Gả Cho Một Chuy...
Thanh Thiển Lộ
2024-11-13 05:01:45
Đường Cẩn Khiên đã đi rất xa rồi, ánh mắt ngạc nhiên của Cố Phiến Thanh vẫn còn dán lên tấm lưng thon dài của anh, “Cậu không phải là nhờ anh ta đến giả làm chồng để lừa bọn tớ chứ? Làm sao lại có người hoàn hảo như vậy chứ? Tớ có chút ghen tị rồi đấy!”
“Mới có một tấm thẻ mua sắm thôi mà đã mua chuộc được cậu rồi? Mới vừa nãy ai còn có bộ giáng như muốn ăn thịt người ta vậy?” Tần Vãn Hạ cẩn thận đem thẻ cất đi, giễu cợt Cố Phiến Thanh.
Cố Phiến Thanh kéo tay của cô lên chung cư, “Gả thì cũng đã gả rồi, tớ có ăn thịt thì cũng có tác dụng sao? Tớ chỉ là không hiếu, tại sao cậu lại đột nhiên chia tay anh tớ? Nếu theo như tình tiết một vở kịch thông thường, vậy chắc chắn là anh trai tớ có người bên ngoài, nhưng bên cạnh anh tớ trừ hai người chúng ta, thì chỉ có Đào Bích Tuyết là thân cận một chút.”
Tần Vãn Hạ đột nhiên dừng bước, làm Cố Phiến Thanh bừng tỉnh, “Là Đào Bích Tuyết sao?”
Tần Vãn Hạ vốn dĩ không muốn đem loại chuyện ghê tởm này nói cho Cố Phiến Thanh, nhưng Cố Phiến Thanh nếu đã đoán đúng rồi, thì cô cũng không cần thay Cố Thiên Thành che dấu làm gì, chỉ yên lặng gật đầu.
Cố Phiến Thanh đang muốn nổi đóa thì Cố Thiên Thành vừa vặn gọi điện tới, cô lập tức bùng nổ tại chỗ.
“Cố Thiên Thành, anh đợi đó cho em, bây giờ em lập tức qua đấy xé xác anh!” Tiếng gầm rú của Cố Phiến Thanh đột nhiên ngừng lại, “Cái gì? Mẹ đang ở bệnh viện? Bị xuất huyết máu não?”
Cô tắt điện thoại, sắc mặt trắng bệch.
Tần Vãn Hạ vội vàng đi cùng cô ấy đến bệnh viện, Người của Cố gia ngoài bà nội đang ở nhà thì tất cả đều có mặt.
Cố Thiên Thành vừa nhìn thấy Tần Vãn Hạ, liền bắt đầu châm chọc cô, “Lần này mẹ tôi bị hại thảm như vậy là vì luôn lo nghĩ làm sao để giải thích với người thân bạn bè về chuyện một đứa vô ơn đột nhiên phản bội Cố gia nhà chúng ta, gấp đến độ cả đêm không ngủ dẫn đến việc bị xuất huyết mãu não.”
Ý của anh ta, đem tất cả những lỗi sai đều đẩy lên người một mình Tần Vãn Hạ, cô vốn dĩ có chút tự trách, nghe những lời này, sắc mặt của cô càng trở nên trắng nhợt.
Cố Phiến Thanh nhìn không nổi nữa, phản bác lại: “Vãn Hạ phản bội anh chỗ nào? Rõ ràng là anh…..”
Cố Thiên Thành sợ bị bại lộ, lập tức ngắt lời cô, “Phiến Thanh, em đừng giống như bà nội, bị một người ngoài che mờ mắt? Thủ đoạn của người ta cao tay lắm!”
“Anh đã lừa Tần Vãn Hạ sáu mươi vạn rồi, anh nên tích đức một chút đi!” Cố Phiến Thanh tức giận nói.
“Chỉ là số tiền ít ỏi của cô ta, em tưởng anh cần lắm sao?”
Cố Thiên Thành cười lạnh, lời nói giống như những kim tiêm sắc nhọn, Tần Vãn Hạ vẫn giữ im lặng đến giờ cũng không thể nghe được nữa, giọng nói trong trẻo của cô có chút lạnh lùng, “Nếu thật sự không cần thì đem tiền trả lại cho tôi!”
Vừa nhắc tới trả tiền, sắc mặt Cố Thiên Thành biến đổi, anh ta úp úp mở mở, không nói nên lời nữa.
Ngay lúc đó, cửa phòng cấp cứu mở ra, Cố An Quốc là người tiến lên đầu tiên, “Bác sĩ, vợ của tôi làm sao rồi?”
“Tạm thời đã giữ được tính mạng, nhưng cô ấy xuất huyết mãu não rất nghiêm trọng, với lại vị trí cũng rất đặc biệt, bắt buộc phải lập tức tiến hành phẫu thuật, trước mắt trong thành phố của chúng ta chỉ có một người mới có khả năng làm được, mọi người cần phải lập tức đi mời cậu ấy đến.”
Cố Thiên Thành lập tức tiếp lời: “Anh cứ nói đi, trong thành phố này không bác sĩ nào là tôi không mời được.”
“Rất may, người này vừa là trưởng khoa tài giỏi vừa là chủ nhiệm khoa thần kinh của bệnh viện chúng tôi - bác sĩ Đường Cẩn Khiên, chỉ là cậu ấy thường ngày rất bận, nếu không phải là ca phẩu thuật đặc biệt, thì cậu ấy sẽ không đích thân thực hiện, với lại…..cậu ấy là người không phải có tiền là có thể mời được.”
Nhắc tới cái tên Đường Cẩn Khiên, trong mắt một bác sĩ đã hơn năm mươi tuổi vậy mà lại lộ ra sự sùng bái, biểu cảm giống như fan hâm mộ đang nhắc đến thần tượng của mình vậy.
Mặt của Cố Thiên Thành đột nhiên cứng đờ.
Tần Vãn Hạ cũng sững sờ, cô trước giờ chưa hề nghĩ đến Đường Cẩn Khiên sẽ là một nhân vật như vậy, nhưng cô rất nhanh nói với bác sĩ: “Nhờ bác sĩ mang bệnh nhân vào phòng phẫu thuật gấp, chúng tôi có thể mời được bác sĩ Đường Cẩn Khiên.”
Cô lập tức bấm số điện thoại của Đường Cẩn Khiên.
Cố Phiến Thanh thở phào nhẹ nhõm, quay người trách móc Cố Thiên Thành: “Nghĩ lại mấy chuyện xấu mà anh đã làm rồi nhìn Tần Vãn Hạ xem, anh vẫn còn mặt mũi sao?”
“Nếu đã bị coi là đồ vô ơn rồi, cô ta còn không biểu hiện tốt một chút, phải đem bản thân tẩy trắng lại sao?” Cố Thiên Thành vẫn giữ giọng điệu mỉa mai với cô.
Tần Vãn Hạ chỉ nghĩ đến bệnh tình của Tống Tiểu Ngọc, không thèm quan tâm đến những tính toán so bì của anh ta, cô gọi liên tục mấy cuộc điện thoại, đều không có người bắt máy, cô nghĩ tới lời dặn dò của anh, đành bất đắc dĩ nhìn về phía Cố Phiến Thanh, “Hay tớ trực tiếp đi tìm anh ấy?”
“Mới ngủ có một đêm đã không thèm nghe điện thoại rồi, xem ra cô quả nhiên không khác gì với tưởng tượng của tôi, một con cá chết vô vị!”
Cố Thiên Thành dùng những từ ngữ càng càng ngày càng khó nghe, Tần Vãn Hạ nhăn mày, “Tôi không đủ tư cách đi mời, anh lợi hại như vậy, vậy thì tự mình đi mời anh ấy đi a!”
“Mời anh ta? Cô cho rằng cả cái bệnh viện này chỉ có anh ta mới có đủ năng lực làm phẫu thuật sao? Anh ta thì tính là cái thá gì!”
Cố Thiên Thành kinh thường cười lạnh, anh ta giơ điện thoại lên gọi cho người quen, mang bệnh tình của Tống Tiểu Ngọc nói với vài người, tất cả đều nhận về một câu trả lời, bắt buộc phải mời bác sĩ Đường Cẩn Khiên tiến hành phẫu thuật, sắc mặt của anh ta bắt đầu biến đổi đặc biệt khó nhìn.
Loại con gái vô vị như Tần Vãn Hạ làm sao có thể vô tình gả cho một người còn lợi hại hơn cả anh ta?
Anh ta không phục hừ lạnh, gọi điện thoại cho Viện Trưởng của bệnh viện, anh không tin Viện Trưởng đích thân hạ lệnh, Đường Cẩn Khiên lại dám phản kháng!
Ai ngờ, vừa nhắc tới Đường Cẩn Khiên viện trưởng liền khéo léo nói: “Sao cậu không trực tiếp đi tìm cậu ấy?”
“Tôi với anh ta có chút mâu thuẫn, muốn nhờ ngài giúp tôi yêu cầu anh ta đến.”
“Tôi thật sự không có tư cách hạ lệnh cho cậu ấy.” Viện trưởng không dấu diếm nói. “Dựa vào thành tựu y học của cậu ấy, có thể chọn trở về thành phố của chúng ta làm việc, đã là sự may mắn của cả người dân trong thành phố rồi. Không chỉ tôi, mà đến cả lãnh đạo trong thành phố, đều phải nhường cậy ấy ba phần.”
Cố Thiên Thành càng không phục, “Ngài khiêm tốn quá rồi, cho dù anh ta có giỏi, cũng phải cho ngài ít thể diện, xin ngài hãy giúp tôi với!”
“Như vậy đi, tôi cùng cậu đi chảo hỏi cậu ấy một tiếng, nhưng anh phải đích thân đi mời cậu ta.” Viện trưởng cúp điện thoại.
Cố Thiên Thành đều đã tìm hết những người mà anh ta quen, vẫn không thể thoát khỏi việc đích thân đi mời Đường Cẩn Khiên.
Tần Vãn Hạ cũng kinh ngạc, Cố Thiên Thành là giám đốc bán hàng của dược phẩm Kim Hoa, bệnh viện này là địa điểm kinh doanh thường xuyên nhất của anh ta, dựa theo lý mà nói, anh ta cũng phải có chút quan hệ với bệnh viện này.
Nhưng xem ra đến cả Viện Trưởng anh ta cũng nhờ tới rồi, vẫn không thể trực tiếp yêu cầu Đường Cẩn Khiên đến, thân phận này của Đường Cẩn Khiên cũng nằm ngoài dự đoán của cô!
Trong khoa ngoại thần kinh các bác sĩ đều đang bận rộn nhưng lại không hề thấy bóng dáng của Đường Cẩn Khiên, Cố Thiên Thành vừa tìm người quen, “Đỗ Bác, Đường Cẩn Khiên có ở đây không?”
“Anh tìm thầy của tôi đến để phẫu thuậy cho mẹ của anh phải không? Vừa nãy viện trưởng có đến hỏi thắm rồi.”
Đỗ Bác đã làm việc ở khoa thần kinh được mấy năm rồi, anh ta mở miệng liền gọi Đường Cẩn Khiên là thầy, điều này làm Cố Thiên Thành có chút bất ngờ, anh ta buồn bực vò đầu, anh ta chỉ là không tới đây có nửa tháng thôi, làm sao đột nhiên xuất hiện một Đường Cẩn Khiên từ trên trời rơi xuống như vậy?
“Mới có một tấm thẻ mua sắm thôi mà đã mua chuộc được cậu rồi? Mới vừa nãy ai còn có bộ giáng như muốn ăn thịt người ta vậy?” Tần Vãn Hạ cẩn thận đem thẻ cất đi, giễu cợt Cố Phiến Thanh.
Cố Phiến Thanh kéo tay của cô lên chung cư, “Gả thì cũng đã gả rồi, tớ có ăn thịt thì cũng có tác dụng sao? Tớ chỉ là không hiếu, tại sao cậu lại đột nhiên chia tay anh tớ? Nếu theo như tình tiết một vở kịch thông thường, vậy chắc chắn là anh trai tớ có người bên ngoài, nhưng bên cạnh anh tớ trừ hai người chúng ta, thì chỉ có Đào Bích Tuyết là thân cận một chút.”
Tần Vãn Hạ đột nhiên dừng bước, làm Cố Phiến Thanh bừng tỉnh, “Là Đào Bích Tuyết sao?”
Tần Vãn Hạ vốn dĩ không muốn đem loại chuyện ghê tởm này nói cho Cố Phiến Thanh, nhưng Cố Phiến Thanh nếu đã đoán đúng rồi, thì cô cũng không cần thay Cố Thiên Thành che dấu làm gì, chỉ yên lặng gật đầu.
Cố Phiến Thanh đang muốn nổi đóa thì Cố Thiên Thành vừa vặn gọi điện tới, cô lập tức bùng nổ tại chỗ.
“Cố Thiên Thành, anh đợi đó cho em, bây giờ em lập tức qua đấy xé xác anh!” Tiếng gầm rú của Cố Phiến Thanh đột nhiên ngừng lại, “Cái gì? Mẹ đang ở bệnh viện? Bị xuất huyết máu não?”
Cô tắt điện thoại, sắc mặt trắng bệch.
Tần Vãn Hạ vội vàng đi cùng cô ấy đến bệnh viện, Người của Cố gia ngoài bà nội đang ở nhà thì tất cả đều có mặt.
Cố Thiên Thành vừa nhìn thấy Tần Vãn Hạ, liền bắt đầu châm chọc cô, “Lần này mẹ tôi bị hại thảm như vậy là vì luôn lo nghĩ làm sao để giải thích với người thân bạn bè về chuyện một đứa vô ơn đột nhiên phản bội Cố gia nhà chúng ta, gấp đến độ cả đêm không ngủ dẫn đến việc bị xuất huyết mãu não.”
Ý của anh ta, đem tất cả những lỗi sai đều đẩy lên người một mình Tần Vãn Hạ, cô vốn dĩ có chút tự trách, nghe những lời này, sắc mặt của cô càng trở nên trắng nhợt.
Cố Phiến Thanh nhìn không nổi nữa, phản bác lại: “Vãn Hạ phản bội anh chỗ nào? Rõ ràng là anh…..”
Cố Thiên Thành sợ bị bại lộ, lập tức ngắt lời cô, “Phiến Thanh, em đừng giống như bà nội, bị một người ngoài che mờ mắt? Thủ đoạn của người ta cao tay lắm!”
“Anh đã lừa Tần Vãn Hạ sáu mươi vạn rồi, anh nên tích đức một chút đi!” Cố Phiến Thanh tức giận nói.
“Chỉ là số tiền ít ỏi của cô ta, em tưởng anh cần lắm sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Thiên Thành cười lạnh, lời nói giống như những kim tiêm sắc nhọn, Tần Vãn Hạ vẫn giữ im lặng đến giờ cũng không thể nghe được nữa, giọng nói trong trẻo của cô có chút lạnh lùng, “Nếu thật sự không cần thì đem tiền trả lại cho tôi!”
Vừa nhắc tới trả tiền, sắc mặt Cố Thiên Thành biến đổi, anh ta úp úp mở mở, không nói nên lời nữa.
Ngay lúc đó, cửa phòng cấp cứu mở ra, Cố An Quốc là người tiến lên đầu tiên, “Bác sĩ, vợ của tôi làm sao rồi?”
“Tạm thời đã giữ được tính mạng, nhưng cô ấy xuất huyết mãu não rất nghiêm trọng, với lại vị trí cũng rất đặc biệt, bắt buộc phải lập tức tiến hành phẫu thuật, trước mắt trong thành phố của chúng ta chỉ có một người mới có khả năng làm được, mọi người cần phải lập tức đi mời cậu ấy đến.”
Cố Thiên Thành lập tức tiếp lời: “Anh cứ nói đi, trong thành phố này không bác sĩ nào là tôi không mời được.”
“Rất may, người này vừa là trưởng khoa tài giỏi vừa là chủ nhiệm khoa thần kinh của bệnh viện chúng tôi - bác sĩ Đường Cẩn Khiên, chỉ là cậu ấy thường ngày rất bận, nếu không phải là ca phẩu thuật đặc biệt, thì cậu ấy sẽ không đích thân thực hiện, với lại…..cậu ấy là người không phải có tiền là có thể mời được.”
Nhắc tới cái tên Đường Cẩn Khiên, trong mắt một bác sĩ đã hơn năm mươi tuổi vậy mà lại lộ ra sự sùng bái, biểu cảm giống như fan hâm mộ đang nhắc đến thần tượng của mình vậy.
Mặt của Cố Thiên Thành đột nhiên cứng đờ.
Tần Vãn Hạ cũng sững sờ, cô trước giờ chưa hề nghĩ đến Đường Cẩn Khiên sẽ là một nhân vật như vậy, nhưng cô rất nhanh nói với bác sĩ: “Nhờ bác sĩ mang bệnh nhân vào phòng phẫu thuật gấp, chúng tôi có thể mời được bác sĩ Đường Cẩn Khiên.”
Cô lập tức bấm số điện thoại của Đường Cẩn Khiên.
Cố Phiến Thanh thở phào nhẹ nhõm, quay người trách móc Cố Thiên Thành: “Nghĩ lại mấy chuyện xấu mà anh đã làm rồi nhìn Tần Vãn Hạ xem, anh vẫn còn mặt mũi sao?”
“Nếu đã bị coi là đồ vô ơn rồi, cô ta còn không biểu hiện tốt một chút, phải đem bản thân tẩy trắng lại sao?” Cố Thiên Thành vẫn giữ giọng điệu mỉa mai với cô.
Tần Vãn Hạ chỉ nghĩ đến bệnh tình của Tống Tiểu Ngọc, không thèm quan tâm đến những tính toán so bì của anh ta, cô gọi liên tục mấy cuộc điện thoại, đều không có người bắt máy, cô nghĩ tới lời dặn dò của anh, đành bất đắc dĩ nhìn về phía Cố Phiến Thanh, “Hay tớ trực tiếp đi tìm anh ấy?”
“Mới ngủ có một đêm đã không thèm nghe điện thoại rồi, xem ra cô quả nhiên không khác gì với tưởng tượng của tôi, một con cá chết vô vị!”
Cố Thiên Thành dùng những từ ngữ càng càng ngày càng khó nghe, Tần Vãn Hạ nhăn mày, “Tôi không đủ tư cách đi mời, anh lợi hại như vậy, vậy thì tự mình đi mời anh ấy đi a!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mời anh ta? Cô cho rằng cả cái bệnh viện này chỉ có anh ta mới có đủ năng lực làm phẫu thuật sao? Anh ta thì tính là cái thá gì!”
Cố Thiên Thành kinh thường cười lạnh, anh ta giơ điện thoại lên gọi cho người quen, mang bệnh tình của Tống Tiểu Ngọc nói với vài người, tất cả đều nhận về một câu trả lời, bắt buộc phải mời bác sĩ Đường Cẩn Khiên tiến hành phẫu thuật, sắc mặt của anh ta bắt đầu biến đổi đặc biệt khó nhìn.
Loại con gái vô vị như Tần Vãn Hạ làm sao có thể vô tình gả cho một người còn lợi hại hơn cả anh ta?
Anh ta không phục hừ lạnh, gọi điện thoại cho Viện Trưởng của bệnh viện, anh không tin Viện Trưởng đích thân hạ lệnh, Đường Cẩn Khiên lại dám phản kháng!
Ai ngờ, vừa nhắc tới Đường Cẩn Khiên viện trưởng liền khéo léo nói: “Sao cậu không trực tiếp đi tìm cậu ấy?”
“Tôi với anh ta có chút mâu thuẫn, muốn nhờ ngài giúp tôi yêu cầu anh ta đến.”
“Tôi thật sự không có tư cách hạ lệnh cho cậu ấy.” Viện trưởng không dấu diếm nói. “Dựa vào thành tựu y học của cậu ấy, có thể chọn trở về thành phố của chúng ta làm việc, đã là sự may mắn của cả người dân trong thành phố rồi. Không chỉ tôi, mà đến cả lãnh đạo trong thành phố, đều phải nhường cậy ấy ba phần.”
Cố Thiên Thành càng không phục, “Ngài khiêm tốn quá rồi, cho dù anh ta có giỏi, cũng phải cho ngài ít thể diện, xin ngài hãy giúp tôi với!”
“Như vậy đi, tôi cùng cậu đi chảo hỏi cậu ấy một tiếng, nhưng anh phải đích thân đi mời cậu ta.” Viện trưởng cúp điện thoại.
Cố Thiên Thành đều đã tìm hết những người mà anh ta quen, vẫn không thể thoát khỏi việc đích thân đi mời Đường Cẩn Khiên.
Tần Vãn Hạ cũng kinh ngạc, Cố Thiên Thành là giám đốc bán hàng của dược phẩm Kim Hoa, bệnh viện này là địa điểm kinh doanh thường xuyên nhất của anh ta, dựa theo lý mà nói, anh ta cũng phải có chút quan hệ với bệnh viện này.
Nhưng xem ra đến cả Viện Trưởng anh ta cũng nhờ tới rồi, vẫn không thể trực tiếp yêu cầu Đường Cẩn Khiên đến, thân phận này của Đường Cẩn Khiên cũng nằm ngoài dự đoán của cô!
Trong khoa ngoại thần kinh các bác sĩ đều đang bận rộn nhưng lại không hề thấy bóng dáng của Đường Cẩn Khiên, Cố Thiên Thành vừa tìm người quen, “Đỗ Bác, Đường Cẩn Khiên có ở đây không?”
“Anh tìm thầy của tôi đến để phẫu thuậy cho mẹ của anh phải không? Vừa nãy viện trưởng có đến hỏi thắm rồi.”
Đỗ Bác đã làm việc ở khoa thần kinh được mấy năm rồi, anh ta mở miệng liền gọi Đường Cẩn Khiên là thầy, điều này làm Cố Thiên Thành có chút bất ngờ, anh ta buồn bực vò đầu, anh ta chỉ là không tới đây có nửa tháng thôi, làm sao đột nhiên xuất hiện một Đường Cẩn Khiên từ trên trời rơi xuống như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro