Khi Nam Phụ Si Tình Đè Luôn Công Chính

Ngoại truyện 1

An Tắc

2025-03-11 08:28:52

Tin nhắn mới: [Anh Mẫn Trí ơi, em  ứng trước ba đến năm trăm vạn phí quảng cáo được không ạ? Khi nào được nghỉ lễ em sẽ chăm chỉ làm việc!! Em muốn mua cho anh hai em một căn nhà bự! Nếu không nhanh tay là mất luôn, huhu, anh Mẫn Trí ơi...]Min: [Anh thấy mày đang muốn tạo phản thì có.]Dung Tinh Diệp: "...?"Sau khi anh Mẫn Trí và anh trai cậu nhiocs ở bên nhau, cũng coi như là nửa người nhà của cậu rồi, vậy mà không hiểu sao thái độ của anh đối với cậu nhóc càng ngày càng tệ hơn ý?Ngay sau đó, Tịch Lãnh gọi điện cho cậu nhóc, xem ra hai người đang quấn quýt bên nhau, phát cơm chó dọa người nhà đầu tiên.Tịch Lãnh vừa bắt máy đã lên giọng người lớn, nghiêm khắc dạy dỗ: "Dung Tinh Diệp! Em vào showbiz làm người nổi tiếng, cái tốt không học, lại học đòi tiêu xài phung phí là sao? Em còn đang đi học, em biết nếu không nhận được quảng cáo thì có bán em đi cũng không được nhiều tiền như vậy không?"Dung Tinh Diệp cạn lời, im lặng một hồi lâu rồi thấy ấm ức muốn chết, không nhịn được mà gào lên: "Em muốn mua nhà cho anh mà! Anh còn la em! Bên bất động sản nói căn mà em thích bị nhiều người nhắm tới lắm á!""Em vừa đi học vừa đi làm, còn có thì giờ đi xem nhà nữa cơ à? Đừng có để bị người ta lừa chứ." Giọng Tịch Lãnh dần dịu xuống, "Em đừng có quậy nữa, để chú Chu giúp em xem xét. Nếu thật sự muốn mua, thì nên mua cho mẹ em mới phải."Đầu dây bên kia im lặng cả buổi."...Thôi được rồi. Nhưng mà, em sắp được nghỉ rồi á!" Giọng nhỏ như muỗi kêu, đầy ấm ức.Tịch Lãnh khẽ thở dài, nhẹ giọng khuyên nhủ: "Anh không có ý định mua nhà, em cũng không cần nghĩ đến chuyện mua nhà cho anh.""Tại sao?" Dung Tinh Diệp trong điện thoại không hiểu gì, "Cứ ở mãi nhà thuê, anh không khó chịu sao? Dù có mua căn kém hơn một chút cũng được mà, dù sao cũng là nhà riêng của mình..."Ngoài điện thoại, Tịch Lãnh bị ánh mắt nóng rực của Mẫn Trí nhìn đến mức phải lùi lại hai bước, ngã xuống sofa, cậu đành phải bật loa ngoài, cùng người yêu vai kề vai, suy nghĩ cẩn thận một lát rồi mới nói: "Có chuyện này vẫn chưa nói cho em biết..."Dung Tinh Diệp vừa nghe giọng điệu ấp úng này của anh trai liền cảm thấy có biến, vội vàng thúc giục: "Chuyện gì á? Nói lẹ lẹ.""Ngày 5 tháng 5." Tịch Lãnh lúc này mới lên tiếng, "Anh và Mẫn Trí sẽ đi đăng ký kết hôn, sau này chúng ta sẽ cùng nhau sống ở Vân Đỉnh Nhất Hào, không cần phải mua nhà nữa đâu."Hồi lầu vẫn không thấy bên kia trả lời."????""Cái gì cơ? Mắc gì đột ngột thế??""Không đột ngột." Tịch Lãnh đã quen với tốc độ của Mẫn Trí, nói có lý có cứ, "Tháng 2 xác định quan hệ, tháng 3 cầu hôn."Dung Tinh Diệp: "............"Thiếu niên 15 tuổi khó khăn tiếp nhận cú sốc xong, đột ngột thốt ra hai chữ: "Không được!"Vẻ mặt Mẫn Trí bên cạnh đột nhiên thay đổi.Tịch Lãnh cầm điện thoại xoay nửa người lại, tránh cho bị cướp mất điện thoại. Cậu không nói được mấy câu, nhưng bây giờ mỗi câu nói ra đều có thể chọc trúng tim đen của Mẫn Trí."Em nói không được cũng vô ích thôi."Mẫn Trí hài lòng, lập tức dừng tấn công."Không phải, ý em là,  chẳng phải kết hôn thì càng phải mua nhà à?" Sự kiên trì của Dung Tinh Diệp lại bùng lên, "Không được đâu anh hai,  anh mà vậy là sẽ bị coi là ở rể đó. Người ở dưới mái hiên người khác, sao có thể không cúi đầu? Ở nhà người khác  cũng không giống như ở nhà mình..."Dung Tinh Diệp tuổi còn nhỏ mà cũng biết nói lý lẽ quá nhỉ.Cậu nhóc còn đang lải nhải bên kia, chợt nghe thấy từ trong ống nghe truyền ra một giọng nam khác với âm sắc khác: "Mày nghĩ anh chết rồi à."Hôm nay Mẫn Trí nói chuyện cực kỳ cọc cằn.Dung Tinh Diệp bị dọa nín họng.Cậu thật không ngờ Tịch Lãnh lại mở loa ngoài, đây không phải anh trai ruột của cậu nhóc sao? Hơn nữa, Mẫn Thần lại còn trơ trơ nghe lén điện thoại của hai anh em cậu nữa chứ...!Tịch Lãnh cướp lại điện thoại, ngăn cản Mẫn Trí lại, nhưng trong lời nói vẫn là ý bênh vực người yêu: "Bọn anh sắp kết hôn rồi, sau này không có người khác, chỉ có chúng ta thôi.""..." Dung Tinh Diệp không chịu nổi, "Thôi được rồi, hai người đừng nói nữa! Em biết rồi!""Biết là tốt."Tịch Lãnh cố ý nói nặng lời hơn một chút, cũng là sợ thằng nhóc không hiểu chuyện này nhất thời xúc động mà phung phí, lại còn là khoản tiền lớn lên đến hàng trăm vạn, nghe thôi mà cậu cũng thấy giật cả mình."Em biết rồi, em sẽ mua cho mẹ em một căn nhà." Dung Tinh Diệp không chịu thua, lại nói, "Vậy anh ơi, em mua cho anh một chiếc Mercedes-Benz nhé?"Tịch Lãnh day day trán, cậu khó mà tiếp thu nổi tấm lòng hiếu thảo của thằng em trai phản nghịch nhiều năm, cậu khẽ thở dài rồi bất đắc dĩ nói: "Em đừng có làm khổ anh nữa, tiền nhiều không có chỗ tiêu thì cứ để dành đi. Học hành cho giỏi vào, sau này nếu có thất nghiệp trong giới giải trí còn có thể tìm được việc làm khác.""Thôi được rồi." Dung Tinh Diệp cuối cùng cũng chịu im, "Vậy anh, chừng nào tụi mình cùng nhau ra ngoài ăn một bữa đi, em mời anh, coi như là tiệc độc thân cuối cùng trước khi anh kết hôn?""Dung Tinh Diệp, ông chủ của nhóc còn ở đây đấy." Mẫn Trí lại một lần nữa cố gắng cướp điện thoại, đồng thời nghiêm giọng cảnh cáo."Cúp đây." Tịch Lãnh vội vàng cúp điện thoại, sau đó lại nói với Mẫn Trí đang xụ mặt một đống, "Cuối tuần này tụi cùng nhau ra ngoài ăn."Sắc mặt Mẫn Trí lập tức tốt hơn nhiều: "Vậy còn được."Tịch Lãnh cũng vui vẻ cong khóe miệng.Xử lý xong việc của Dung Tinh Diệp, Mẫn Trí đột nhiên nói một câu: "Anh thấy em coi nó như con trai mà nuôi rồi đó."Tịch Lãnh do dự một chút rồi mới nói: "Bây giờ thằng bé là người thân duy nhất của em, em lại nhìn nó lớn lên, dù sao sau này em cũng không có con trai.""Vậy thì chưa chắc." Mẫn Trí cười thần bí, nhấc con mèo tam thể đang mải mê chơi đùa với cái đuôi trên mặt đất lên, "Biết đâu lại tìm được cho Hạt Dẻ một chàng rể."Tịch Lãnh bật cười: "Không nên ép duyên đâu."Chủ đề dần dần đi chệch hướng.Tịch Lãnh nói: "Em có tìm hiểu rồi, nuôi hai con mèo dễ đánh nhau lắm, mèo không giống như người, nó không cần phải có bạn bè. Sinh con cũng sẽ làm sức khỏe của mèo mẹ yếu hơn nữa, em định qua thời gian nữa sẽ đưa Hạt Dẻ đi triệt sản...""Meo meo meo!"Dường như nghe hiểu được tiếng người, Hạt Dẻ vốn y chang mèo câm đột nhiên phát ra một loạt tiếng kêu the thé.Mẫn Trí phiên dịch bừa: "Em nghe đi, nhỏ này nói nó muốn có  ông chồng nhỏ đấy."Hạt Dẻ: "Meo meo meo meo meo???"Tịch Lãnh: "..."?••••••••Tác giả:Hạt Dẻ: Ba ơi, cứu bé QAQ

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khi Nam Phụ Si Tình Đè Luôn Công Chính

Số ký tự: 0