Kế Hoạch Cưa Đổ Nam Thần Cặn Bã Toang Rồi
Chương 5
Trường Dã Mạn Mạn
2024-07-22 01:48:30
Sau khi xin được WeChat thành công, Kỷ Tô lễ phép cảm ơn, kéo Kiều Cẩm rời khỏi nhà thi đấu.
Các đồng đội nhanh chóng vây xung quanh, trêu chọc Chu Dương.
"Được nha lão Chu, vận đào hoa đến rồi, không thể cản nổi, có người xin WeChat của cậu rồi!"
"Đừng vui mừng sớm, người ta nói là cần tư vấn pháp lý mà!"
"Ai xin WeChat? Đẹp như vậy, đột nhiên tôi cảm thấy con trai cũng không tệ..."
"Các cậu không biết Kỷ Tô à?" Vương Minh Triết lớn tiếng giới thiệu: "Hot boy khoa Kiến Trúc, năm ngoái có một tân sinh viên vì nhìn say đắm cậu ta, chạy xe đạp lao thẳng xuống hồ Tình Nhân, nổi danh một trận!"
"Mạ ơi! Thật à!"
"Đợi chút, vừa rồi tôi không nhìn thấy, một nam sinh mà đẹp đến vậy thật à?"
"Tôi thấy nhan sắc của Kỷ Tô là phi giới tính, nam nữ đều chết mê chết mệt." Vương Minh Triết lắc đầu, nhìn sang Cố Chiêu: "Anh Cố, cậu thấy sao?"
Cố Chiêu đút tay vào túi, nhàn nhạt nói: "Cũng thường thôi."
Rõ ràng Vương Minh Triết không hài lòng với câu trả lời này, hỏi tiếp: "Nếu cậu ấy xin WeChat của cậu, cậu có cho không?"
Cố Chiêu hơi hạ mắt, môi mỏng khẽ mở, vô tình thốt ra hai chữ: "Không cho."
Về đến ký túc xá, Kỷ Tô vừa đặt ba lô xuống bàn, liền nghe thấy tiếng kêu lớn sau lưng.
"Aaa! Chu Dương đồng ý kết bạn WeChat với mình rồi!" Kiều Cẩm phấn khích ném điện thoại đi, lao về phía cậu: "Mình yêu cậu chết luôn rồi, cục cưng Tô Tô!"
Kỷ Tô quay lại, dùng khuỷu tay đẩy cậu ta ra: "Bình tĩnh."
Kiều Cẩm không ôm được, chỉ có thể hôn gió từ xa, nhưng cậu ta rất thoả mãn, sau đó quay lại bàn của mình, cầm điện thoại gõ liên tục.
Kỷ Tô mở khóa ba lô, lấy sách chuyên ngành ra, thuận miệng nói: "Nhưng mà tôi còn tưởng cậu thích cái cậu hot boy kia."
“Hả? Hot boy?" Kiều Cẩm quay đầu lại: "Cậu nói Cố Chiêu à?"
"Vừa rồi không phải cậu nói cậu ta là nam thần của cậu à?" Kỷ Tô cười nói: "Hồ sơ cá nhân của người ta còn nhớ kỹ hơn cả đề cương cuối kỳ."
"Thần tượng mà, chỉ có thể ngắm từ xa, không thể mạo phạm." Kiều Cẩm lắc đầu: "Hơn nữa, mình cũng không có tự tin mình có thể chinh phục được Cố Chiêu."
Kỷ Tô nhún vai: "Thôi được rồi, chúc cậu sớm chinh phục được Chu Dương."
Cậu suy nghĩ một lát, sau đó bổ sung: "Nhưng Tiểu Kiều, tôi thấy Chu Dương hình như là trai thẳng đấy."
Kiều Cẩm nhỏ giọng phun tào: "Trai thẳng cái gì, trai thẳng mà nhìn cậu đỏ mặt hả?"
Kỷ Tô không nghe rõ: "Cái gì?"
"À, ý mình là cậu ấy không giống trai thẳng lắm." Kiều Cẩm cười lộ hai hàm răng: "Cậu yên tâm, nếu cậu ấy thực sự là trai thẳng, mình sẽ kịp thời rút lui."
Các đồng đội nhanh chóng vây xung quanh, trêu chọc Chu Dương.
"Được nha lão Chu, vận đào hoa đến rồi, không thể cản nổi, có người xin WeChat của cậu rồi!"
"Đừng vui mừng sớm, người ta nói là cần tư vấn pháp lý mà!"
"Ai xin WeChat? Đẹp như vậy, đột nhiên tôi cảm thấy con trai cũng không tệ..."
"Các cậu không biết Kỷ Tô à?" Vương Minh Triết lớn tiếng giới thiệu: "Hot boy khoa Kiến Trúc, năm ngoái có một tân sinh viên vì nhìn say đắm cậu ta, chạy xe đạp lao thẳng xuống hồ Tình Nhân, nổi danh một trận!"
"Mạ ơi! Thật à!"
"Đợi chút, vừa rồi tôi không nhìn thấy, một nam sinh mà đẹp đến vậy thật à?"
"Tôi thấy nhan sắc của Kỷ Tô là phi giới tính, nam nữ đều chết mê chết mệt." Vương Minh Triết lắc đầu, nhìn sang Cố Chiêu: "Anh Cố, cậu thấy sao?"
Cố Chiêu đút tay vào túi, nhàn nhạt nói: "Cũng thường thôi."
Rõ ràng Vương Minh Triết không hài lòng với câu trả lời này, hỏi tiếp: "Nếu cậu ấy xin WeChat của cậu, cậu có cho không?"
Cố Chiêu hơi hạ mắt, môi mỏng khẽ mở, vô tình thốt ra hai chữ: "Không cho."
Về đến ký túc xá, Kỷ Tô vừa đặt ba lô xuống bàn, liền nghe thấy tiếng kêu lớn sau lưng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Aaa! Chu Dương đồng ý kết bạn WeChat với mình rồi!" Kiều Cẩm phấn khích ném điện thoại đi, lao về phía cậu: "Mình yêu cậu chết luôn rồi, cục cưng Tô Tô!"
Kỷ Tô quay lại, dùng khuỷu tay đẩy cậu ta ra: "Bình tĩnh."
Kiều Cẩm không ôm được, chỉ có thể hôn gió từ xa, nhưng cậu ta rất thoả mãn, sau đó quay lại bàn của mình, cầm điện thoại gõ liên tục.
Kỷ Tô mở khóa ba lô, lấy sách chuyên ngành ra, thuận miệng nói: "Nhưng mà tôi còn tưởng cậu thích cái cậu hot boy kia."
“Hả? Hot boy?" Kiều Cẩm quay đầu lại: "Cậu nói Cố Chiêu à?"
"Vừa rồi không phải cậu nói cậu ta là nam thần của cậu à?" Kỷ Tô cười nói: "Hồ sơ cá nhân của người ta còn nhớ kỹ hơn cả đề cương cuối kỳ."
"Thần tượng mà, chỉ có thể ngắm từ xa, không thể mạo phạm." Kiều Cẩm lắc đầu: "Hơn nữa, mình cũng không có tự tin mình có thể chinh phục được Cố Chiêu."
Kỷ Tô nhún vai: "Thôi được rồi, chúc cậu sớm chinh phục được Chu Dương."
Cậu suy nghĩ một lát, sau đó bổ sung: "Nhưng Tiểu Kiều, tôi thấy Chu Dương hình như là trai thẳng đấy."
Kiều Cẩm nhỏ giọng phun tào: "Trai thẳng cái gì, trai thẳng mà nhìn cậu đỏ mặt hả?"
Kỷ Tô không nghe rõ: "Cái gì?"
"À, ý mình là cậu ấy không giống trai thẳng lắm." Kiều Cẩm cười lộ hai hàm răng: "Cậu yên tâm, nếu cậu ấy thực sự là trai thẳng, mình sẽ kịp thời rút lui."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro