Câu Dẫn Đại Lão...
Mộc Tử Viễn
2024-09-30 03:37:48
Hứa Tư Niên cho Sở Nguyệt Hân một cái tát, anh ta dùng sức mạnh tới mức cô ta ngã xuống sàn nhà, trên mặt in hằn năm dấu ngón tay.
Sở Nguyệt Hân ngã ngồi trên mặt đất, dùng tay che mặt, không thể tin được nhìn về phía anh ta, trước giờ anh ta chưa từng động tay động chân với cô ta một lần nào.
Hứa Tư Niên nhổ nước bọt, mắng: “Không phải cô nói cô đã tự mình lấy tài liệu từ trong máy tính của Cố Diệc Linh sao? Tại sao lại xảy ra chuyện này?”
Sở Nguyệt Hân giải thích: “Sao em biết được? Mọi chuyện thành như thế này chẳng lẽ vì một mình em sai sao? Nếu anh không hẹn gặp bên ngoài thì sao có thể bị quay lén? Tại sao lại có chuyện này xảy ra được?”
Hứa Tư Niên vốn không định tìm kiếm đáp án từ chỗ Sở Nguyệt Hân, anh ta chỉ muốn trút cơn giận của mình mà thôi.
Anh ta bực bội đi tới đi lui, phất tay đuổi Sở Nguyệt Hân ra ngoài: “Cô đi trước đi, để tôi nghĩ cách.”
Sở Nguyệt Hân biết hiện tại chỉ có mỗi anh ta có thể cứu mình, cho nên không dám không nghe lời, im lặng rời đi.
Hứa Tư Niên không định cứu Sở Nguyệt Hân, hiện giờ anh ta đã không thể tự mình lo hết mọi chuyện. Sở Nguyệt Hân nhanh chóng bị bắt, cô ta sắp đối diện với bản án 20 năm tù có thời hạn.
Lục Côn Bằng và tiểu tam trở thành mẹ Cố ở kiếp trước, sầu tới bạc tóc, muốn cứu cô ta ra khỏi ngục nhưng cho dù Cố Diệc Linh có tha thứ, mọi chuyện đã ồn ào tới mức này thì ai còn dám thả cô ta ra ngoài?
Hứa Tư Niên tìm gia chủ nhà họ Hứa để xin giúp đỡ, sau khi người đứng đầu gia tộc tìm hiểu xong mọi chuyện, mắng anh ta không thương tiếc, cũng rút lại quyền thừa kế. Nhưng anh ta không thèm để ý, chỉ cần không phải ngồi tù thì sao cũng được.
Gia chủ nhà họ Hứa định cứu vớt công ty của gia tộc ở nước J, nhưng trong cuộc họp cổ đông, có tận một phần ba người trở nên bỏ phiếu phản đối, lại thêm phiếu phản đối của Hứa Trường Thanh – người sở hữu 15% cổ phần khiến Hứa thị không cách nào cứu trợ Hứa Tư Niên được.
Những người này phân chia khắp nơi trong nội bộ nhà họ Hứa, không có quan hệ sâu sắc gì với nhau, nhưng trong sự kiện lần này lại đột nhiên vô cùng nhất trí, cực kỳ kiên quyết, hoàn toàn không cho người khác có cơ hội nịnh nọt, ngược lại còn tỏ ra khinh thường và giễu cợt.
Gia chủ nhà họ Hứa và các cổ đông cùng phe bắt đầu toát mồ hôi lạnh, có dự cảm không hay.
“Hello Tiểu Linh, đã lâu không gặp.” Hứa Trường Thanh nhiệt tình ôm lấy Cố Diệc Linh.
Cố Diệc Linh không đẩy anh ấy ra, anh ấy và nguyên chủ là bạn học ở học viện Nobbins, cũng là người bạn thân thật sự của nguyên chủ.
Kiếp trước khi nguyên chủ gặp nạn, anh ấy là người duy nhất vươn tay giúp đỡ nguyên chủ, cũng là người cảm thấy vô cùng áy náy trước cái chết của nguyên chủ.
Sau khi nguyên chủ qua đời, một con người không thích kinh doanh như anh ấy bắt đầu đấu tranh kịch liệt với Hứa Tư Niên để tranh giành nhà họ Hứa, anh ấy muốn báo thù cho nguyên chủ, nhưng cuối cùng lại chết thảm dưới âm mưu của Hứa Tư Niên.
Đời này mặc dù những chuyện đó sẽ không xảy ra nhưng vẫn không ảnh hưởng tới việc cậu muốn bồi thường cho người bạn thân này.
Cậu đặt một xấp tài liệu trước mặt Hứa Trường Thanh: “Đây là những người có cổ phần mà mấy năm nay tớ đã đưa vào Hứa thị, họ chiếm khoảng 30% cổ phần của cả tập đoàn Hứa thị, cũng đã chấp nhận chuyển nhượng hết cho cậu mà không có bất kì ràng buộc nào. Còn những kẻ nhảy nhót lung tung trong nhà họ Hứa, tớ cũng sẽ giải quyết hết giúp cậu. Nếu cậu không muốn quản lý Hứa thị, muốn làm điều mình thích thì cậu chỉ cần đứng tên thôi, tớ sẽ đưa một người có tài tới giúp cậu quản lý, cậu chỉ cần nhận tiền hoa hồng mỗi năm là được.”
Sở Nguyệt Hân ngã ngồi trên mặt đất, dùng tay che mặt, không thể tin được nhìn về phía anh ta, trước giờ anh ta chưa từng động tay động chân với cô ta một lần nào.
Hứa Tư Niên nhổ nước bọt, mắng: “Không phải cô nói cô đã tự mình lấy tài liệu từ trong máy tính của Cố Diệc Linh sao? Tại sao lại xảy ra chuyện này?”
Sở Nguyệt Hân giải thích: “Sao em biết được? Mọi chuyện thành như thế này chẳng lẽ vì một mình em sai sao? Nếu anh không hẹn gặp bên ngoài thì sao có thể bị quay lén? Tại sao lại có chuyện này xảy ra được?”
Hứa Tư Niên vốn không định tìm kiếm đáp án từ chỗ Sở Nguyệt Hân, anh ta chỉ muốn trút cơn giận của mình mà thôi.
Anh ta bực bội đi tới đi lui, phất tay đuổi Sở Nguyệt Hân ra ngoài: “Cô đi trước đi, để tôi nghĩ cách.”
Sở Nguyệt Hân biết hiện tại chỉ có mỗi anh ta có thể cứu mình, cho nên không dám không nghe lời, im lặng rời đi.
Hứa Tư Niên không định cứu Sở Nguyệt Hân, hiện giờ anh ta đã không thể tự mình lo hết mọi chuyện. Sở Nguyệt Hân nhanh chóng bị bắt, cô ta sắp đối diện với bản án 20 năm tù có thời hạn.
Lục Côn Bằng và tiểu tam trở thành mẹ Cố ở kiếp trước, sầu tới bạc tóc, muốn cứu cô ta ra khỏi ngục nhưng cho dù Cố Diệc Linh có tha thứ, mọi chuyện đã ồn ào tới mức này thì ai còn dám thả cô ta ra ngoài?
Hứa Tư Niên tìm gia chủ nhà họ Hứa để xin giúp đỡ, sau khi người đứng đầu gia tộc tìm hiểu xong mọi chuyện, mắng anh ta không thương tiếc, cũng rút lại quyền thừa kế. Nhưng anh ta không thèm để ý, chỉ cần không phải ngồi tù thì sao cũng được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gia chủ nhà họ Hứa định cứu vớt công ty của gia tộc ở nước J, nhưng trong cuộc họp cổ đông, có tận một phần ba người trở nên bỏ phiếu phản đối, lại thêm phiếu phản đối của Hứa Trường Thanh – người sở hữu 15% cổ phần khiến Hứa thị không cách nào cứu trợ Hứa Tư Niên được.
Những người này phân chia khắp nơi trong nội bộ nhà họ Hứa, không có quan hệ sâu sắc gì với nhau, nhưng trong sự kiện lần này lại đột nhiên vô cùng nhất trí, cực kỳ kiên quyết, hoàn toàn không cho người khác có cơ hội nịnh nọt, ngược lại còn tỏ ra khinh thường và giễu cợt.
Gia chủ nhà họ Hứa và các cổ đông cùng phe bắt đầu toát mồ hôi lạnh, có dự cảm không hay.
“Hello Tiểu Linh, đã lâu không gặp.” Hứa Trường Thanh nhiệt tình ôm lấy Cố Diệc Linh.
Cố Diệc Linh không đẩy anh ấy ra, anh ấy và nguyên chủ là bạn học ở học viện Nobbins, cũng là người bạn thân thật sự của nguyên chủ.
Kiếp trước khi nguyên chủ gặp nạn, anh ấy là người duy nhất vươn tay giúp đỡ nguyên chủ, cũng là người cảm thấy vô cùng áy náy trước cái chết của nguyên chủ.
Sau khi nguyên chủ qua đời, một con người không thích kinh doanh như anh ấy bắt đầu đấu tranh kịch liệt với Hứa Tư Niên để tranh giành nhà họ Hứa, anh ấy muốn báo thù cho nguyên chủ, nhưng cuối cùng lại chết thảm dưới âm mưu của Hứa Tư Niên.
Đời này mặc dù những chuyện đó sẽ không xảy ra nhưng vẫn không ảnh hưởng tới việc cậu muốn bồi thường cho người bạn thân này.
Cậu đặt một xấp tài liệu trước mặt Hứa Trường Thanh: “Đây là những người có cổ phần mà mấy năm nay tớ đã đưa vào Hứa thị, họ chiếm khoảng 30% cổ phần của cả tập đoàn Hứa thị, cũng đã chấp nhận chuyển nhượng hết cho cậu mà không có bất kì ràng buộc nào. Còn những kẻ nhảy nhót lung tung trong nhà họ Hứa, tớ cũng sẽ giải quyết hết giúp cậu. Nếu cậu không muốn quản lý Hứa thị, muốn làm điều mình thích thì cậu chỉ cần đứng tên thôi, tớ sẽ đưa một người có tài tới giúp cậu quản lý, cậu chỉ cần nhận tiền hoa hồng mỗi năm là được.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro