Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi

Chương 95

Miêu An Diệp

2025-02-27 03:19:14

Trước mặt họ là bức tường trắng của ký túc xá, họ thậm chí có thể ngửi thấy mùi sơn mới, như thể nó vừa được sơn xong.Phùng Kiện nhạy bén nhận ra có điều gì đó không ổn, anh ấy nhìn chằm chằm vào lá bùa vàng, đột nhiên hỏi: "Bùa này, có thể cho tôi xem không?" Lá bùa này vốn không thuộc sở hữu của Tạ Khiêm, là Phó Vãn đưa cho, cô cũng không nói rõ là đưa cho ai, nên khi Phùng Kiện nói, Tạ Khiêm liền đưa cho Phùng Kiện.Vừa cầm bùa chú trong tay, Phùng Kiện hoảng hốt, anh ấy nhìn thấy tay cầm bùa của mình tỏa ra một luồng ánh sáng mỏng manh, ánh sáng dẫn đến bức tường trắng trước mặt.Đây... cách này đúng là rất dễ dùng, so với cách Tạ Khiêm lấy bật lửa ra đốt trên la bàn rồi đuổi theo hướng tro giấy bay tìm kiếm thì tiện hơn nhiều. Công cụ không cần phức tạp quá, càng đơn giản càng dễ sử dụng! Hơn nữa, Tạ Khiêm bảo họ tối hãy đến, còn cái này thì không! Phùng Kiện đưa bùa cho cảnh sát, mấy cảnh sát này hôm qua không tới công viên giải trí, thấy Phùng Kiện như vậy lại càng sợ hơn.Tạ Khiêm nhìn ánh mắt của đám người Phùng Kiện, trong lòng lo lắng, thôi xong rồi.Cậu ấy có linh cảm sư phụ sẽ không bán được bùa nữa mắt... Sư phụ rất tốt với cậu ấy. Năm xưa, vì cứu Tạ Khiêm nên sư phụ mới bị ác quỷ ám, từ đó về sau, cậu ấy luôn quan tâm đến ông ấy, có khi còn hơn cả con ruột. Sư phụ dễ tính, nhưng hễ nhắc đến tiền là khác. Nếu không bán được bùa, Tạ Khiêm sẽ bị sư phụ mắng chết."Đi xin phê duyệt, đào bức tường này ra xem." Phùng Kiện nặng nề nói. Sau đêm qua, Phùng Kiện cực kỳ tin tưởng Phó Vãn. Tuy nhiên, bức tường này sợ là không được bình thường.Không biết có phải vì tôn trọng Phó Vãn hay không, Tạ Khiêm lấy lá bùa từ trong túi ra, cậu ấy niệm chú rồi đá mạnh vào tường. Bức tường lập tức bị vỡ một lỗ lớn, bụi bay mù mịt."Ôi mẹ ơi!"Triệu Dương đến hóng hớt, lập tức hét chói tai, ngồi ngã phịch xuống đất. Cậu ấy không sợ Tạ Khiêm đá, mà là vì bức tường... Bên trong bức tường là bộ hài cốt hoàn chỉnh của một đứa trẻ! Triệu Dương cảm thấy mình thật là, cứ cố chấp phải đến đây hóng hớt làm gì, nơi này rốt cuộc đẹp ở đâu chứ?Phùng Kiện xanh mặt, lập tức ra lệnh: "Thông báo về cục, đồng thời bắt giữ viện trưởng và nhân viên viện phúc lợi cho tôi."Phùng Kiện nhìn chằm chằm vào bức tường vỡ, linh cảm mãnh liệt mách bảo anh ấy rằng đây không chỉ đơn giản là một bộ hài cốt trẻ em. Phải điều tralTriệu Dương sợ hãi chạy lên xe, cậu ấy không bật máy lạnh mà nhanh chóng lấy bùa bình an mà Phó Vãn đưa cho ra nắm trong tay. Một lúc sau, cậu ấy mới bình tĩnh lại được.Triệu Dương nhìn lên tắm biển "Viện Phúc lợi Ái Thiên Sứ" cao cao treo trên cửa, chợt nhớ ra nơi này thuộc sở hữu của ai...Triệu Dương lập tức lấy điện thoại ra truy cập vào diễn đàn tin tức Ninh Thành. [Triệu Dương: @ Chu Kiều Kiều, Viện Phúc lợi Ái Thiên Sứ có phải là do nhà cô quản lý không?][Chu Kiều Kiều: …][Chu Thiên Lỗi: @Triệu Dương, Viện Phúc lợi Ái Thiên Sứ đúng là do nhà Chu Kiều Kiều quản lý, sao vậy? Chẳng lẽ Chu Thiên Lỗi tôi không thể là người đầu tiên hóng được chuyện sao?] [Chu Kiều Kiều: @Chu Thiên Lỗi, cậu nói nhảm gì vậy? Viện phúc lợi của nhà tôi có thể có chuyện gì? Tôi thấy đầu óc cậu mới có chuyện ấy!] [Tề Nhược Nhược... Kiều Kiều, Thiên Lỗi không có ý gì khác, sao cô lại hung dữ như vậy?] [Chu Kiều Kiều: @Triệu Dương @Chu Thiên Lỗi, ngu ngốc.] Trong lòng Chu Kiều Kiều hoảng loạn, vô cùng hoảng sợ. Mỗi khi nhắm mắt lại, cô ta lại nhớ đến ánh mắt mà Phó Vãn nhìn mình đêm hôm đó. Không phải là sợ hãi, cũng không phải là kinh hoàng, mà là... Ánh mắt nhìn con mồi đầy toan tính.Chỉ với ánh mắt đó, cô ta đã cảm nhận được Phó Vãn giờ đây dường như không còn là Phó Vãn luôn ngoan ngoãn nghe lời trước kia nữa.Chu Kiều Kiều không rõ ràng lắm, chỉ mơ hồ biết rằng Viện Phúc lợi Ái Thiên Sứ của cha mẹ cô ta không hoàn toàn trong sạch.Triệu Dương ngồi trên xe, xoa bóp huyệt thái dương. Có lẽ người khác không biết, nhưng cậu ấy đã nghe được rất nhiều tin đồn từ chỗ chị dâu. Trước đây, Phó Vãn bị lừa gạt đến từ đường nhà họ Thẩm, có liên quan đến Chu Kiều Kiều. Viện phúc lợi nhà họ Chu đã xảy ra chuyện, Phó Vãn đây là đến trả thù ư? Triệu Dương nhớ đến Phúc Mãn Lâu, hiện tại chủ nhân của Phúc Mãn Lâu không phải Phó Đại Trung mà là đệ tử cũ của cha Phó Vãn.Nghe nói đệ tử cũ này đã dùng thủ đoạn mờ ám để chiếm lấy Phúc Mãn Lâu, Phó Đại Trung và họ hàng đều bất mãn vì tài sản của em trai bị người ngoài cướp đi, thậm chí còn muốn kiện tụng.Triệu Dương rùng mình một cái, được lắm, ai cũng đừng hòng chạy! Tối nay quán ăn của Phó Vãn lại mở cửa. Vẫn là quán nhỏ bình dân như cũ, vẫn nằm dưới gốc cây hòe già.Lượng người xem livestream cao hơn một chút so với lần đầu tiên, ngay khi cô vừa phát sóng đã thu hút được một lượng lớn người xem mới. [Cô chủ quán, cô thế này bán cá ba ngày phơi lưới hai ngày mà không kiếm được tiền, tối hôm qua sao lại không mở quán? Sao không tận dụng nhan sắc để livestream. Cô tin hay là chỉ cần cô tán gẫu bình thường cũng có người tặng quà rồi không?][Bà chủ Phó, tối hôm trước cô nói "nghề chính là đầu bếp, nghề phụ là thiên sư" là có ý gì? Cô còn biết xem bói à? Từng xem cho ba tên lưu manh kia?] [Thời buổi này ai chẳng có sở thích riêng? Tuy nhiên kiêm chức cũng đừng giả vờ thành đạo sĩ thật chứ. Nếu thực sự có nhu cầu, các bạn vẫn nên tìm đến đại sư chính thống thì hơn.][Bà chủ tối nay vẫn bán cơm chiên sao?][Tôi muốn biết, vị khán giả đó có thực sự đến không?!...Đoàn Đoàn từ trong quán bưng ra một nồi hầm inox siêu to khổng lồ. Chiếc nổi này là dụng cụ nấu ăn sơ cấp do hệ thống mỹ thực cung cấp. Cậu bé mở nắp nồi trước màn hình, lộ ra gà kho tộ bên trong:"Các chú các dì, anh chị em ơi, tối nay chúng ta còn có món kho nữa." Mắt của các khán giả trong livestream sáng bừng lên. Mặc dù không thể ngửi thấy hương vị, nhưng nhìn bề ngoài thì ngon tuyệt!Gà kho rất đầy đặn, thoạt nhìn có vẻ rất nhiều thịt. Gà tộ được kho thành màu nâu, khiến không ít khán giả nuốt nước miếng. Xem cái này vào đêm khuya quả là không tốt lắm.[Đây là do bà chủ làm ư?2 Trông có vẻ tay nghề rất cao! Hôm trước tôi còn nghi ngờ cơm chiên kia liệu có ngon thật không? Cảm giác ba con mèo kia ăn ngon đến phát khóc.][Có thể mở quán ăn thì sao có thể tệ hại được? Không có sức sao dám ôm đồm? Không nghe bà chủ quán nói cô ấy là đầu bếp sao? Đầu bếp! Chắc chắn là siêu ngon.][Đúng vậy, đúng vậy, nhìn ngon mắt quá! Bà chủ cho địa chỉ đi, tôi là người Ninh Thành, ngày mai sẽ ghé quán.]Cư dân mạng lập tức nhận định nồi chân gà cánh gà là do Phó Vãn làm, dù sao Đoàn Đoàn nhỏ như vậy, sao mà nấu cơm được?Phó Vãn tự nhận là đầu bếp màiThiên sư là kiêm chức thôi, người trẻ tuổi thời buổi này ai lại không có sở thích gì đó? Người thích bài Tarot cũng không ít mà. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi

Số ký tự: 0