp, muốn đổi Mentor cũng không thể, rất tiếc hận.
Nhưng mà không sao cả, một khi mà Giang Noah này đã ra tay rồi, thì không người nào có thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của hắn.
Chát!
Lưu Ngọc Luy bị hắn bóp mông, thẹn quá hóa giận, cho một cú chạm: “Bỏ cái tay ra!” Xệ rồi ai đền!
Giang Noah lần nữa bị vả mặt: “…” Bé yêu nhà mình lại không làm theo kịch bản.
Hắn cảm thấy cậu có cái gan bắt mấy chú xã hội đen này làm mỹ dung dưỡng da đi bán mỹ phẩm à?
Cậu rất cảm kích lẫn cảm động ba người đến nói giúp cho mình nhưng có cần hạ bệ làm thấp cậu vậy không vậy?
Lương Hàn Văn nói chuyện vòng vo nhưng dễ nghe hơn nhiều: “Nếu ông muốn người thừa kế phải hợp ý, tại sao không để bọn con cùng tham gia giành vị? Như thế mới công bằng.”
Ngoài ba người cháu nuôi bọn anh, còn có hai người nữa, bọn họ vốn không ưa Lưu Ngọc Luy, mong gì cậu mau chết, trong tối ngoài sáng gián tiếp gây sự. Để hai người ở dưới mí mắt, có anh và Giang Noah dòm chừng, không người nào có thể gây bất lợi cho Lưu Ngọc Luy.
Lần đó cậu bị bắt cóc là do trong công ty anh có gián điệp, sau sự kiện đó cũng thanh trừ một số thành phần.
Lương Hàn Văn đã tự hứa sẽ không để mọi chuyện giống như hôm đó xảy ra, nhất định sẽ âm thầm bảo vệ cậu chủ nhỏ cẩn trọng hơn.
Hơn nữa, anh không thích cậu bị vướng vào tranh đấu gia tộc, cậu thích hợp với sân khấu hơn.
Lưu Ngọc Luy đứng trên sân khấu mới là có mị lực hấp dẫn nhất.
Đừng nói Giang Noah rất thưởng thức, Jo Seo Yun không hiểu nghệ thuật cũng bị hút hồn, thì Lương Hàn Văn anh cũng là người bình thường đồng cảm nhận.
Giang Noah và anh trên đường đến đây đã bàn bạc kĩ lưỡng với nhau: “Lưu Ngọc Luy làm Idol không có gì khó coi, ngược lại là đằng khác. Nếu ông có thời gian, xin hãy theo dõi chương trình, ông sẽ thấy cháu trai của mình lợi hại như thế nào. Cháu không nói quá đâu ạ.”
Lưu Ngọc Luy sung sướng ra mặt, cậu được Idol khen!
Như vậy cậu phải làm tốt hơn nữa để được Idol khen tiếp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Jo Seo Yun từ lúc đầu hơi khó hiểu nhưng dần dà cũng đoán được lý do hai anh làm vậy.
Họ đều giống cậu ta, muốn Lưu Ngọc Luy vô tư vô lo vô nguy làm điều cậu muốn làm, cười thật vui.
Ai rồi cũng trở thành fan của ai đó thôi.
Jo Seo Yun lúc này mới nhận ra, từ lúc quen biết cậu cho đến nay, cậu ta không chấp nhận việc phân cao thấp hay trở thành bang chủ nữa.
“Con cũng đồng ý.”
Ba trong số năm người đã nhất trí muốn chọn lại bang chủ tương lai, ông Lưu không thể không suy nghĩ lại. Giang Noah bọn họ sau này sẽ trở thành những trợ tá đắc lực nhất của cháu ông sau khi ông qua đời.
Lưu Ngọc Luy chọc chọc Giang Noah, ra hiệu cho hắn nhường cậu lên phía trước. Cậu phải tự mình tranh thủ cơ hội cho chính mình, dựa vào người khác nói giúp mãi thì không được.
Cậu cúi đầu thật thấp: “Con rất muốn làm Idol, thưa ông, xin hãy cho phép con!”
Giang Noah cũng cúi đầu, xin giúp cậu: “Xin ông.”
Có thể là hắn thấy bản thân mình trong quá khứ từ Lưu Ngọc Luy cho nên thấy thương cậu. Để có thể trở thành ngôi sao quốc tế, hắn cũng phải chật vật và trăn trở rất nhiều và không được người nhà ủng hộ thì lại càng mất động lực hơn.
Đã thấy dáng vẻ xinh đẹp của bé yêu trên sân khấu, làm sao hắn phải để em héo mòn trong lồng giam vô hình này?
Jo Seo Yun lẫn Lương Hàn Văn đều hành động giống hắn, bốn người đồng lòng nhất trí.
Lưu Ngọc Luy cũng cảm nhận được tấm lòng của ba người đàn ông, lòng càng thêm kiên định không để họ phải thất vọng.
Đều là những con người yêu âm nhạc nha!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“…”
Ông Lưu mí mắt giật giật, phất tay áo bỏ đi: “Tùy mấy đứa!”
Ông ấy đi rồi, các chú vệ sĩ mặt thẹo cũng lần lượt đi mất, quản gia Triệu cũng đi theo ông phục vụ trà.
Lưu Ngọc Luy ngước lên, thấy chỉ còn có ba người kia và cậu, thở phào nhẹ nhõm, cho Giang Noah và Jo Seo Yun mỗi người một cái ôm, Lương Hàn Văn chỉ nhận được lời cảm ơn từ cậu.
Anh không nói gì, cũng không cảm thấy buồn vì bị phân biệt đối xử, vì anh đáng ghét, chọc cậu không ưa. Chỉ hi vọng có ngày cậu sẽ thân thiết với mình hơn. Thú thật thì Lưu Ngọc Luy của hiện tại làm anh cảm thấy thư thái, tài năng và sống động, tâm hồn tràn đầy màu sắc sáng lạn.
Ngồi gần bếp lửa, thì người cũng sẽ ấm.
Giang Noah ôm bé yêu nhà mình trên tay, xoay một vòng, thơm lên má vài cái: “Thấy anh có đẹp trai không nè? Em đã đổ gục trước anh chưa?”
Tuy hắn và cậu đều có mặt trong một chương trình, nhưng hầu như không gặp nhau, nghĩa là từ lúc ghi hình đến bây giờ, chỉ có lần ăn khuya với nhau, hai người không hề có cơ hội ủ ê gì. Mentor năm người thì hết bốn người lấy cớ tìm hắn hướng dẫn, còn cậu thì hay nhất đám, không cần giám khảo chỉ gì hết, tự mình cũng có thể hoàn hảo trợ giúp thí sinh, mà người nào cũng có lượt bình chọn cao.
Lưu Ngọc Luy còn được đánh giá là Mentor bớt lo nhất, đa tài nhất show. Đám thí sinh đã từng chê bai cậu không có tác phẩm, nói xấu sau lưng bây giờ hối hận không kịp, muốn đổi Mentor cũng không thể, rất tiếc hận.
Nhưng mà không sao cả, một khi mà Giang Noah này đã ra tay rồi, thì không người nào có thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của hắn.
Chát!
Lưu Ngọc Luy bị hắn bóp mông, thẹn quá hóa giận, cho một cú chạm: “Bỏ cái tay ra!” Xệ rồi ai đền!
Giang Noah lần nữa bị vả mặt: “…” Bé yêu nhà mình lại không làm theo kịch bản.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro