Khách Sạn Của Tôi Thông Kim Cổ
Chương 15
Túy Như Quy
2024-08-31 00:17:39
Vừa mới tốt nghiệp đại học, cô vẫn rất quy luật, buổi tối từ mười giờ rưỡi đến mười một giờ ngủ, lúc sáu bảy giờ sáng rời giường, bình thường rất ít khi thức khuya.
Trần Ôn Tửu ngủ rất ngon, mà hai mẹ con Trần Lan dưới tầng cũng ngủ rất ngon, đây là đêm an ổn, ngọt ngào nhất mà hai người ngủ trong ba năm mạt thế.
Đêm mùa hè tương đối ngắn, lúc sáu giờ sáng, bầu trời đã sáng lên, nhất là thôn Mao Dương còn dựa vào biển, sáu giờ sáng mặt trời cũng gần như hiện rõ.
Những người khác trong thôn đều dậy sớm, trên cơ bản là sau khi lớn tuổi không ngủ được nhiều người già sẽ rời giường lúc sáu giờ, thậm chí có mấy ông cụ sẽ rời giường lúc năm giờ rưỡi.
Trần Ôn Tửu thì không dậy sớm như vậy, sáu giờ cô còn ngủ vù vù trên giường, nhưng khách sạn đã mở cửa.
Hạ Túy làm đầu bếp của nhà hàng trong khách sạn, trên cơ bản đều đến khách sạn chuẩn bị bữa sáng sớm, thuận tiện cho khách khi rời giường có bữa sáng ăn.
Sáu giờ, Hạ Túy cũng đã đến khách sạn mở cửa, sau đó đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa sáng.
Hai mẹ con Trần Lan và Trần Mạt Mạt Mạt hơn sáu giờ liền dậy, sau khi rửa mặt xong liền đồng loạt xuống lầu xem nhà hàng có ăn hay không.
Bên nhà hàng Hạ Túy chuẩn bị một nồi cháo, còn có củ cải ngâm anh đã làm mấy hôm trước, dưa chua các loại đồ ăn vặt, thuận tiện còn xào một món dưa cải bắp.
Dưa cải bắp là do bà nội Trần Ôn Tửu làm, trong nhà trồng nhiều rau nên không thể ăn hết được, rau không còn non bà nội cô liền chặt về ướp thành dưa chua.
Củ cải trắng cũng là do bà nội trồng, bà nội cô hiện tại đã gần bảy mươi tuổi nhưng thân thể vẫn rất tốt, không chịu ngồi yên bao giờ lúc rảnh rỗi liền đem đất nhà mình trồng rau, trồng khoai lang ngô các loại.
Thôn Mao Dương bây giờ về cơ bản không trồng lúa nữa, đất nông nghiệp một là để hoang hai là trồng chút rau dưa và khoai lang. Khoai lang trồng để cho lợn ăn, hoặc là hái lá khoai lang non làm rau ăn, nói chung thì Trần Ôn Tửu cũng không quan tâm đến chuyện thu hoạch này.
Ngô trồng cũng trông một ít chờ phát triển tốt thì có thể ăn ngô non
Cho nên bà nội Trần Ôn Tửu hoặc là trồng khoai lang, ngô, hoặc là trồng các loại rau. Lúc trước còn đưa cho ba mẹ cô một ít, hiện tại ba mẹ cô không ở nhà cũng chỉ có thể đem những loại rau củ không quá non này hái về làm dưa chua.
Chất lượng của dưa bắp cải cũng không tồi, sau khi Hạ Túy nấu thì càng chua và thơm ngon hơn, hai mẹ con Trần Lan liền ăn dưa chua và củ cải ngâm cũng không để ý nóng trực tiếp uống hai chén cháo lớn.
Hiếm khi có thời gian nhàn nhã như vậy, sau khi ăn sáng xong hai mẹ con Trần Lan và Trần Mạt Mạt cũng không rời đi ngay, mà tiếp tục ở lại khách sạn nghỉ ngơi.
Hai mẹ con hai mẹ con ba năm nay ở mạt thế quá vất vả quá gian nan,khó khăn lắm mới tìm được một nơi an toàn nghỉ ngơi, họ không dễ dàng rời đi như vậy.
Hơn nữa Trần Lan nhìn con gái đã năm tuổi, cần phải học đọc nhận chữ. Trước kia là bởi vì không có cơ hội, mỗi ngày đều phải liều mạng để sống sót, nên không có thời gian đọc sách viết chữ.
Hiện tại vừa khóe có thể nhân cơ hội này dạy con gái nhà mình một lớp, dù chỉ là kiến thức cơ bản cũng phải để cho bé nhận chữ, không đến mức làm trở thành người mù chữ.
Trần Ôn Tửu ngủ rất ngon, mà hai mẹ con Trần Lan dưới tầng cũng ngủ rất ngon, đây là đêm an ổn, ngọt ngào nhất mà hai người ngủ trong ba năm mạt thế.
Đêm mùa hè tương đối ngắn, lúc sáu giờ sáng, bầu trời đã sáng lên, nhất là thôn Mao Dương còn dựa vào biển, sáu giờ sáng mặt trời cũng gần như hiện rõ.
Những người khác trong thôn đều dậy sớm, trên cơ bản là sau khi lớn tuổi không ngủ được nhiều người già sẽ rời giường lúc sáu giờ, thậm chí có mấy ông cụ sẽ rời giường lúc năm giờ rưỡi.
Trần Ôn Tửu thì không dậy sớm như vậy, sáu giờ cô còn ngủ vù vù trên giường, nhưng khách sạn đã mở cửa.
Hạ Túy làm đầu bếp của nhà hàng trong khách sạn, trên cơ bản đều đến khách sạn chuẩn bị bữa sáng sớm, thuận tiện cho khách khi rời giường có bữa sáng ăn.
Sáu giờ, Hạ Túy cũng đã đến khách sạn mở cửa, sau đó đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa sáng.
Hai mẹ con Trần Lan và Trần Mạt Mạt Mạt hơn sáu giờ liền dậy, sau khi rửa mặt xong liền đồng loạt xuống lầu xem nhà hàng có ăn hay không.
Bên nhà hàng Hạ Túy chuẩn bị một nồi cháo, còn có củ cải ngâm anh đã làm mấy hôm trước, dưa chua các loại đồ ăn vặt, thuận tiện còn xào một món dưa cải bắp.
Dưa cải bắp là do bà nội Trần Ôn Tửu làm, trong nhà trồng nhiều rau nên không thể ăn hết được, rau không còn non bà nội cô liền chặt về ướp thành dưa chua.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Củ cải trắng cũng là do bà nội trồng, bà nội cô hiện tại đã gần bảy mươi tuổi nhưng thân thể vẫn rất tốt, không chịu ngồi yên bao giờ lúc rảnh rỗi liền đem đất nhà mình trồng rau, trồng khoai lang ngô các loại.
Thôn Mao Dương bây giờ về cơ bản không trồng lúa nữa, đất nông nghiệp một là để hoang hai là trồng chút rau dưa và khoai lang. Khoai lang trồng để cho lợn ăn, hoặc là hái lá khoai lang non làm rau ăn, nói chung thì Trần Ôn Tửu cũng không quan tâm đến chuyện thu hoạch này.
Ngô trồng cũng trông một ít chờ phát triển tốt thì có thể ăn ngô non
Cho nên bà nội Trần Ôn Tửu hoặc là trồng khoai lang, ngô, hoặc là trồng các loại rau. Lúc trước còn đưa cho ba mẹ cô một ít, hiện tại ba mẹ cô không ở nhà cũng chỉ có thể đem những loại rau củ không quá non này hái về làm dưa chua.
Chất lượng của dưa bắp cải cũng không tồi, sau khi Hạ Túy nấu thì càng chua và thơm ngon hơn, hai mẹ con Trần Lan liền ăn dưa chua và củ cải ngâm cũng không để ý nóng trực tiếp uống hai chén cháo lớn.
Hiếm khi có thời gian nhàn nhã như vậy, sau khi ăn sáng xong hai mẹ con Trần Lan và Trần Mạt Mạt cũng không rời đi ngay, mà tiếp tục ở lại khách sạn nghỉ ngơi.
Hai mẹ con hai mẹ con ba năm nay ở mạt thế quá vất vả quá gian nan,khó khăn lắm mới tìm được một nơi an toàn nghỉ ngơi, họ không dễ dàng rời đi như vậy.
Hơn nữa Trần Lan nhìn con gái đã năm tuổi, cần phải học đọc nhận chữ. Trước kia là bởi vì không có cơ hội, mỗi ngày đều phải liều mạng để sống sót, nên không có thời gian đọc sách viết chữ.
Hiện tại vừa khóe có thể nhân cơ hội này dạy con gái nhà mình một lớp, dù chỉ là kiến thức cơ bản cũng phải để cho bé nhận chữ, không đến mức làm trở thành người mù chữ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro