Chương 9
Hắc Quần
2024-07-03 13:54:06
Chúc Gia Trạch nở nụ cười, hai tròng mắt màu xanh khi cười rộ lên giống như đầm sâu sóng gợn lăn tăn.
Chỉ là Ôn Dữu không phát hiện ra, nụ cười kia của anh vẫn chưa đạt tới đáy mắt, anh nhìn kỹ khuôn mặt Ôn Dữu, ánh mắt dừng lại một lát trên nốt ruồi nhỏ màu đỏ sậm trên cánh môi cô, cười nhẹ nói:
"Cậu thật ra rất biết nói chuyện."
Trong đầu hồi tưởng lại cô gái kia cũng có một nốt ruồi như vậy.
Thời gian trôi qua quá dài đã xóa mờ khuôn mặt của cô gái ấy, điều duy nhất anh vẫn nhớ rõ đó chính là nốt ruồi màu đỏ trên cánh môi của cô.
Nhưng trước khi đến đây Chúc Gia Trạch liền đọc qua tư liệu của Ôn Hựu mà Tô Kỳ đưa cho, cậu ta thật sự là nam sinh.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng đây quả thật chỉ là trùng hợp.
Thấy anh không bắt chuyện với mình nữa, Ôn Dữu ngược lại thở phào nhẹ nhõm.
Cô luyện tập điệu nhảy Jazz xong, liền tùy tiện ngồi xổm trên mặt đất nghỉ ngơi một lát, lúc uống nước thuận tiện chụp hai tấm ảnh tự sướng.
{ Ôn Dữu: Ngày đầu tiên tập nhảy. }
Số lượng fan trên Weibo của cô mới có 70 vạn, trong đó 68 vạn đều là fan do công ty mua, còn hơn 2 vạn còn lại là antifan chán ghét cô, fan chân chính có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Quả nhiên, sau khi bức ảnh được gửi đi cũng không có ai để ý đến, khu bình luận cũng giống như của Alpha-7, đã vì cô mà ầm ĩ lật trời.
{ Cứu mạng, đến cùng là người nào đã chống lưng cho Ôn Dữu vậy. }
{ Một nhóm gồm 7 người cũng không phải không được, nhưng ít nhất phải chọn một người cao 1m8 đi chứ. }
{ Tôi cũng không biết cậu ta ở trong nhóm có tác dụng gì, vì là để làm phông nền cho sáu người đẹp trai đến cực kỳ thái quá kia sao? }
{ Thật ra nhìn Ôn Hựu cũng không hề xấu, hình tượng của cậu ta có chút giống chó con đáng yêu, chẳng qua vẫn là so ra kém với hình tượng chó con chân chính của A Viễn trong nhóm. }
{ Có thể để Ôn Hựu rời khỏi nhóm nhạc hay không, các chị em biểu tình ủng hộ để bọn họ trở lại thành nhóm Alpha-6 không? }
"Anh Trạch, anh lại lừa chúng ta để đến huấn luyện sớm như vậy."
Ôn Dữu còn đang đắm chìm trong khu bình luận, bỗng nhiên nghe được một giọng nam trong trẻo.
Thời Úc Viễn mỉm cười sải bước tiến lên, dưới môi là một cái răng nanh nhỏ như ẩn như hiện, làm cho khuôn mặt vốn đẹp trai toả nắng của anh có thêm một phần đáng yêu.
Chỉ là Ôn Dữu không phát hiện ra, nụ cười kia của anh vẫn chưa đạt tới đáy mắt, anh nhìn kỹ khuôn mặt Ôn Dữu, ánh mắt dừng lại một lát trên nốt ruồi nhỏ màu đỏ sậm trên cánh môi cô, cười nhẹ nói:
"Cậu thật ra rất biết nói chuyện."
Trong đầu hồi tưởng lại cô gái kia cũng có một nốt ruồi như vậy.
Thời gian trôi qua quá dài đã xóa mờ khuôn mặt của cô gái ấy, điều duy nhất anh vẫn nhớ rõ đó chính là nốt ruồi màu đỏ trên cánh môi của cô.
Nhưng trước khi đến đây Chúc Gia Trạch liền đọc qua tư liệu của Ôn Hựu mà Tô Kỳ đưa cho, cậu ta thật sự là nam sinh.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng đây quả thật chỉ là trùng hợp.
Thấy anh không bắt chuyện với mình nữa, Ôn Dữu ngược lại thở phào nhẹ nhõm.
Cô luyện tập điệu nhảy Jazz xong, liền tùy tiện ngồi xổm trên mặt đất nghỉ ngơi một lát, lúc uống nước thuận tiện chụp hai tấm ảnh tự sướng.
{ Ôn Dữu: Ngày đầu tiên tập nhảy. }
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Số lượng fan trên Weibo của cô mới có 70 vạn, trong đó 68 vạn đều là fan do công ty mua, còn hơn 2 vạn còn lại là antifan chán ghét cô, fan chân chính có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Quả nhiên, sau khi bức ảnh được gửi đi cũng không có ai để ý đến, khu bình luận cũng giống như của Alpha-7, đã vì cô mà ầm ĩ lật trời.
{ Cứu mạng, đến cùng là người nào đã chống lưng cho Ôn Dữu vậy. }
{ Một nhóm gồm 7 người cũng không phải không được, nhưng ít nhất phải chọn một người cao 1m8 đi chứ. }
{ Tôi cũng không biết cậu ta ở trong nhóm có tác dụng gì, vì là để làm phông nền cho sáu người đẹp trai đến cực kỳ thái quá kia sao? }
{ Thật ra nhìn Ôn Hựu cũng không hề xấu, hình tượng của cậu ta có chút giống chó con đáng yêu, chẳng qua vẫn là so ra kém với hình tượng chó con chân chính của A Viễn trong nhóm. }
{ Có thể để Ôn Hựu rời khỏi nhóm nhạc hay không, các chị em biểu tình ủng hộ để bọn họ trở lại thành nhóm Alpha-6 không? }
"Anh Trạch, anh lại lừa chúng ta để đến huấn luyện sớm như vậy."
Ôn Dữu còn đang đắm chìm trong khu bình luận, bỗng nhiên nghe được một giọng nam trong trẻo.
Thời Úc Viễn mỉm cười sải bước tiến lên, dưới môi là một cái răng nanh nhỏ như ẩn như hiện, làm cho khuôn mặt vốn đẹp trai toả nắng của anh có thêm một phần đáng yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro