Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Lén Lúc Phía Sa...

2024-09-27 01:31:10

Hắn đợi cô ngủ say nhẹ tách ra đi xuống tầng hầm của biệt thự, ở đó đã có sẵn vài tên đồ đen cao to cùng 2 người đàn ông đang cuối rập người bộ dáng như đang hối lỗi, lúc này hắn lạnh giọng.

- Các ngươi chán sống rồi sao?

Một người đàn ông sợ hãi trá lời.

- Ngài Lý thật xin lỗi, là chúng tôi sơ ý lúc tiểu thư và bạn của cô ấy đi vào đám đông chúng tôi đã lạc mất dấu.

Hắn cười khẩy, bé con của hắn bị dị ứng có mỗi việc bảo vệ cũng làm không xong thử hỏi giữ lại còn có tác dụng gì?

Hừ! Hay cho câu sơ ý!Đông Giang! Mang đào đến ta muốn thưởng cho bọn họ.Hai người kia bị đám người xung quanh gữi chặt, Đông Giang mang đào đến nhét vào miệng từng tên. Bọn họ bụng căng trướng đến độ không thể dãy dụa được nữa gần như ngất đi, lúc này hắn cho người dừng lại.

- Đám vô dụng giữa lại tốn cơm, mau tìm người thay thế.

Sáng hôm sau Bách Lý Hoa Y ngủ dậy liền khoe hẳn, ngồi dậy thấy hắn vẫn như cũ ngồi đọc sánh trên ghế, rất biết điều tiến lại gần hắn tạ tội.

Khiêm, anh dậy rồi sao?Đang làm việc ạ?Hắn im lặng chẳng nói năng cũng chẳng nhìn cô. Thôi rồi! Lần này là giận thật rồi, cô nên làm gì đây? Phải rồi! Cô nên để hắn gặp Mộng Dao có thể tâm trạng khá hơn cũng nên, một công mà lại đôi chuyện. Trùng hợp cô có bài tập nhóm chung với anh nhỏ địa điểm là ở quán, vội nhắn tin cho anh nhỏ bảo mọi người đổi địa điểm ở nhà mình và đương nhiên không thể thiếu sự góp mặt của cô nàng Mộng Dao a.

Các vị tiểu thư, công tử bột giàu có cũng phải choáng ngợp với sự xa hoa của căn biệt thự này, người vui nhất phải kể đến chắc chắn là Mộng Dao cô được quan minh chính đại bước vào nhà của Lý Khiêm trong lòng sớm đã muốn thét lên vì sung sướng.

Quản gia mời mọi người vào nhà dẫn vào phòng khách rộng rãi. Hoạ Y và Việt Bận đã ngồi chờ sẵn, Chỉ Nhược lên tiếng hỏi.

Cậu đột nhiên thay đổi điểm hẹn làm gì?Tôi cũng không biết! Là em gái nhỏ muốn như vậy.Bách Lý Hoạ Y cười cười, sao cô có thể nói mục đích mình ra được.

- Mình chỉ là làm thân với các cậu thôi haha.

Mộng Dao nhìn dáo dác xung quanh tìm người, Hoạ Y thấy vậy nhanh nhảo nói.

- Khiêm đang trong phòng làm việc gần đây, các cậu cứ thoải mái đi nhé.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hội bạn được phen nhốn nháo. Vân Chỉ Nhược khó hiểu.

Y Y à bọn mình đâu có hỏi anh của cậu đâu?Ý mình là phòng này cách âm các cậu cứ nói chuyện vô tư nhé.Hôm nay cậu kì lạ quá đó thỏ ú!!Làm bài được một lúc Mộng Dao giả vờ đi vệ sinh nhưng thực chất là muốn đi tìm Lý Khiêm, Hoạ Y cũng biết ý cô ta vừa đi chưa lâu cô cũng đi theo xem tình hình.

Cô ta đi loạn kiếm mãi không ra chỗ của hắn, chợt cuối đường cô ta quẹo phải, Hoạ Y núp trong góc vội vàng đi theo bỗng nhiên từ đằng sau có người bịt kín miệng cô lại, ôm ngang eo cô kéo vào trong phòng cạnh đó.

Hắn ép cô vào tường cạnh bên cửa, nâng hai chân cô lên quấn ngang eo mình, tay cô vịn vào vai hắn lưng dán chặt vào tường.

- Đang làm gì?

Lý Khiêm hỏi cô, hắn thấy cô lấp ló theo dõi hành tung của Mộng Dao, rất dễ đoán ra ý đồ của cô. Cô chột dạ, chối bai chối biến.

Mộng Dao cậu ấy lần đầu đến đây, em sợ cậy ấy không biết nhà vệ sinh ở đâu nên muốn giúp đỡ cậu ấy a.Ồh quan tâm cô ta vậy sao? Vậy tôi phải chiếu cố em một chút nhỉ?Hắn cuồng bạo hôn môi cô mạnh đến độ rách một mảnh nhỏ, tay cũng bận rộn mà vén áo cô lên tháo luôn áo ngực, xoa xoa đầu ti khiến nó dựng lên, môi vừa mút cần cổ trắng ngần tay vừa di chuyển xuống dưới cách lớp quần lót nắn nót hột le.

- K..Khiêm đừng làm càng..

Hắn không quan tâm dưa 1 ngón tay của mình vào sâu bên trong âm đạo chọc ngoài liên tục, cô rất ghét việc hăn ức hiếp mình nhưng lại có một cảm giác kì lạ được sinh ra, âm đạo thoải mái siết chặt ngón tay của hắn.

Xem ra em rất thích.Hức~ Không! Thả em ra.Lúc này bên ngoài có người gõ cửa.

- Anh Lý Khiêm! Anh có ở trong đó không? Em là Mộng Dao đây ạ.

Không một ai trả lời, trong này Hoạ Y hai mắt trợn to, để cô ta biết được mình và hắn thế này cô thà chết đi cho xong. Vội dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn hắn, hắn vậy mà lại hăng say hơn, tay ra vào mỗi lúc một nhanh, miệng hôn nhẹ vài cái lên vai. Cô mẫn cảm run lên mất hết sức lực ngã đầu vào vai hắn, hai tay vẫn cố níu cánh tay gân guốc kia lại ngăn không cho xâm phạm.

Cô ta hé nhẹ cửa, hắn và cô đang ở góc khuất phía sau cánh cửa này, chỉ cần đi vào trong một chút liền có thể thấy. Tim cô đập liên hồi, não căng lên, mặt vùi vào ngực hắn, cố rất sợ bị phát hiện, tình hình hiện giờ chẳng khác gì cô đang lén phén với chồng người khác chuẩn bị bị bắt quả tang. Cô nước mắt rưng rưng bịt chặt miệng không dám phát ra tiếng. Hắn tàn ác động tác tay ngày một nhanh hơn.

- Chắc là không có rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Số ký tự: 0