Không Giấu Được Thân Phận Liền Phải Thừa Kế Gia Sản Trăm Tỷ
Chương 29
2024-10-04 11:16:02
Bọn họ ngàn lần không nghĩ đến vợ chồng Lệ gia sẽ mang cả con gái của bọn họ tới đây!
Liền đến tham gia một cái lễ trưởng thành?
Quá hưng sư động chúng!
Tô Miên cùng Lệ phu nhân mặc dù là bạn học tiểu học, nhưng căn bản liền không quen.
Này còn là bởi vì lần trước Lệ phu nhân đột nhiên đưa ra chủ ý giúp bà đón Kiều Uẩn về nhà, vậy nên bà mới gửi thiệp mời cho nhà họ Lệ theo phép lịch sự, thực tế bà cũng chưa từng nghĩ tới có khả năng nhà họ Lệ sẽ đến.
Đây chính là Lệ gia, là siêu cấp hào môn ở thành phố Thượng Kinh, họ chỉ hướng Đông người khác tuyệt đối sẽ không dám đi hướng Tây.
Lục gia mặc dù cũng có tiền, nhưng ở trước mặt bọn họ căn bản cũng không tính là gì.
Lệ phu nhân thân mặc lễ phục dạ hội màu đỏ, đoan trang quý phái, nhiệt tình ôm Tô Miên một cái, tươi cười nói, "Đã lâu không gặp."
Tô Miên rất nhanh liền tỉnh táo lại, cười nói: "Đúng vậy a, không sai biệt lắm hai mươi mấy năm đi."
"Thời gian đã trôi qua nhanh như vậy sao." Lệ phu nhân cười cười, kéo Lệ Miểu tới, “Đây là con gái tôi - Lệ Miểu, còn không mau chào hỏi.”
"Dì Tô" Lệ Miểu ngẩng gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn lên, ngọt ngào hỏi: "Con có thể đi tìm Kiều Uẩn sao?"
Nói thế nào các cô cũng là nửa cái quan hệ bạn bè.
Tô Miên thanh âm ôn nhu: "Đương nhiên, con bé ở trên lầu, con mau đi đi.”
"Dạ được ạ, vậy dì Tô, chú Lục hẹn gặp lại hai người sau." Lệ Miểu phất phất tay, nhảy nhót đi vào.
Lệ phu nhân mặt đen lại, "Con bé này cũng thật tuỳ hứng, quá không hiểu chuyện rồi.”
"Không có việc gì, thật đáng yêu." Tô Miên trong lòng có điểm không được tự nhiên, không có biện pháp thân phận hai người quả thật cách quá xa.
Cùng vợ chồng Lệ gia khách sáo nói mấy câu sau, ba mẹ Lục lập tức an bài Lục Cảnh Tri đi tiếp đón bọn họ.
Việc nhà họ Lệ đến đây, làm cho cả yến hội sôi trào, quả thực liền có rất nhiều người đang muốn hợp tác được với nhà họ Lệ, nhưng bọn họ lại không dám lên phía trước quấy rầy, trong lòng âm thầm hâm mộ nhà họ Lục không thôi.
Vốn dĩ vì vợ chồng Lệ gia đến đã đủ làm mọi người chấn kinh, không nghĩ đến vẫn còn một vị nữa đến, làm bọn họ kinh ngạc rớt cằm.
Thời điểm Bùi Nghiêu vừa bước từ trên xe xuống, ba mẹ Lục lại một lần nữa kinh ngạc, không tin vào mắt mình.
Bọn họ đương nhiên biết vị đại nhân vật này, chỉ là vì cái gì này vị đại nhân vật này sẽ đến?
Ba Lục cẩn thận suy nghĩ lại một chút, gần nhất ông ấy có cùng một công ty con của tập đoàn Thịnh Kiều có hợp tác, vì thế liền gửi thư mời cho vị giám đốc của hạng mục kia.
Còn vị đại nhân vật cao cao tại thượng như Bùi tổng bọn họ căn bản không thể nào ngờ được anh cũng sẽ tới?
Tập đoàn Thịnh Kiều có thể sánh ngang với tập đoàn Lệ thị, nhưng làm người kính sợ là tập đoàn Thịnh Kiều chỉ mất mấy năm đã có thể phát triển tới mức này, vẻn vẹn mấy năm liền cùng Lệ thị sánh vai.
Hơn nữa ngành nghiên cứu khoa học kỹ thuật của bọn họ rất thành công, nghiên cứu phát minh vô số kinh thế chi tác, có thể nói hiện tại trên thế giới, liền không có công ty nào là không sử dụng sản phẩm khoa học kỹ thuật của tập đoàn Thịnh Kiều.
Bùi Nghiêu lại như vậy trẻ tuổi, cũng mới hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, lập tức liền trở thành truyền kỳ ở thành phố Thượng Kinh.
Ba Lục vô cùng thưởng thức vị tổng giám đốc trẻ tuổi này, nhưng cũng đối với vị tổng giám đốc trẻ tuổi này này có lòng kiêng kỵ, rốt cuộc địa vị cũng không giống nhau.
Hơn nữa nghe nói phía sau Bùi Nghiêu còn có một đại nhân vật mới thật sự là đáng sợ, các sản phẩm khoa học kỹ thuật kia đều là người đó nghiên cứu phát minh, người như vậy chỉ cần tuỳ tiện dẫm chân một cái liền có thể dẫm chết bọn họ.
Ba Lục nghĩ thầm, Bùi Nghiêu tới còn tốt, nếu là vị kia tới, phỏng chừng ông ấy sẽ chịu không nổi mà mắc bệnh tim.
Nghĩ tới đây, ông lâm vào thật sâu nghi hoặc, bọn họ có mặt mũi như vậy từ lúc nào?
Lễ trưởng thành của Đình Đình, thế mà có thể đem hai đại nhân vật truyền kỳ của thành phố Thượng Kinh đều thỉnh lại đây?
"Đình Đình! Cư nhiên là Bùi Nghiêu! A a a, rất đẹp a! Chị chỉ được nhìn thấy anh ấy ở trên tivi, đây là lần đầu tiên chị được nhìn thấy người thật, Đình Đình em cũng quá có mặt mũi đi, Lệ gia đến chúc mừng sinh nhật em vốn dĩ đã đủ làm mọi người chấn kinh, không nghĩ đến Bùi Nghiêu vậy mà cũng tới!"
Lục Tuyết là bà con xa của nhà họ Lục cũng là bạn thân của Lục Đình, nhìn thấy người Lệ gia cùng Bùi Nghiêu đều tới, trong lòng không hiểu tuôn ra một cổ kiêu ngạo tự hào.
Không hổ là bạn thân của cô ta, phô trương liền lớn như vậy, thử hỏi một chút trên cả nước, ai có thể làm cho người cầm quyền của hai đại tập đoàn tham dự một cái lễ trưởng thành?
Lễ trưởng thành này tổ chức long trọng như vậy, có thể khiến Lục Đình khoe khoang cả đời,
Liền đến tham gia một cái lễ trưởng thành?
Quá hưng sư động chúng!
Tô Miên cùng Lệ phu nhân mặc dù là bạn học tiểu học, nhưng căn bản liền không quen.
Này còn là bởi vì lần trước Lệ phu nhân đột nhiên đưa ra chủ ý giúp bà đón Kiều Uẩn về nhà, vậy nên bà mới gửi thiệp mời cho nhà họ Lệ theo phép lịch sự, thực tế bà cũng chưa từng nghĩ tới có khả năng nhà họ Lệ sẽ đến.
Đây chính là Lệ gia, là siêu cấp hào môn ở thành phố Thượng Kinh, họ chỉ hướng Đông người khác tuyệt đối sẽ không dám đi hướng Tây.
Lục gia mặc dù cũng có tiền, nhưng ở trước mặt bọn họ căn bản cũng không tính là gì.
Lệ phu nhân thân mặc lễ phục dạ hội màu đỏ, đoan trang quý phái, nhiệt tình ôm Tô Miên một cái, tươi cười nói, "Đã lâu không gặp."
Tô Miên rất nhanh liền tỉnh táo lại, cười nói: "Đúng vậy a, không sai biệt lắm hai mươi mấy năm đi."
"Thời gian đã trôi qua nhanh như vậy sao." Lệ phu nhân cười cười, kéo Lệ Miểu tới, “Đây là con gái tôi - Lệ Miểu, còn không mau chào hỏi.”
"Dì Tô" Lệ Miểu ngẩng gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn lên, ngọt ngào hỏi: "Con có thể đi tìm Kiều Uẩn sao?"
Nói thế nào các cô cũng là nửa cái quan hệ bạn bè.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Miên thanh âm ôn nhu: "Đương nhiên, con bé ở trên lầu, con mau đi đi.”
"Dạ được ạ, vậy dì Tô, chú Lục hẹn gặp lại hai người sau." Lệ Miểu phất phất tay, nhảy nhót đi vào.
Lệ phu nhân mặt đen lại, "Con bé này cũng thật tuỳ hứng, quá không hiểu chuyện rồi.”
"Không có việc gì, thật đáng yêu." Tô Miên trong lòng có điểm không được tự nhiên, không có biện pháp thân phận hai người quả thật cách quá xa.
Cùng vợ chồng Lệ gia khách sáo nói mấy câu sau, ba mẹ Lục lập tức an bài Lục Cảnh Tri đi tiếp đón bọn họ.
Việc nhà họ Lệ đến đây, làm cho cả yến hội sôi trào, quả thực liền có rất nhiều người đang muốn hợp tác được với nhà họ Lệ, nhưng bọn họ lại không dám lên phía trước quấy rầy, trong lòng âm thầm hâm mộ nhà họ Lục không thôi.
Vốn dĩ vì vợ chồng Lệ gia đến đã đủ làm mọi người chấn kinh, không nghĩ đến vẫn còn một vị nữa đến, làm bọn họ kinh ngạc rớt cằm.
Thời điểm Bùi Nghiêu vừa bước từ trên xe xuống, ba mẹ Lục lại một lần nữa kinh ngạc, không tin vào mắt mình.
Bọn họ đương nhiên biết vị đại nhân vật này, chỉ là vì cái gì này vị đại nhân vật này sẽ đến?
Ba Lục cẩn thận suy nghĩ lại một chút, gần nhất ông ấy có cùng một công ty con của tập đoàn Thịnh Kiều có hợp tác, vì thế liền gửi thư mời cho vị giám đốc của hạng mục kia.
Còn vị đại nhân vật cao cao tại thượng như Bùi tổng bọn họ căn bản không thể nào ngờ được anh cũng sẽ tới?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tập đoàn Thịnh Kiều có thể sánh ngang với tập đoàn Lệ thị, nhưng làm người kính sợ là tập đoàn Thịnh Kiều chỉ mất mấy năm đã có thể phát triển tới mức này, vẻn vẹn mấy năm liền cùng Lệ thị sánh vai.
Hơn nữa ngành nghiên cứu khoa học kỹ thuật của bọn họ rất thành công, nghiên cứu phát minh vô số kinh thế chi tác, có thể nói hiện tại trên thế giới, liền không có công ty nào là không sử dụng sản phẩm khoa học kỹ thuật của tập đoàn Thịnh Kiều.
Bùi Nghiêu lại như vậy trẻ tuổi, cũng mới hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, lập tức liền trở thành truyền kỳ ở thành phố Thượng Kinh.
Ba Lục vô cùng thưởng thức vị tổng giám đốc trẻ tuổi này, nhưng cũng đối với vị tổng giám đốc trẻ tuổi này này có lòng kiêng kỵ, rốt cuộc địa vị cũng không giống nhau.
Hơn nữa nghe nói phía sau Bùi Nghiêu còn có một đại nhân vật mới thật sự là đáng sợ, các sản phẩm khoa học kỹ thuật kia đều là người đó nghiên cứu phát minh, người như vậy chỉ cần tuỳ tiện dẫm chân một cái liền có thể dẫm chết bọn họ.
Ba Lục nghĩ thầm, Bùi Nghiêu tới còn tốt, nếu là vị kia tới, phỏng chừng ông ấy sẽ chịu không nổi mà mắc bệnh tim.
Nghĩ tới đây, ông lâm vào thật sâu nghi hoặc, bọn họ có mặt mũi như vậy từ lúc nào?
Lễ trưởng thành của Đình Đình, thế mà có thể đem hai đại nhân vật truyền kỳ của thành phố Thượng Kinh đều thỉnh lại đây?
"Đình Đình! Cư nhiên là Bùi Nghiêu! A a a, rất đẹp a! Chị chỉ được nhìn thấy anh ấy ở trên tivi, đây là lần đầu tiên chị được nhìn thấy người thật, Đình Đình em cũng quá có mặt mũi đi, Lệ gia đến chúc mừng sinh nhật em vốn dĩ đã đủ làm mọi người chấn kinh, không nghĩ đến Bùi Nghiêu vậy mà cũng tới!"
Lục Tuyết là bà con xa của nhà họ Lục cũng là bạn thân của Lục Đình, nhìn thấy người Lệ gia cùng Bùi Nghiêu đều tới, trong lòng không hiểu tuôn ra một cổ kiêu ngạo tự hào.
Không hổ là bạn thân của cô ta, phô trương liền lớn như vậy, thử hỏi một chút trên cả nước, ai có thể làm cho người cầm quyền của hai đại tập đoàn tham dự một cái lễ trưởng thành?
Lễ trưởng thành này tổ chức long trọng như vậy, có thể khiến Lục Đình khoe khoang cả đời,
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro