Không Giấu Được Thân Phận Liền Phải Thừa Kế Gia Sản Trăm Tỷ
Chương 30
2024-10-04 11:16:02
Bạn bè trong nhóm nghe xong, lập tức hiểu rõ, cười hì hì trêu chọc Lục Đình.
"Cậu quen biết Bùi tổng từ lúc nào thế?"
"Bùi tổng lớn lên đẹp trai, có phải muốn cùng nhà cậu kết thông gia không, nếu như không phải như vậy thì vì sao nhiều người hết lần này tới lần khác không mời được anh ấy, mà anh ấy lại tới tham gia lễ trưởng thành của cậu."
"Đến tham dự lễ trưởng thành đúng là có chút đặc biệt."
"Lệ gia cũng tới, Đình Đình mặt mũi của cậu cũng thật lớn."
Những người trẻ tuổi liền yêu thích nói đùa, kỳ thật họ cũng không cho rằng Bùi tổng cùng Lục Đình sẽ có quan hệ gì, nhưng nếu tới tham gia lễ trưởng thành của cô ta, khẳng định cũng là quen biết đi?
Thời điểm Lục Đình nhìn thấy Bùi Nghiêu cùng người nhà họ Lệ đến, cô ta cũng thực buồn bực.
Thẳng đến nghe được những lời nói hâm mộ vang lên xung quanh, vốn cô ta còn định mở miệng phủi sạch quan hệ, nhưng lúc này lại nhàn nhạt nở nụ cười: "Tớ cũng không rõ, chắc là do ba tớ cùng tập đoàn Thịnh Kiều có hợp tác, lần trước tớ tới tập đoàn Thịnh Kiều đón ba tớ về nhà, hình như đã từng gặp qua Bùi tổng một lần, không nghĩ đến còn có thể gặp lại."
Mọi người nghe xong, tự động suy diễn thành, Bùi Nghiêu đối với Lục Đình vừa thấy đã yêu, chắc chắn là có ý với Lục Đình, nên lần này mới có thể tới tham gia lễ trưởng thành.
Vốn dĩ là mọi người chỉ đang nói đùa, đều có mấy phần không xác định.
Đây chính là Bùi tổng, thế mà thật xem trọng Lục Đình?
Này là cái vận khí gì trên trời rơi xuống?
Lục Tuyết một mặt hâm mộ nói: "Em lớn lên xinh đẹp như vậy, thích em sẽ là tự nhiên đi, đây quả thực là tình tiết sẽ phát sinh trong tiểu thuyết, thật là lãng mạn a."
Lục Đình mất tự nhiên cười, "Không khoa trương vậy đâu, em cùng Bùi tổng cũng không được tính là quen thuộc."
"Tiếp xúc nhiều không phải là sẽ quen thuộc sao."
"Nếu anh ấy thật sự vì cậu mà tới, cậu cần phải nắm chắc cơ hội."
"Đúng thế, không thể để người chị gái kia của cậu nhanh chân đến trước."
"Nói đến, người chị kia của cậu có bắt nạt cậu không?"
"Đúng, như thế nào không có nhìn thấy cô ta? Nghe nói trước kia cô ta sống ở nông thôn, là thật sao?"
Chủ đề không biết nói như thế nào đã chuyển tới trên người Kiều Uẩn, hơn nữa này bên trong này còn có vài người nhìn có chút không thật sự muốn Kiều Uẩn trở về.
Lục Đình ngăn cản các cô: "Chị gái không phải là người như vậy đâu, các cậu không nên nói chị ấy như vậy, kỳ thật tình cảm của tớ và chị gái rất tốt, lúc chị gái mới trở về còn mang quà gặp mặt tặng cho tớ, mặc dù là chỉ là món đồ mua ở bên lề đường chỉ với hai tệ, nhưng chị gái có thể tặng quà cho tớ thì chứng tỏ chị ấy đã tiếp nhận tớ."
Lục Tuyết muốn nói lại thôi nói: "Sao chị lại cảm thấy cô ta đang cố tình nhục nhã em, không thì vì sao lại chỉ tặng cho em một món quà chỉ có giá hai tệ chứ."
"A?" Lục Đình bên trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, quả quyết phủ nhận: "Không có khả năng! Mặc dù chị gái chưa bao giờ cùng em nói chuyện, nhưng em tin là chị ấy không cố ý đâu."
"Là cố ý không để ý đến cậu đi? Cậu cũng quá thiện lương, như vậy rõ ràng là nhằm vào cậu rồi, cậu còn nhìn không ra?"
Có người không đành lòng Lục Đình bị khi dễ còn không biết, lên tiếng nhắc nhở cô ta.
Lục Đình giả bộ tức giận nói: "Đừng nói nữa, lại nói tớ liền không để ý đến các cậu."
Lúc này nhóm tiểu thư, thiếu gia đang có mặt tại đó trên mặt đều lộ ra thần sắc một lời khó nói hết, Lục Đình cũng quá thiện lương quá dễ lừa.
Đồng thời tại trong lòng còn thầm mắng Kiều Uẩn, đúng là từ nông thôn đến, không phẩm vị, vừa quê mùa vừa thô tục, còn yêu thích đùa nghịch tâm cơ, vụng trộm khi dễ Lục Đình.
Vốn dĩ hôm nay tới Lục gia, bọn họ còn muốn cùng Kiều Uẩn kết giao, hiện tại hoàn toàn từ bỏ ý tưởng này.
Loại người có tố chất kém như vậy, không xứng với bọn họ.
Lệ Miểu muốn đi lên trên lầu, liền sẽ phải trước mặt nhóm thiếu gia tiểu thư kia, nghe được mọi người đang không ngừng thương tiếc cho Lục Đình, nhịn không được trợn trắng mắt.
Đúng là lũ ngu xuẩn.
Trước kia cô đã được tận mắt chứng kiến, Lục Đình này trong ngoài không phải cùng một bộ mặt, từ đó liền biết Lục Đình không đơn giản.
Lệ Miểu đang chuẩn bị lên lầu tìm gặp Kiều Uẩn để chuẩn bị cáo trạng, có người đang cố ý ly gián, có ý đồ cô lập cô ấy nha.
Không chờ cô tìm được phòng của Kiều Uẩn.
Liền nghe thấy răng rắc một tiếng Kiều Uẩn mở cửa ra tới.
"Kiều Uẩn, có người đang nói xấu cậu đó."
Lệ Miểu nghe được động tĩnh, giương mắt nhìn sang, một giây sau: "Ngọa tào!"
"Cậu quen biết Bùi tổng từ lúc nào thế?"
"Bùi tổng lớn lên đẹp trai, có phải muốn cùng nhà cậu kết thông gia không, nếu như không phải như vậy thì vì sao nhiều người hết lần này tới lần khác không mời được anh ấy, mà anh ấy lại tới tham gia lễ trưởng thành của cậu."
"Đến tham dự lễ trưởng thành đúng là có chút đặc biệt."
"Lệ gia cũng tới, Đình Đình mặt mũi của cậu cũng thật lớn."
Những người trẻ tuổi liền yêu thích nói đùa, kỳ thật họ cũng không cho rằng Bùi tổng cùng Lục Đình sẽ có quan hệ gì, nhưng nếu tới tham gia lễ trưởng thành của cô ta, khẳng định cũng là quen biết đi?
Thời điểm Lục Đình nhìn thấy Bùi Nghiêu cùng người nhà họ Lệ đến, cô ta cũng thực buồn bực.
Thẳng đến nghe được những lời nói hâm mộ vang lên xung quanh, vốn cô ta còn định mở miệng phủi sạch quan hệ, nhưng lúc này lại nhàn nhạt nở nụ cười: "Tớ cũng không rõ, chắc là do ba tớ cùng tập đoàn Thịnh Kiều có hợp tác, lần trước tớ tới tập đoàn Thịnh Kiều đón ba tớ về nhà, hình như đã từng gặp qua Bùi tổng một lần, không nghĩ đến còn có thể gặp lại."
Mọi người nghe xong, tự động suy diễn thành, Bùi Nghiêu đối với Lục Đình vừa thấy đã yêu, chắc chắn là có ý với Lục Đình, nên lần này mới có thể tới tham gia lễ trưởng thành.
Vốn dĩ là mọi người chỉ đang nói đùa, đều có mấy phần không xác định.
Đây chính là Bùi tổng, thế mà thật xem trọng Lục Đình?
Này là cái vận khí gì trên trời rơi xuống?
Lục Tuyết một mặt hâm mộ nói: "Em lớn lên xinh đẹp như vậy, thích em sẽ là tự nhiên đi, đây quả thực là tình tiết sẽ phát sinh trong tiểu thuyết, thật là lãng mạn a."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Đình mất tự nhiên cười, "Không khoa trương vậy đâu, em cùng Bùi tổng cũng không được tính là quen thuộc."
"Tiếp xúc nhiều không phải là sẽ quen thuộc sao."
"Nếu anh ấy thật sự vì cậu mà tới, cậu cần phải nắm chắc cơ hội."
"Đúng thế, không thể để người chị gái kia của cậu nhanh chân đến trước."
"Nói đến, người chị kia của cậu có bắt nạt cậu không?"
"Đúng, như thế nào không có nhìn thấy cô ta? Nghe nói trước kia cô ta sống ở nông thôn, là thật sao?"
Chủ đề không biết nói như thế nào đã chuyển tới trên người Kiều Uẩn, hơn nữa này bên trong này còn có vài người nhìn có chút không thật sự muốn Kiều Uẩn trở về.
Lục Đình ngăn cản các cô: "Chị gái không phải là người như vậy đâu, các cậu không nên nói chị ấy như vậy, kỳ thật tình cảm của tớ và chị gái rất tốt, lúc chị gái mới trở về còn mang quà gặp mặt tặng cho tớ, mặc dù là chỉ là món đồ mua ở bên lề đường chỉ với hai tệ, nhưng chị gái có thể tặng quà cho tớ thì chứng tỏ chị ấy đã tiếp nhận tớ."
Lục Tuyết muốn nói lại thôi nói: "Sao chị lại cảm thấy cô ta đang cố tình nhục nhã em, không thì vì sao lại chỉ tặng cho em một món quà chỉ có giá hai tệ chứ."
"A?" Lục Đình bên trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, quả quyết phủ nhận: "Không có khả năng! Mặc dù chị gái chưa bao giờ cùng em nói chuyện, nhưng em tin là chị ấy không cố ý đâu."
"Là cố ý không để ý đến cậu đi? Cậu cũng quá thiện lương, như vậy rõ ràng là nhằm vào cậu rồi, cậu còn nhìn không ra?"
Có người không đành lòng Lục Đình bị khi dễ còn không biết, lên tiếng nhắc nhở cô ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Đình giả bộ tức giận nói: "Đừng nói nữa, lại nói tớ liền không để ý đến các cậu."
Lúc này nhóm tiểu thư, thiếu gia đang có mặt tại đó trên mặt đều lộ ra thần sắc một lời khó nói hết, Lục Đình cũng quá thiện lương quá dễ lừa.
Đồng thời tại trong lòng còn thầm mắng Kiều Uẩn, đúng là từ nông thôn đến, không phẩm vị, vừa quê mùa vừa thô tục, còn yêu thích đùa nghịch tâm cơ, vụng trộm khi dễ Lục Đình.
Vốn dĩ hôm nay tới Lục gia, bọn họ còn muốn cùng Kiều Uẩn kết giao, hiện tại hoàn toàn từ bỏ ý tưởng này.
Loại người có tố chất kém như vậy, không xứng với bọn họ.
Lệ Miểu muốn đi lên trên lầu, liền sẽ phải trước mặt nhóm thiếu gia tiểu thư kia, nghe được mọi người đang không ngừng thương tiếc cho Lục Đình, nhịn không được trợn trắng mắt.
Đúng là lũ ngu xuẩn.
Trước kia cô đã được tận mắt chứng kiến, Lục Đình này trong ngoài không phải cùng một bộ mặt, từ đó liền biết Lục Đình không đơn giản.
Lệ Miểu đang chuẩn bị lên lầu tìm gặp Kiều Uẩn để chuẩn bị cáo trạng, có người đang cố ý ly gián, có ý đồ cô lập cô ấy nha.
Không chờ cô tìm được phòng của Kiều Uẩn.
Liền nghe thấy răng rắc một tiếng Kiều Uẩn mở cửa ra tới.
"Kiều Uẩn, có người đang nói xấu cậu đó."
Lệ Miểu nghe được động tĩnh, giương mắt nhìn sang, một giây sau: "Ngọa tào!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro