[Khải Nguyên] Thanh Xuân Rực Rỡ!

Trung Học Phổ T...

2024-12-04 21:09:39

Những ngày cuối hè, Trường Trung Học Phổ Thông Kinh Bắc lại chào đón những tân sinh viên của lớp 10 đến trường để làm thủ tục nhập học. Nhìn vào sân trường đâu đâu cũng là những thiếu niên hồn nhiên trong sáng của tuổi 15 16. Phía bảng thông báo của nhà trường có danh sách phân chia lớp nên mọi người cũng tập trung lại đó xem, người này đẩy người kia thành ra khu vực bảng thông báo thành một mớ hỗn độn.

Ở gần bảng thông báo có một thiếu niên, cậu mặc trên người một cái áo phông trắng kết hợp với chiếc quần kaki màu xanh cùng với đôi giày thể thao màu trắng, thiếu niên đưa mắt nhìn về đám người phía trước một cái cũng đành thở dài một hơi. Chỉ là nhận trường thôi mà có nhất thiết phải chen nhau đến mức gà bay chó chạy như thế kia không?

Ở trong phía bảng thông báo một thiếu niên khác chật vật chạy ra ngoài, người này mặc trên người bộ đồ thể thao màu đen, mang đôi giày thể thao màu trắng, là cùng kiểu dáng với thiếu niên mặt áo phông trắng lúc nãy. Thiếu niên mặc đồ thể thao ra được bên ngoài liền chạy đến chỗ của thiếu niên mặc áo phông trắng hai tay chống lấy đầu gối mình mà thở dốc.

"Mệt chết tớ rồi, đám người phía trước đúng là trâu bò mà, còn đạp cả vào giày của tớ, cậu xem bẩn cả rồi." Thiếu niên mặc đồ thể thao đưa chân mang giày đã bị người khác đạp lên làm bẩn đi một mãng ra cho thiếu niên kia xem.

Thiếu niên mặc áo phông màu trắng nhìn vào đôi giày đã bị bẩn một cái rồi nói.

"Đã xem được chúng ta học lớp nào chưa?"

"Rồi, Vương Nguyên cậu học lớp 10A1, tớ học 10A4." Thiếu niên mặc đồ thể thao buồn bực nói.

Vương Nguyên nhìn dáng vẻ buồn vực của bạn mình không những không an ủi cậu ta mà còn nói.

"Chẳng phải mình nói cậu phải cố học hành rồi sao? Cậu xem cậu đi Lưu Chí Hoành, là do cậu không chịu học hành đàng hoàng bây giờ học khác lớp với mình rồi cậu buồn bực cái gì?"

Lưu Chí Hoành bị Vương Nguyên mắng liền nhìn Vương Nguyên tỏ vẻ ủy khuất mà nói.

"Tớ cũng có phải thần đồng như cậu đâu? Điểm thi 500 điểm, cậu thi 470 điểm xếp thứ hai toàn trường đó. Cậu nói xem tớ như thế nào mà đuổi theo cậu?"

"Bớt có trưng bộ mặt đó của cậu ra nhìn mình đi, cậu có xem thử hạng nhất toàn trường là ai không?"

"Có đó, hạng nhất toàn trường còn có cái điểm biến thái hơn cả cậu. Cậu ta tên Vương Tuấn Khải, thi được 497 điểm, chỉ thiếu 3 điểm nữa là được 500 điểm."

Vương Nguyên nghe Lưu Chí Hoành nói thì nhíu mày, cái điểm cậu ta thi được đúng là biến thái. Chỉ thiếu 3 điểm nữa là đạt điểm tối đa vậy thì sức học của cậu ta phải giỏi đến đâu chứ?



"Đi thôi, đi nhận lớp." Vương Nguyên nhìn Lưu Chí Hoành nói rồi cũng sải bước đi về phía lầu D dành cho sinh viên khối 10 của Trung Học Phổ Thông Kinh Bắc.

Lưu Chí Hoành nhìn thấy Vương Nguyên đi rồi cũng nhanh chân đuổi theo.

"Này đợi tới với, cậu đi nhanh như thế làm gì?"

"Đi nhanh đi đồ chân ngắn, đứng ở đây nắng chết." Vương Nguyên quay lại nhìn Lưu Chí Hoành nói.

"Cậu mới là đồ chân ngắn đó." Lưu Chí Hoành chạy đến lườm cho Vương Nguyên một phát mới chịu.

Vương Nguyên đối với Lưu Chí Hoành cũng chẳng nói gì, tính tình Lưu Chí Hoành trẻ con Vương Nguyên cũng không để ý những chuyện đó.

Vương Nguyên và Lưu Chí Hoành đi đến trước cửa lớp của Lưu Chí Hoành thì Lưu Chí Hoành cũng tạm biệt Vương Nguyên rồi vào lớp trước, còn Vương Nguyên thì tiếp tục đi về phía lớp cậu. Lớp 10A4 còn phải cách hai lớp nữa mới đến 10A1 lớp của cậu.

"Tớ vào lớp đây lát gặp lại ở cổng trường rồi chúng ta cùng về nhé." Lưu Chí Hoành nói.

"Ừm vào trong đi mình về lớp." Vương Nguyên gật đầu nói rồi cũng đến lớp của cậu.

Vương Nguyên đến trước cửa lớp của mình rồi thì cũng đi vào bên trong. Vương Nguyên nhìn lớp học cũng chỉ mới có mấy người thì cũng lặng lẽ đi đến chỗ cửa ra vào ở cuối dãy bàn học ngồi xuống lấy điện thoại ra xem.

Vương Nguyên ngồi trong lớp nghịch được một lúc thì cũng cất điện thoại đi, cậu nhìn lên đã thấy lớp học đầy người. Vương Nguyên nhìn mấy người bọn họ nói chuyện to nhỏ cũng lười để ý.

Tiếng chuông reo lên, giáo viên ở bên ngoài cũng đi vào. Giáo viên là một người phụ nữ trung niên nhìn khoảng 40 tuổi, cô mặc một cái váy hoa màu vàng mang một đôi giày cao gót mà da. Giáo viên đi đến bàn dành cho giáo viên, cô đặt tài liệu trên tay rồi cầm phấn viết tên mình lên bản.

"Xin chào cả lớp, cô tên Âu Nhã cũng là giáo viên chủ nhiệm của các em trong 3 năm học tới đồng thời cũng sẽ phụ trách môn ngữ văn của lớp chúng ta. Lớp chúng ta là lớp tập hợp các bạn xếp hạng trong top 30 của nhà trường về điểm thi đầu vào. Cô rất kỳ vọng vào các em, cũng mong các em sắp tới sẽ cố gắng để luôn luôn giữ vững vị trí của mình." Cô giáo nhìn mọi người dịu dàng nói.

Vương Nguyên nghe cô giáo nói cũng chỉ khẽ nhìn lên một cái rồi lại cúi xuống không tiếp tục để ý đến cô giáo nữa. Năm nào nhận lớp cũng đều là những câu nói này, Vương Nguyên nghe đến phát ngán ra rồi ấy. Hiện tại cậu chỉ mong được nhanh chóng ra về thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Khải Nguyên] Thanh Xuân Rực Rỡ!

Số ký tự: 0