Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Dị Ứng

2024-10-31 12:56:22

Cảm thấy anh ta vừa hiền lành vừa tốt bụng, nhưng thật sự anh ấy sẽ chỉnh lại giúp mình sao? Khiêm cũng sẽ không thích việc này. Có chút hoài nghi, cô suy nghĩ lúc lâu.

Em là Bách Lý Hoạ Y?Anh biết em sao? Vậy....anh là ai?Em không biết anh sao?Cô thành thật lắc lắc đầu, anh hơi bất ngờ bởi trong trường độ hot của anh cũng không thua kém gì Lý Khiêm kia.

- Anh là Lôi Hi Thành! Rất vui được gặp em.

Lúc này có người gọi đến bảo anh mau trở về lớp, anh chào tạm biệt cô gái nhỏ.

Họạ Y, anh có việt phải đi rồi, vậy..em có đồng ý cùng anh tập đàn không?Nhưng sao anh lại muốn tập cùng em?Bởi vì em rất đáng yêu!Anh cười tươi rồi rời đi. Cô mặt đỏ ửng, người khác khen cô đã nghe nhiều không hiểu sao tới anh cô lại có cảm xúc khó tả.

........

- Y Y mau lên chúng ta trễ rồi a.

Vân Chỉ Nhược xách tay cô bạn mình luồn lách qua đám đông, hôm nay có liveshow của idol cô, cô đợi Hoạ Y xin anh trai mãi mà để lỡ giờ xem biểu diễn.

Nhược à xin lỗi nhé, anh nhỏ phải nói giúp mình Khiêm mới cho đi a.Đúng là tên cuồn em gái mà.Hai cô nàng đã vào trong ngồi xem được nữa buổi cậu idol lên tiếng giới thiệu.

- Sau đây là bài hát sẽ có sự góp mặt của một người bạn mình, chắc hẳn các cậu cũng biết cậu ấy rồi đúng không.

Lôi Hi Thành từ sau cánh gà bước ra đẹp như thiên sứ, anh hòa mình vào bài hát, thật phong trần đứng trên sân khấu. Cô hai mắt tròn xe nhìn đến ngơ ngẩn, kết thúc bài anh như nhìn thấy cô cười một cái thật tươi rồi đi xuống.

Bách Lý Hoạ Y vội hỏi bạn mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lôi Hi Thành, cậu biết anh ấy không Nhược?

- Có là người tiền sử mới không biết anh ấy a. Anh ấy được nhiều công ty giải trí săn đón lắm nha, được học bổng nên học cùng trường chúng ta, lớn hơn mình một lớp, đàn anh khi trước mình bảo chơi đàn rất giỏi là anh ấy đó.

Vân Chỉ Nhược cảm thấy bạn mình rất để ý người con trai này, sau khi kết thúc concert cô dẫn Hoạ Y đến quá coffe gần đó. Hoạ Y đang mãi nhìn menu sau khi chọn được liền ngước lên.

- Dạ cho em coffe kem....là anh!

Lôi Hi Thành cười tươi, bộ dáng chăm chú lúc nãy của cô rất dễ thương.

Bé con lúc nãy có thích màn biểu diễn của anh không?Rất hay ạ! Anh làm ở đây sao?Phải, em cứ ra bàn trước lát nữa anh mang nước ra nhé.Cô và Chỉ Nhược ngồi vào bàn, cô cẩn thận nhìn anh làm việc, anh ấy thực sự nổi tiếng nha, mấy cô nàng không ngừng vây quanh anh ấy. Thực ra Lý Khiêm có phần đẹp trai hơn, khuôn mặt tuy lạnh lùng nhưng cô chưa thấy hắn xấu bao giờ, khoan đã! Gì vậy nè trời! Tự đưng lại nghĩ đến tên ác ma kia làm gì. Lúc này có người đặt khay nước xuống bàn cắt ngang suy nghĩ của cô, giọng ngọt ngào bên bai.

- Trà sữa đào kem chese này cho em, coffe không hợp với em đâu bé con, còn đây nước của em. Cái này anh mời hai em nhé.

Anh cười với cô rồi tiếp tục công việc của mình, Chỉ Nhược cẩn thận đánh giá.

- Y Y mình thấy anh ấy khá là ok đi, cậu cũng có ý gì rồi phải không?

Cô mặt đỏ không thể che giấu vội xua tay chối.

Mình không có a. Chỉ là... chỉ là...Haha đùa cậu tí đã ngại rồi, nhưng mà cậu định làm gì với ly đó? Chẳng phải cậu dị ứng đào sao?Hmm cái này...haizz cũng không thể mang về, Khiêm không thích mình uống mấy thứ này. Được rồi chút đào chắc không đến nỗi nào đâu.Cậu!!Hoạ Y vừa nói vừa kéo một hơi dày, Chỉ Nhược cản không kịp bạn mình liền mắng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Yah! Bị gì mình mặc kệ cậu đấy nhé.

Đến tối... Bách Lý Hoạ Y thở hồng hộc trong mền, cả người đỏ ửng như tôm luộc. Cô biết mình bị dị ứng dự định ngồi dậy kiếm thuốc chợt ngoài cửa có người đi vào.

- Y nhi mau mở chăn ra!

Lý Khiêm nhìn qua camera thấy cô trốn trong chăn từ lúc về đến giờ liền biết có gì đó không ổn, lập tức ngưng công việc trở về nhà.

Cô biết không thể giấu được hắn, khe khẽ mở chăn ra. Hắn nhìn thấy bộ dạng này liền tức giận.

Dị ứng?Em........Nén lại cơn giận trong lòng hắn đi đến cái tủ nhỏ, lấy ra 4-5 viên thuốc, trực tiếp ngậm vào miệng sau đó mớm cho cô, cô từ khi nãy đã khó thở hắn còn làm như thế khiến cô sụi lơ nằm trong lòng hắn. Hắn cởi bỏ đồ cô ra, quả nhiên cả người đều ửng đỏ. Vội lấy kem thuốc trị dị ứng thoa đều toàn bộ cơ thể, thoa đến đâu cô mềm nhũn đến

do.

- Tại sao?

Tại sao cái gì? Tại sao dị ứng á? Cô nào dám nói nhìn vì uống nước của anh đẹp trai khác cho. Đành dỗ hắn một trận vậy.

- Khiêm đừng giận a, em hôm nay vô tình ăn trúng miếng đào mà không biết, chỉ bị nhẹ thôi..anh đừng mắng.

Hn ôm cô thật chặt, lc nh hn cho cn đo cô lin d cng my ngày, hn thực sự hong, từ đó hắn rất khắt khe trong việc ăn uống của cô vậy mà bây giờ lại bị lần nữa là do cô bên ngoài ăn uống bậy bạ điều này chính thức chọc giận hắn.

- Đợi em khỏẻ lại lập tức chừng trị em.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Số ký tự: 0