Không Gian Trăm Tỷ, Vương Phi Mua Nửa Mảnh Giang Sơn

Giải Độc (Thượn...

Y Quân

2024-11-08 02:36:43

Đi loanh quanh một lúc thì đến Bách Thảo Đường, tiểu nhị ở đây nhận ra nàng nên vội vàng mời nàng vào trong.

"Văn cô nương tới rồi! Mong ngài ngồi chờ một lát, chưởng quầy đang khám bệnh cho người khác."

Văn Khê gật đầu, ngồi trên ghế chờ.

Đúng lúc này, một người ăn mặc như quản gia vội vàng chạy vào.

"Vương đại phu, mau lên! Xem xem công tử nhà ta bị làm sao?"

Phía sau gã sai vặt là một bé trai khoảng 10 tuổi đang được cõng trên lưng.

Khi gã sai vặt đặt cậu bé xuống, đứa bé đã mất đi ý thức, mặt tái xanh, hô hấp cũng sắp ngừng hẳn.

Vương chưởng quầy bắt mạch, lại mở mí mắt ra, lấy một giọt máu từ đầu ngón tay cậu bé, nhỏ vào đồ đựng dụng cụ rồi đổ một ít thuốc bột vào bên trong, thuốc bột lập tức chuyển thành màu đen.

"Độc, trúng độc rồi!" Vương chưởng quầy lắc đầu, nói một cách thương tiếc: "Loại độc này rất ngang ngược, có thể gây tổn thương phổi trong nháy mắt, tốc độ lây lan lại cực kỳ nhanh, lão phu cũng lực bất tòng tâm! Bây giờ muốn đưa đến y quán trong huyện e là không kịp nữa rồi.

Lý quản gia quỳ xuống trước mặt Vương chưởng quầy, vừa khóc vừa nói: "Đại phu, cầu xin ông hãy cứu công tử nhà ta! Cầu xin ông!"

Vương chưởng quầy lắc đầu, không phải ông ấy không muốn cứu mà là ông ấy thật sự bó tay!

Ông ấy chưa từng thấy loại độc nào có tính chất mạnh như vậy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này, một giọng nữ giòn giã vang lên trong đám đông.

"Có thể cho ta xem qua được không?"

Mọi người nhìn về nơi phát ra âm thanh, nhìn thấy một tiểu cô nương mặc một bộ quần áo vải thô, không gầy lắm, đang lặng lẽ đứng ở cuối đám đông.

"Một tiểu cô nương đừng làm rối thêm."

"Đúng vậy, Vương chưởng quầy không xem được, một cô thôn nữ xuất thân nhà nông, có xem cũng vô ích thôi."

Lý quản gia thấy người nói là một tiểu cô nương liền không để ý đến.

Chỉ có Vương chưởng quầy suy tư nhìn Văn Khê.

"Tổ tiên của ta có người là đại phu, ta biết khám sơ qua, nếu giúp được thì tốt, không giúp được thì các ngươi cũng không mất mát gì!" Văn Khê nhìn Vương chưởng quầy nói.

Vương chưởng quầy suy nghĩ một chút rồi gật đầu, từ lần đầu tiên gặp mặt ông ấy đã cảm thấy tiểu cô nương này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

Văn Khê chen đến từ trong đám đông đang vây quanh, không để ý đến sự bàn tán sôi nổi của mọi người đằng sau mà đi thẳng tới chỗ cậu bé, bắt mạch cho cậu.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Gian Trăm Tỷ, Vương Phi Mua Nửa Mảnh Giang Sơn

Số ký tự: 0