Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh
Mưa Lớn 13
2024-11-02 09:38:24
Khâu Lan cũng đã sửa soạn xong, hai người xuống tầng 8 lấy thuyền bơm hơi, một người trước một người sai khiêng xuống lầu, thấy nước ngập tràn lên lối thang bộ tầng 2, Khâu Lan nôn mửa vì mùi quá nồng, hơn nữa gió trước mặt lạnh thấu xương, Diệp Phù đặt thuyền bơm hơi lên mặt nước và bảo Khâu Lan ngồi lên trước.
Hai người lái thuyền bơm hơi vừa đi được mấy mét thì trên tầng hai xuất hiện mấy người không ngừng gọi tên của Diệp Phù và Khâu Lan, Khâu Lan hỏi Diệp Phù có nên đưa bọn họ đi cùng không, Diệp Phù nheo mắt nhìn 6 người ở phía xa kia.
“Cậu tự quyết định đi, chúng ta chỉ thuê có 3 tiếng, không những phải đảm bảo chắc chắn thuyền bơm hơi hoàn toàn không bị hư hại còn phải về chuẩn giờ.”
Khâu Lan cũng rất khó xử, nhưng những người kia đều là hàng xóm trong tòa nhà, từ chối bọn họ thật sự rất khó.
“Thêm bọn họ nữa thì vừa đủ 8 người, có thể ngồi được, vậy thì tiện đưa bọn họ đi cùng đi, đơi bọn họ tự mua thuyền bơm hơi của mình thì để bọn họ tự về.”
Diệp Phù nhướn này, có lẽ vì được sống lại một kiếp nên cô đã không còn chút thương cảm nào.
Cô không phải người tốt, nhưng không có nghĩa là trên thế giới này không có người tốt, cô cũng sẽ không ngăn cản người khác làm người tốt.
Quay lại lối thang bộ, 6 người kia lên và ngồi vào, thuyền bơm hơi lập tức trở nên chật chội, bọn họ không ngừng phàn nàn về cái thời tiết đáng ghét này, Diệp Phù ngồi ở phía trước, khởi động động cơ.
“Chúng ta cũng phải mua thuyền bơm hơi, loại bơm hơi này có lẽ không đắt, có điều bây giờ vật giá leo thang, trước đây chỉ mấy ngàn là mua được, nhưng bây giờ e là ít nhất cũng phải hàng chục vạn mới mua được.”
“Chúng ta có thể mượn mà, mua một cái thì thật đắt, khi nào hết mưa thì nước sẽ rút thôi, cũng không đáng để mua.”
“Làm gì có ai mà cho mượn hết lần này đến lần khác, bây giờ đã là lúc nào rồi, đừng có lúc nào cũng muốn lợi dụng người khác.”
Phía sau lại bắt đầu tranh luận, Khâu Lan chen đến bên cạnh Diệp Phù, lặng lẽ thở dài.
“Tiểu Diệp, cậu nói xem mưa lớn bao giờ mới ngừng nhỉ.”
Diệp Phù nhìn cô một cái, Khâu Lan nhún vai cười: “Tớ luôn cảm thấy rất hoảng loạn, may mà bà tớ không sao rồi, Diệp Phù, cám ơn cậu.”
“Không có gì, mặc dù chuyển biến tốt rồi nhưng cũng vẫn phải chú ý một chút.” Trong lúc nói chuyện thì thuyền bơm hơi đã rời khỏi khu chung cư.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hai người lái thuyền bơm hơi vừa đi được mấy mét thì trên tầng hai xuất hiện mấy người không ngừng gọi tên của Diệp Phù và Khâu Lan, Khâu Lan hỏi Diệp Phù có nên đưa bọn họ đi cùng không, Diệp Phù nheo mắt nhìn 6 người ở phía xa kia.
“Cậu tự quyết định đi, chúng ta chỉ thuê có 3 tiếng, không những phải đảm bảo chắc chắn thuyền bơm hơi hoàn toàn không bị hư hại còn phải về chuẩn giờ.”
Khâu Lan cũng rất khó xử, nhưng những người kia đều là hàng xóm trong tòa nhà, từ chối bọn họ thật sự rất khó.
“Thêm bọn họ nữa thì vừa đủ 8 người, có thể ngồi được, vậy thì tiện đưa bọn họ đi cùng đi, đơi bọn họ tự mua thuyền bơm hơi của mình thì để bọn họ tự về.”
Diệp Phù nhướn này, có lẽ vì được sống lại một kiếp nên cô đã không còn chút thương cảm nào.
Cô không phải người tốt, nhưng không có nghĩa là trên thế giới này không có người tốt, cô cũng sẽ không ngăn cản người khác làm người tốt.
Quay lại lối thang bộ, 6 người kia lên và ngồi vào, thuyền bơm hơi lập tức trở nên chật chội, bọn họ không ngừng phàn nàn về cái thời tiết đáng ghét này, Diệp Phù ngồi ở phía trước, khởi động động cơ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chúng ta cũng phải mua thuyền bơm hơi, loại bơm hơi này có lẽ không đắt, có điều bây giờ vật giá leo thang, trước đây chỉ mấy ngàn là mua được, nhưng bây giờ e là ít nhất cũng phải hàng chục vạn mới mua được.”
“Chúng ta có thể mượn mà, mua một cái thì thật đắt, khi nào hết mưa thì nước sẽ rút thôi, cũng không đáng để mua.”
“Làm gì có ai mà cho mượn hết lần này đến lần khác, bây giờ đã là lúc nào rồi, đừng có lúc nào cũng muốn lợi dụng người khác.”
Phía sau lại bắt đầu tranh luận, Khâu Lan chen đến bên cạnh Diệp Phù, lặng lẽ thở dài.
“Tiểu Diệp, cậu nói xem mưa lớn bao giờ mới ngừng nhỉ.”
Diệp Phù nhìn cô một cái, Khâu Lan nhún vai cười: “Tớ luôn cảm thấy rất hoảng loạn, may mà bà tớ không sao rồi, Diệp Phù, cám ơn cậu.”
“Không có gì, mặc dù chuyển biến tốt rồi nhưng cũng vẫn phải chú ý một chút.” Trong lúc nói chuyện thì thuyền bơm hơi đã rời khỏi khu chung cư.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro