Cơ Thể Đang Dần...
Vô Tội Quốc Độ
2024-08-31 14:30:12
Cảm giác mất mát lần nữa xuất hiện, Hà Lộ rũ mắt, thấp giọng ừ một tiếng rồi xuống xe.
Cô xoay người bám lên tay nắm cửa chuẩn bị đóng lại thì bỗng nhiên quay đầu hỏi: “Anh không về sao?”
Cô chủ động nói chuyện với Trình Diệu Khôn, dù không có ý gì nhưng Trình Diệu Khôn lại có cảm giác khác…
Anh khẽ nhếch môi, ánh mắt cười như không cười nhìn cô.
Hà Lộ bị nhìn như vậy cảm thấy hơi khó chịu.
“Anh nhìn gì thế?”
“Không phải em sợ mẹ biết sao?” Trình Diệu Khôn nói.
“Chúng ta cùng nhau đi vào, mẹ em hỏi thì em sẽ trả lời sao?”
Hà Lộ cứng họng, lại cúi đầu xuống.
“Thì nói là trên đường về gặp anh, nhờ anh chở về một đoạn, mà anh sợ em hoảng lên rồi luống cuống thôi.”
Trình Diệu Khôn thành thật nói, Hà Lộ xấu hổ muốn chết, nói mình đi trước rồi đóng cửa xe phóng nhanh vào sân.
Anh nhìn bóng lưng cô, cười thầm trong lòng, đợi một lúc sau đó mới khởi động xe lái vào nhà nghỉ.
Hà Lộ đeo cặp đi vào trong sảnh, trong quầy không có ai ngồi.
Cô do dự một chút, sau đó hùng hổ đi vào phòng mẹ Hà.
Cửa mở ra, mẹ Hà đang xem TV.
“Mẹ, con về rồi.” Cô đứng ở cửa nói.
Mẹ Hà quay đầu nhìn rồi cười: “Mẹ có mua dưa hấu, để trong tủ lạnh đó, rửa tay rồi lấy ra ăn.”
“Con đi tắm xong rồi ăn, nóng quá.” Cô cũng không dám vào phòng.
Mẹ Hà cũng không thấy có gì lạ, gật đầu nói: “Đi tắm đi.”
“Dạ.”
Hạ Lộ trả lời, nhanh chóng chạy về phòng mình.
Lúc cô đi ra sảnh, cô rướn người nhìn ra ngoài sân.
Đáng tiếc không nhìn thấy Trình Diệu Khôn.
Trong lòng có chút mất mát, Hà Lộ quay về phòng, cởi cặp xách xuống đi vào phòng tắm, cô nhanh chóng cởi nội y ra.
Cuối cùng cũng được cởi quần, quần lót bên trong ướt ướt dính dính khó chịu.
Đèn nhà vệ sinh sáng chói, cô không những thấy rõ vệt nước trên quần mà còn thấy cả các điểm hồng ở thân dưới, chỗ tiếp xúc với côn thịt của anh…
Nghĩ đến thế, bụng dưới và tiểu huyệt cảm thấy hơi tê, phía dưới bắt đầu chảy nước.
Sự phản ứng của cơ thể khiến cô xấu hổ, vội vàng lắc đầu, không tắm ngay mà cầm quần lót đi giặt sạch trước.
Giống như đang phi tang chứng cứ vậy…
Giặt sạch quần lót, cô thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới mở nước bắt đầu đi tắm.
Cởi quần áo xong cô mới phát hiện trên ngực cũng đầy vệt hồng, dấu tay rõ ràng, thậm chí núm vú vẫn còn đang dựng lên.
Bình thường Hà Lộ cũng sẽ không để ý ngực mình có hình thù thế nào vì cô cảm thấy không có gì cần đặc biệt quan tâm cả.
Nhưng qua chuyện vừa rồi, cô có hơi tò mò, đưa tay lên nhẹ nhàng chạm vào núm vú.
Vừa chạm đến, cảm giác như có dòng điện xẹt qua, cô sợ hãi rút tay ra.
Đáng sợ quá… Trước đây lúc đi tắm cũng có chạm qua, nhưng cảm giác không giống bây giờ, ngứa quá…
Đến tối gần một giờ sáng, cô vẫn không ngủ được.
Cô lăn qua lăn lại trên giường như con cá chiên, đầu óc luôn nghĩ về chuyện ban nãy, thân thể khô nóng khó chịu.
Cô đang cố nhắm mắt ngủ thì chợt nghe tiếng di động.
Là âm thanh tin nhắn vang lên.
Cô xoay người bám lên tay nắm cửa chuẩn bị đóng lại thì bỗng nhiên quay đầu hỏi: “Anh không về sao?”
Cô chủ động nói chuyện với Trình Diệu Khôn, dù không có ý gì nhưng Trình Diệu Khôn lại có cảm giác khác…
Anh khẽ nhếch môi, ánh mắt cười như không cười nhìn cô.
Hà Lộ bị nhìn như vậy cảm thấy hơi khó chịu.
“Anh nhìn gì thế?”
“Không phải em sợ mẹ biết sao?” Trình Diệu Khôn nói.
“Chúng ta cùng nhau đi vào, mẹ em hỏi thì em sẽ trả lời sao?”
Hà Lộ cứng họng, lại cúi đầu xuống.
“Thì nói là trên đường về gặp anh, nhờ anh chở về một đoạn, mà anh sợ em hoảng lên rồi luống cuống thôi.”
Trình Diệu Khôn thành thật nói, Hà Lộ xấu hổ muốn chết, nói mình đi trước rồi đóng cửa xe phóng nhanh vào sân.
Anh nhìn bóng lưng cô, cười thầm trong lòng, đợi một lúc sau đó mới khởi động xe lái vào nhà nghỉ.
Hà Lộ đeo cặp đi vào trong sảnh, trong quầy không có ai ngồi.
Cô do dự một chút, sau đó hùng hổ đi vào phòng mẹ Hà.
Cửa mở ra, mẹ Hà đang xem TV.
“Mẹ, con về rồi.” Cô đứng ở cửa nói.
Mẹ Hà quay đầu nhìn rồi cười: “Mẹ có mua dưa hấu, để trong tủ lạnh đó, rửa tay rồi lấy ra ăn.”
“Con đi tắm xong rồi ăn, nóng quá.” Cô cũng không dám vào phòng.
Mẹ Hà cũng không thấy có gì lạ, gật đầu nói: “Đi tắm đi.”
“Dạ.”
Hạ Lộ trả lời, nhanh chóng chạy về phòng mình.
Lúc cô đi ra sảnh, cô rướn người nhìn ra ngoài sân.
Đáng tiếc không nhìn thấy Trình Diệu Khôn.
Trong lòng có chút mất mát, Hà Lộ quay về phòng, cởi cặp xách xuống đi vào phòng tắm, cô nhanh chóng cởi nội y ra.
Cuối cùng cũng được cởi quần, quần lót bên trong ướt ướt dính dính khó chịu.
Đèn nhà vệ sinh sáng chói, cô không những thấy rõ vệt nước trên quần mà còn thấy cả các điểm hồng ở thân dưới, chỗ tiếp xúc với côn thịt của anh…
Nghĩ đến thế, bụng dưới và tiểu huyệt cảm thấy hơi tê, phía dưới bắt đầu chảy nước.
Sự phản ứng của cơ thể khiến cô xấu hổ, vội vàng lắc đầu, không tắm ngay mà cầm quần lót đi giặt sạch trước.
Giống như đang phi tang chứng cứ vậy…
Giặt sạch quần lót, cô thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới mở nước bắt đầu đi tắm.
Cởi quần áo xong cô mới phát hiện trên ngực cũng đầy vệt hồng, dấu tay rõ ràng, thậm chí núm vú vẫn còn đang dựng lên.
Bình thường Hà Lộ cũng sẽ không để ý ngực mình có hình thù thế nào vì cô cảm thấy không có gì cần đặc biệt quan tâm cả.
Nhưng qua chuyện vừa rồi, cô có hơi tò mò, đưa tay lên nhẹ nhàng chạm vào núm vú.
Vừa chạm đến, cảm giác như có dòng điện xẹt qua, cô sợ hãi rút tay ra.
Đáng sợ quá… Trước đây lúc đi tắm cũng có chạm qua, nhưng cảm giác không giống bây giờ, ngứa quá…
Đến tối gần một giờ sáng, cô vẫn không ngủ được.
Cô lăn qua lăn lại trên giường như con cá chiên, đầu óc luôn nghĩ về chuyện ban nãy, thân thể khô nóng khó chịu.
Cô đang cố nhắm mắt ngủ thì chợt nghe tiếng di động.
Là âm thanh tin nhắn vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro