Tân Gia
leminh
2024-11-21 07:57:43
Thiện quản gia theo ánh mắt của Trần Thanh nhìn lại, phát hiện là Trần Vũ, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Sao lại trùng hợp như thế, bọn hắn rõ ràng không có mời đối phương, hơn nữa chọn thời gian cũng rất xảo diệu, là ngày đầu tiên Trần Vũ tới Án Sát Viện nhận chức.
Mục đích ẩn trong đó, chỉ cần là người có chút đầu óc, vừa nhìn liền hiểu ngay.
Không ngoài là hạ thấp Trần Vũ, nâng Trần Thanh, tạo điều kiện để Trần Thanh tiếp xúc giao lưu với thiên tài các thế lực lớn ở Bình Thiện, từ đó lôi kéo, tạo thành vây cánh của mình.
- Đám người ở Án Sát Viện thật phế vật, chỉ giữ chân hắn một đoạn thời gian cũng không được, hiện tại làm sao bây giờ…
Trong lòng Thiện quản gia có chút lo lắng, sự tình này Ngũ thiếu gia đã giao cho mình, vốn dĩ rất thuận lợi, ai nghĩ tới sẽ xảy ra sự cố như thế.
Hắn tâm niệm xoay chuyển thật nhanh, làm như không thấy Trần Vũ, nhìn Trần Thanh cười nói.
- Trần thiếu, mời, hội giao lưu lần này, chỉ có thanh niên tuấn kiệt của Bình Thiện mới được thiệp mời, những phế vật khác không có thiệp mời, là không có tư cách tiến vào.
Trần Thanh hít sâu một hơi, cố lấy lại bình tĩnh, sau đó làm như không thấy Trần Vũ, xuống xe ngựa, muốn đi nhanh vào trong khách sạn.
Trần Vũ thấy cảnh này, nụ cười càng đậm, bởi vì gà mình nuôi lại có thể đẻ trứng rồi.
Tính danh: Trần Thanh
Chức nghiệp: Võ giả, Khí Vận Chi Tử
Tu vi: Võ Sư hậu kỳ
Điểm khí vận: 80
Ân, không tệ, tu vi đột phá đến Võ Sư hậu kỳ, điểm khí vận khôi phục đến 80.
Trần Vũ cũng không nhìn Trần Thanh và Thiện quản gia, mà nói với đám người Lê Hoài Lâm.
- Hôm nay bản thiếu gia tâm trạng tốt, vì vậy quyết định mời tất cả bằng hữu đến Thiên Thượng Nhân Gian vui vẻ một bữa, toàn bộ chi phí, bản thiếu gia bao hết.
Muốn ở địa bàn của ta, leo lên đầu ta ngồi, Tân gia các ngươi còn nghĩ mình vẫn là Vực Hầu như trước kia?
Đám người Lê Hoài Lâm đều là tiểu hồ ly, đã ít nhiều hiểu được sự tình, có vài người trong mắt hơi do dự, nhưng cuối cùng đều bày ra vẻ mặt mừng rỡ.
- Ha ha, Trần thiếu hào sảng, ta đã muốn vào Thiên Thượng Nhân Gian chơi, nhưng ngặt nỗi chi phí quá cao, túi ngượng ngùng nha…
- Còn phải nói, lần này ta phải gọi hai cô nương xinh đẹp…
- Ngươi được sao? Lần trước mới 5 phút đã ra, lần này còn đòi gọi hai người, 2 phút rưỡi?
- Đi thôi, còn chờ gì nữa, ta đã không kịp đợi…
Lê Hoài Lâm cười hắc hắc nói.
- Để ta gọi mấy huynh đệ đã vào trong sớm, nếu bọn hắn biết Trần thiếu mời đi Thiên Thượng Nhân Gian, nhất định sẽ không kịp chờ đợi chạy đến.
Thật ra sự tình Tân gia muốn chen chân vào Thái Bình Vực, đây không phải bí mật gì, đối với một vài thế lực nhỏ, chuyện này có lẽ là cơ hội để bọn hắn quật khởi, nhưng đối với các thế lực bản địa nội tình thâm hậu, lại là uy hiếp không nhỏ.
Hợp nhau bài xích, chèn ép… tự nhiên là không thể thiếu.
Ở trên vấn đề này, Bình Thiện Trần gia và Bình Thiện Lê gia là nhất trí.
Trần Vũ cho Lê Hoài Lâm một ánh mắt khen ngợi, sau đó lấy ra Ma Pháp Trứ, kích hoạt chức năng liên lạc.
- Đại nhân, có gì phân phó sao?
Thanh âm của Nguyễn An vang lên.
Trần Vũ nghiêm túc nói.
- Ta phát hiện khách sạn Gia Khánh có rất nhiều người thân phận bí ẩn ra vào, nghi ngờ có thể là Dị tộc tham gia vụ án cướp lương ẩn mình, ngươi lập tức chỉ huy 50 Án Sát Sứ đến phong tỏa điều tra cho ta.
- Vâng! Thuộc hạ sẽ lập tức mang người đến, bất kể thân phận gì, cũng sẽ bị tạm giam điều tra.
Nguyễn An khẳng định nói.
Đám người Lê Hoài Lâm đều rùng mình, chiêu này… thật độc.
Từ khi nào Trần Vũ trở nên sát phạt quyết đoán như thế?
Chẳng lẽ trước kia đều là giả vờ?
Nhớ đến vài tin tình báo lúc trước, thần sắc cả đám đều nghiêm túc không gì sánh được.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Trần Thanh và Thiện quản gia khó coi đến cực hạn, nhất là Thiện quản gia, trong mắt lấp lóe hàn quang, ẩn ẩn còn có sát khí.
Trần Vũ gật đầu, tắt liên hệ, sau đó nói.
- Đi thôi, đến Thiên Thượng Nhân Gian uống rượu, ha ha…
Nói xong định bước đi, đúng lúc này, từ trong cửa lớn đi ra một thanh niên chừng 20 tuổi, tướng mạo chỉ xem như tạm được, nhưng ăn mặc kiểu quý tộc cổ điển sang trọng, toát ra quý khí bức người, cho dù tận lực thu liễm, nhưng vẻ tự tin của con cháu quyền quý kia, là không cách nào che giấu được.
Nếu tinh ý sẽ thấy, trong sát na hắn vừa đi ra khỏi cửa, khóe mắt hơi liếc qua Thiện quản gia, vẻ bất mãn cực kỳ nồng đậm, nhưng chỉ nháy mắt liền tan biến, sau đó đổi thành vẻ mặt niềm nở đi tới chỗ Trần Vũ, cười vui vẻ nói.
- Ha ha, thì ra là Trần thiếu đến, Thành Tín không có tiếp đón từ xa, thất kính, thất kính.
Trần Vũ không có ăn vẻ giả tạo của đối phương, cười lạnh nói.
- Ngươi từ đâu chui ra, cũng có tư cách nói chuyện với bản thiếu?
Tân gia này, từ mấy năm trước đã không thành thật, ý đồ nhúng tay vào quyền lực của Thái Bình Vực, sử dụng kinh tế thao túng rất nhiều gia tộc vừa và nhỏ ở các tỉnh, hiện tại càng lúc càng lớn mật, là cảm thấy Bình Thiện không người sao?
Hơn nữa từ rất nhiều chi tiết, để Trần Vũ không thể không hoài nghi, sự tình quân lương tháng trước, tám chín phần mười có quan hệ với Tân gia.
Muốn đạp đổ chén cơm của hắn, lại thêm lần này cố tình gạt hắn qua một bên, thù này xem như kết, thì cần quái gì nể mặt?
Nụ cười trên mặt Tân Thành Tín cứng lại, nhưng không có phát tác, bởi vì đã có thủ hạ làm thay.
- Hỗn xược, đây là Ngũ công tử của Tân Vực Hầu, nhi tử của một Tỉnh Trưởng nho nhỏ như ngươi, lại dám vô lễ, phải bị tội gì?
Thiện quản gia quát lớn, trên người bộc phát ra uy thế của Đại Võ Sư, muốn ở trên khí thế ép sập Trần Vũ.
Đám người Lê Hoài Lâm biến sắc, đồng thời vẻ mặt âm trầm, chỉ là một quản gia, ở Bình Thiện cũng dám ngang ngược càn rỡ như vậy, đủ thấy tác phong làm việc của Tân gia này bá đạo như thế nào.
Ánh mắt Trần Vũ liếc qua.
Tính danh: Tân Thiện
Chức nghiệp: Võ giả
Tu vi: Đại Võ Sư hậu kỳ
Điểm khí vận: 46
Đại Võ Sư hậu kỳ, hiện tại hắn đúng là đánh không lại, nhưng muốn dùng khí thế ép hắn, đùa sao?
Sao lại trùng hợp như thế, bọn hắn rõ ràng không có mời đối phương, hơn nữa chọn thời gian cũng rất xảo diệu, là ngày đầu tiên Trần Vũ tới Án Sát Viện nhận chức.
Mục đích ẩn trong đó, chỉ cần là người có chút đầu óc, vừa nhìn liền hiểu ngay.
Không ngoài là hạ thấp Trần Vũ, nâng Trần Thanh, tạo điều kiện để Trần Thanh tiếp xúc giao lưu với thiên tài các thế lực lớn ở Bình Thiện, từ đó lôi kéo, tạo thành vây cánh của mình.
- Đám người ở Án Sát Viện thật phế vật, chỉ giữ chân hắn một đoạn thời gian cũng không được, hiện tại làm sao bây giờ…
Trong lòng Thiện quản gia có chút lo lắng, sự tình này Ngũ thiếu gia đã giao cho mình, vốn dĩ rất thuận lợi, ai nghĩ tới sẽ xảy ra sự cố như thế.
Hắn tâm niệm xoay chuyển thật nhanh, làm như không thấy Trần Vũ, nhìn Trần Thanh cười nói.
- Trần thiếu, mời, hội giao lưu lần này, chỉ có thanh niên tuấn kiệt của Bình Thiện mới được thiệp mời, những phế vật khác không có thiệp mời, là không có tư cách tiến vào.
Trần Thanh hít sâu một hơi, cố lấy lại bình tĩnh, sau đó làm như không thấy Trần Vũ, xuống xe ngựa, muốn đi nhanh vào trong khách sạn.
Trần Vũ thấy cảnh này, nụ cười càng đậm, bởi vì gà mình nuôi lại có thể đẻ trứng rồi.
Tính danh: Trần Thanh
Chức nghiệp: Võ giả, Khí Vận Chi Tử
Tu vi: Võ Sư hậu kỳ
Điểm khí vận: 80
Ân, không tệ, tu vi đột phá đến Võ Sư hậu kỳ, điểm khí vận khôi phục đến 80.
Trần Vũ cũng không nhìn Trần Thanh và Thiện quản gia, mà nói với đám người Lê Hoài Lâm.
- Hôm nay bản thiếu gia tâm trạng tốt, vì vậy quyết định mời tất cả bằng hữu đến Thiên Thượng Nhân Gian vui vẻ một bữa, toàn bộ chi phí, bản thiếu gia bao hết.
Muốn ở địa bàn của ta, leo lên đầu ta ngồi, Tân gia các ngươi còn nghĩ mình vẫn là Vực Hầu như trước kia?
Đám người Lê Hoài Lâm đều là tiểu hồ ly, đã ít nhiều hiểu được sự tình, có vài người trong mắt hơi do dự, nhưng cuối cùng đều bày ra vẻ mặt mừng rỡ.
- Ha ha, Trần thiếu hào sảng, ta đã muốn vào Thiên Thượng Nhân Gian chơi, nhưng ngặt nỗi chi phí quá cao, túi ngượng ngùng nha…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Còn phải nói, lần này ta phải gọi hai cô nương xinh đẹp…
- Ngươi được sao? Lần trước mới 5 phút đã ra, lần này còn đòi gọi hai người, 2 phút rưỡi?
- Đi thôi, còn chờ gì nữa, ta đã không kịp đợi…
Lê Hoài Lâm cười hắc hắc nói.
- Để ta gọi mấy huynh đệ đã vào trong sớm, nếu bọn hắn biết Trần thiếu mời đi Thiên Thượng Nhân Gian, nhất định sẽ không kịp chờ đợi chạy đến.
Thật ra sự tình Tân gia muốn chen chân vào Thái Bình Vực, đây không phải bí mật gì, đối với một vài thế lực nhỏ, chuyện này có lẽ là cơ hội để bọn hắn quật khởi, nhưng đối với các thế lực bản địa nội tình thâm hậu, lại là uy hiếp không nhỏ.
Hợp nhau bài xích, chèn ép… tự nhiên là không thể thiếu.
Ở trên vấn đề này, Bình Thiện Trần gia và Bình Thiện Lê gia là nhất trí.
Trần Vũ cho Lê Hoài Lâm một ánh mắt khen ngợi, sau đó lấy ra Ma Pháp Trứ, kích hoạt chức năng liên lạc.
- Đại nhân, có gì phân phó sao?
Thanh âm của Nguyễn An vang lên.
Trần Vũ nghiêm túc nói.
- Ta phát hiện khách sạn Gia Khánh có rất nhiều người thân phận bí ẩn ra vào, nghi ngờ có thể là Dị tộc tham gia vụ án cướp lương ẩn mình, ngươi lập tức chỉ huy 50 Án Sát Sứ đến phong tỏa điều tra cho ta.
- Vâng! Thuộc hạ sẽ lập tức mang người đến, bất kể thân phận gì, cũng sẽ bị tạm giam điều tra.
Nguyễn An khẳng định nói.
Đám người Lê Hoài Lâm đều rùng mình, chiêu này… thật độc.
Từ khi nào Trần Vũ trở nên sát phạt quyết đoán như thế?
Chẳng lẽ trước kia đều là giả vờ?
Nhớ đến vài tin tình báo lúc trước, thần sắc cả đám đều nghiêm túc không gì sánh được.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Trần Thanh và Thiện quản gia khó coi đến cực hạn, nhất là Thiện quản gia, trong mắt lấp lóe hàn quang, ẩn ẩn còn có sát khí.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Vũ gật đầu, tắt liên hệ, sau đó nói.
- Đi thôi, đến Thiên Thượng Nhân Gian uống rượu, ha ha…
Nói xong định bước đi, đúng lúc này, từ trong cửa lớn đi ra một thanh niên chừng 20 tuổi, tướng mạo chỉ xem như tạm được, nhưng ăn mặc kiểu quý tộc cổ điển sang trọng, toát ra quý khí bức người, cho dù tận lực thu liễm, nhưng vẻ tự tin của con cháu quyền quý kia, là không cách nào che giấu được.
Nếu tinh ý sẽ thấy, trong sát na hắn vừa đi ra khỏi cửa, khóe mắt hơi liếc qua Thiện quản gia, vẻ bất mãn cực kỳ nồng đậm, nhưng chỉ nháy mắt liền tan biến, sau đó đổi thành vẻ mặt niềm nở đi tới chỗ Trần Vũ, cười vui vẻ nói.
- Ha ha, thì ra là Trần thiếu đến, Thành Tín không có tiếp đón từ xa, thất kính, thất kính.
Trần Vũ không có ăn vẻ giả tạo của đối phương, cười lạnh nói.
- Ngươi từ đâu chui ra, cũng có tư cách nói chuyện với bản thiếu?
Tân gia này, từ mấy năm trước đã không thành thật, ý đồ nhúng tay vào quyền lực của Thái Bình Vực, sử dụng kinh tế thao túng rất nhiều gia tộc vừa và nhỏ ở các tỉnh, hiện tại càng lúc càng lớn mật, là cảm thấy Bình Thiện không người sao?
Hơn nữa từ rất nhiều chi tiết, để Trần Vũ không thể không hoài nghi, sự tình quân lương tháng trước, tám chín phần mười có quan hệ với Tân gia.
Muốn đạp đổ chén cơm của hắn, lại thêm lần này cố tình gạt hắn qua một bên, thù này xem như kết, thì cần quái gì nể mặt?
Nụ cười trên mặt Tân Thành Tín cứng lại, nhưng không có phát tác, bởi vì đã có thủ hạ làm thay.
- Hỗn xược, đây là Ngũ công tử của Tân Vực Hầu, nhi tử của một Tỉnh Trưởng nho nhỏ như ngươi, lại dám vô lễ, phải bị tội gì?
Thiện quản gia quát lớn, trên người bộc phát ra uy thế của Đại Võ Sư, muốn ở trên khí thế ép sập Trần Vũ.
Đám người Lê Hoài Lâm biến sắc, đồng thời vẻ mặt âm trầm, chỉ là một quản gia, ở Bình Thiện cũng dám ngang ngược càn rỡ như vậy, đủ thấy tác phong làm việc của Tân gia này bá đạo như thế nào.
Ánh mắt Trần Vũ liếc qua.
Tính danh: Tân Thiện
Chức nghiệp: Võ giả
Tu vi: Đại Võ Sư hậu kỳ
Điểm khí vận: 46
Đại Võ Sư hậu kỳ, hiện tại hắn đúng là đánh không lại, nhưng muốn dùng khí thế ép hắn, đùa sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro