Đông Dương Quận...
Vũ Đả Thanh Thạch
2024-11-22 01:00:59
Người áo đen nói người giữ cửa đang ở bên trong, bọn hắn dùng tiếng chim sơn ca làm ám hiệu, bảy dài bốn ngắn, nhưng Tần Tang lại không học tiếng chim sơn ca nên đành phải núp trong bóng tối, gọi Diêm Vương ra.
-Đi vào. . .
Tần Tang nhìn chằm chằm trạch viện, do dự một chút, trầm giọng nói:
-Giết toàn bộ người bên trong!
Diêm Vương xuyên qua tường, tiếp đó Tần Tang cũng leo tường nhảy vào, tiến vào trong viện, đúng lúc nhìn thấy Diêm Vương móc ra hồn phách của một nam nhân trung niên.
Tướng mạo người này giống y hệt với mà kẻ áo đen miêu tả, hắn chính là người giữ cửa!
Tìm được chính chủ, Tần Tang âm thầm cảm thấy may mắn, lập tức bắt đầu thẩm vấn.
Điều hắn quan tâm nhất tất nhiên là có bao nhiêu người biết lão Ngô và người áo đen thường xuyên lui tới ở Thanh Dương quán.
Nếu như người giữ cửa này nói ra, hắn sẽ truy sát đến cùng, cho dù phải tìm tới lâu chủ của Giang Sơn lâu thì cũng không ngần ngại!
Tần Tang hiểu rõ rằng dù có đối mặt với võ lâm cao thủ thì Diêm Vương vẫn là vô địch.
Lão Ngô, người áo đen và người giữ cửa, đều là sát thủ đứng đầu của Giang Sơn lâu, trên giang hồ cũng được coi như cao thủ hàng đầu, vậy mà bị giết quá dễ dàng, còn không có chút sức phản kháng nào.
Võ công cao cường hơn nữa cũng không địch nổi Diêm Vương.
Hơn nữa, mình còn có được tình báo chuẩn xác nhất.
Tần Tang nhanh chóng hỏi thứ hắn muốn biết và có được đáp án rõ ràng, lập tức buông lỏng vẻ mặt khẩn trương.
Thì ra tổ chức Giang Sơn lâu còn bí ẩn hơn so với hắn tưởng tượng, các quận đều có phân đàn, mặc dù người giữ cửa là nhân vật quan trọng trong Giang Sơn lâu, nhưng vì phòng ngừa người khác điều tra nguồn gốc, đã tách khỏi phân đàn, người giữ cửa cũng không biết phân đàn đang ở nơi nào, bản thân cũng không có khả năng liên hệ phân đàn.
Cho dù có sự vụ khẩn cấp, cũng phải đưa ra ám hiệu trước, chờ đợi phân đàn liên lạc.
Người giữ cửa này ẩn núp tại Tam Vu thành không lâu, vì hôm nay được phát nhiệm vụ, phân đàn mới lần đầu tiên liên hệ hắn, cho nên mặc dù sự vụ trong tay hắn đều có ghi chép lại, nhưng vẫn chưa báo cáo.
Đêm nay người áo đen đi điều tra Thanh Dương quán, đã báo cho người giữ cửa, nhưng trước khi có kết quả chính xác , người giữ cửa cũng không truyền tin khắp nơi
Nghe vậy Tần Tang liền yên tâm, chỉ cần thiêu hủy bản chép tay của người giữ cửa, tất cả manh mối liền đứt đoạn tại đây.
Tuy nhiên, nếu muốn tìm hiểu rõ Thanh Dương quán, còn cần một vài thủ đoạn, Tần Tang ngay lập tức hỏi người giữ cửa, tất cả thân phận và chỗ ở của sát thủ ẩn núp tại Tam Vu thành, bởi vì nguyên nhân nhiệm vụ, người giữ cửa đưa ra thông báo triệu tập sát thủ, hiện tại đang giấu trong một ngôi nhà ở ngoài thành.
Tra hỏi rõ ràng tất cả xong, hồn phách người giữ cửa đã sắp đến lúc tan biến.
Lúc này Tần Tang đã hiểu sơ sơ về nhiệm vụ của Giang Sơn lâu, không chỉ có sáu tên sát thủ dưới trướng người giữ cửa bắt đầu hành động, tại Trấn Thủy quận còn ẩn núp người giữ cửa khác, đều hướng về Tam Vu thành, hành động lần này cần tập hợp khoảng ba mươi tên sát thủ.
Mục tiêu của bọn hắn là ai, mà phải náo loạn đến mức kinh thiên động địa như vậy?
Do tính hiếu kỳ, Tần Tang hỏi vấn đề này, thế mà nhận được câu trả lời khiến hắn khiếp sợ.
-Đông Dương quận chúa!
Mục tiêu của bọn hắn vậy mà là Đông Dương quận chúa, con gái của Đông Dương vương, chất nữ của đương kim Hoàng đế!
Chỉ là một tổ chức sát thủ trên giang hồ mà thôi, thế mà dám đối đầu với triều đình, ám sát quận chúa, Tần Tang không ngờ tới điều này. Lâu chủ Giang Sơn lâu gan to bằng trời như thế, không sợ tai hoạ ngập đầu sao?
Hỏi một chút mới biết được, đây không phải lần thứ nhất Giang Sơn lâu giết người trong triều đình, thậm chí mười năm trước có một vị Mã tổng đốc bị ám sát bên đường, sự việc gây chấn động Đại Tùy, chính là do Giang Sơn lâu gây nên.
Sự việc vừa xảy ra, Tiên Hoàng giận dữ, nhưng Giang Sơn lâu vẫn luôn rất thoải mái, tự tại.
Ngoài ra, cái tên Đông Dương quận chúa này, cũng làm cho sắc mặt Tần Tang biến đổi chập chờn, hắn không khỏi nhớ tới đại tiểu thư không lộ mặt trên thuyền kia, đấy không phải là Đông Dương quận chúa chứ?
Hắn vội vàng hỏi nguyên nhân.
Căn cứ tình báo của Giang Sơn lâu, nhiều ngày trước Đông Dương quận chúa gióng trống khua chiêng đi Thuần Dương sơn trang nghỉ mát, nhưng nàng lại âm thầm trốn đi, đến nay không rõ tung tích.
Giang Sơn lâu truy tra một hồi, gần đây mới tra được một chút dấu vết còn xót lại, Đông Dương quận chúa và người hầu cải trang thành thương nhân, bí mật lẻn vào Trấn Thủy quận, nếu không xảy ra việc gì ngoài ý muốn, buổi trưa hôm nay sẽ đến Tam Vu thành.
Phân đàn trong Tam Vu thành lên kế hoạch bố trí mai phục ngoài Đông thành.
Tần Tang quen biết người của Vũ Uy tiêu cục, đã nhìn qua bản đồ trong tiêu cục, cũng hiểu tương đối địa hình xung quanh Tam Vu thành, rất ít người sinh sống trên Lạc Mã sơn, thế núi hiểm trở, đường sườn dốc, dưới vách đá cao vạn trượng là sông lớn cuồn cuộn, địa hình vô cùng nguy hiểm, rất thích hợp để mai phục.
Tần Tang còn muốn hỏi thêm vài câu, nhưng hồn phách người giữ cửa đã đến thời hạn, hóa thành một lớp sương mù.
Tần Tang suy nghĩ cẩn thận, trước mắt hắn có hai con đường.
Con đường thứ nhất, giả vờ không biết gì, xử lý tốt chuyện của mình rồi cao chạy xa bay.
Con đường thứ hai chính là liều một phen, cứu quận chúa.
Không biết chừng Bạch Giang Lan ân nhân cứu mạng hắn cũng ở đó.
Diêm La phiên, Diêm vương năng lực phi phàm, Tần Tang cơ bản đã xác định được, U Minh kinh tuyệt đối không phải võ công bình thường, tám chín phần mười là công pháp tu tiên.
So với người bình thường, hắn hiện tại cũng có thể coi như là tiên sư.
-Đi vào. . .
Tần Tang nhìn chằm chằm trạch viện, do dự một chút, trầm giọng nói:
-Giết toàn bộ người bên trong!
Diêm Vương xuyên qua tường, tiếp đó Tần Tang cũng leo tường nhảy vào, tiến vào trong viện, đúng lúc nhìn thấy Diêm Vương móc ra hồn phách của một nam nhân trung niên.
Tướng mạo người này giống y hệt với mà kẻ áo đen miêu tả, hắn chính là người giữ cửa!
Tìm được chính chủ, Tần Tang âm thầm cảm thấy may mắn, lập tức bắt đầu thẩm vấn.
Điều hắn quan tâm nhất tất nhiên là có bao nhiêu người biết lão Ngô và người áo đen thường xuyên lui tới ở Thanh Dương quán.
Nếu như người giữ cửa này nói ra, hắn sẽ truy sát đến cùng, cho dù phải tìm tới lâu chủ của Giang Sơn lâu thì cũng không ngần ngại!
Tần Tang hiểu rõ rằng dù có đối mặt với võ lâm cao thủ thì Diêm Vương vẫn là vô địch.
Lão Ngô, người áo đen và người giữ cửa, đều là sát thủ đứng đầu của Giang Sơn lâu, trên giang hồ cũng được coi như cao thủ hàng đầu, vậy mà bị giết quá dễ dàng, còn không có chút sức phản kháng nào.
Võ công cao cường hơn nữa cũng không địch nổi Diêm Vương.
Hơn nữa, mình còn có được tình báo chuẩn xác nhất.
Tần Tang nhanh chóng hỏi thứ hắn muốn biết và có được đáp án rõ ràng, lập tức buông lỏng vẻ mặt khẩn trương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thì ra tổ chức Giang Sơn lâu còn bí ẩn hơn so với hắn tưởng tượng, các quận đều có phân đàn, mặc dù người giữ cửa là nhân vật quan trọng trong Giang Sơn lâu, nhưng vì phòng ngừa người khác điều tra nguồn gốc, đã tách khỏi phân đàn, người giữ cửa cũng không biết phân đàn đang ở nơi nào, bản thân cũng không có khả năng liên hệ phân đàn.
Cho dù có sự vụ khẩn cấp, cũng phải đưa ra ám hiệu trước, chờ đợi phân đàn liên lạc.
Người giữ cửa này ẩn núp tại Tam Vu thành không lâu, vì hôm nay được phát nhiệm vụ, phân đàn mới lần đầu tiên liên hệ hắn, cho nên mặc dù sự vụ trong tay hắn đều có ghi chép lại, nhưng vẫn chưa báo cáo.
Đêm nay người áo đen đi điều tra Thanh Dương quán, đã báo cho người giữ cửa, nhưng trước khi có kết quả chính xác , người giữ cửa cũng không truyền tin khắp nơi
Nghe vậy Tần Tang liền yên tâm, chỉ cần thiêu hủy bản chép tay của người giữ cửa, tất cả manh mối liền đứt đoạn tại đây.
Tuy nhiên, nếu muốn tìm hiểu rõ Thanh Dương quán, còn cần một vài thủ đoạn, Tần Tang ngay lập tức hỏi người giữ cửa, tất cả thân phận và chỗ ở của sát thủ ẩn núp tại Tam Vu thành, bởi vì nguyên nhân nhiệm vụ, người giữ cửa đưa ra thông báo triệu tập sát thủ, hiện tại đang giấu trong một ngôi nhà ở ngoài thành.
Tra hỏi rõ ràng tất cả xong, hồn phách người giữ cửa đã sắp đến lúc tan biến.
Lúc này Tần Tang đã hiểu sơ sơ về nhiệm vụ của Giang Sơn lâu, không chỉ có sáu tên sát thủ dưới trướng người giữ cửa bắt đầu hành động, tại Trấn Thủy quận còn ẩn núp người giữ cửa khác, đều hướng về Tam Vu thành, hành động lần này cần tập hợp khoảng ba mươi tên sát thủ.
Mục tiêu của bọn hắn là ai, mà phải náo loạn đến mức kinh thiên động địa như vậy?
Do tính hiếu kỳ, Tần Tang hỏi vấn đề này, thế mà nhận được câu trả lời khiến hắn khiếp sợ.
-Đông Dương quận chúa!
Mục tiêu của bọn hắn vậy mà là Đông Dương quận chúa, con gái của Đông Dương vương, chất nữ của đương kim Hoàng đế!
Chỉ là một tổ chức sát thủ trên giang hồ mà thôi, thế mà dám đối đầu với triều đình, ám sát quận chúa, Tần Tang không ngờ tới điều này. Lâu chủ Giang Sơn lâu gan to bằng trời như thế, không sợ tai hoạ ngập đầu sao?
Hỏi một chút mới biết được, đây không phải lần thứ nhất Giang Sơn lâu giết người trong triều đình, thậm chí mười năm trước có một vị Mã tổng đốc bị ám sát bên đường, sự việc gây chấn động Đại Tùy, chính là do Giang Sơn lâu gây nên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sự việc vừa xảy ra, Tiên Hoàng giận dữ, nhưng Giang Sơn lâu vẫn luôn rất thoải mái, tự tại.
Ngoài ra, cái tên Đông Dương quận chúa này, cũng làm cho sắc mặt Tần Tang biến đổi chập chờn, hắn không khỏi nhớ tới đại tiểu thư không lộ mặt trên thuyền kia, đấy không phải là Đông Dương quận chúa chứ?
Hắn vội vàng hỏi nguyên nhân.
Căn cứ tình báo của Giang Sơn lâu, nhiều ngày trước Đông Dương quận chúa gióng trống khua chiêng đi Thuần Dương sơn trang nghỉ mát, nhưng nàng lại âm thầm trốn đi, đến nay không rõ tung tích.
Giang Sơn lâu truy tra một hồi, gần đây mới tra được một chút dấu vết còn xót lại, Đông Dương quận chúa và người hầu cải trang thành thương nhân, bí mật lẻn vào Trấn Thủy quận, nếu không xảy ra việc gì ngoài ý muốn, buổi trưa hôm nay sẽ đến Tam Vu thành.
Phân đàn trong Tam Vu thành lên kế hoạch bố trí mai phục ngoài Đông thành.
Tần Tang quen biết người của Vũ Uy tiêu cục, đã nhìn qua bản đồ trong tiêu cục, cũng hiểu tương đối địa hình xung quanh Tam Vu thành, rất ít người sinh sống trên Lạc Mã sơn, thế núi hiểm trở, đường sườn dốc, dưới vách đá cao vạn trượng là sông lớn cuồn cuộn, địa hình vô cùng nguy hiểm, rất thích hợp để mai phục.
Tần Tang còn muốn hỏi thêm vài câu, nhưng hồn phách người giữ cửa đã đến thời hạn, hóa thành một lớp sương mù.
Tần Tang suy nghĩ cẩn thận, trước mắt hắn có hai con đường.
Con đường thứ nhất, giả vờ không biết gì, xử lý tốt chuyện của mình rồi cao chạy xa bay.
Con đường thứ hai chính là liều một phen, cứu quận chúa.
Không biết chừng Bạch Giang Lan ân nhân cứu mạng hắn cũng ở đó.
Diêm La phiên, Diêm vương năng lực phi phàm, Tần Tang cơ bản đã xác định được, U Minh kinh tuyệt đối không phải võ công bình thường, tám chín phần mười là công pháp tu tiên.
So với người bình thường, hắn hiện tại cũng có thể coi như là tiên sư.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro