Không Ngừng Vây Hãm

Chương 5

2024-09-21 22:12:29

Nam Duệ Dung cột tóc đuôi ngựa, trước mặt để hai mái, khuôn mặt xinh xắn rạng rỡ, ánh nắng sáng sớm chiếu rọi vào lại tô thêm vẻ tươi tắn, học sinh mới vào đúng là đẹp quá đi, nhan sắc này so với mấy hoa khôi trong trường quả thực không thua kém nha.

Chủ đề của cuộc trò chuyện của mọi người hôm nay chủ yếu là về nữ sinh mới chuyển vào, sáng nay chỉ tới để nhận lớp và đề bạt lớp trưởng lớp phó cùng mấy việc liên quan tới hồ sơ, tới 10h đã tan lớp, hàng loạt học sinh ồ ạt hướng về phía cổng cười nói đi về, cô và Nghi Tiểu Mễ sau khi kết bạn trên mạng xã hội xong cũng tạm biệt nhau.

Nam Duệ Dung vừa đạp xe về tới sân đã Trình Mộ Ngôn mặc quần áo thể thao leo lên xe tự mình lái đi, thấy cô về Diệp Hi chạy ra hỏi hăn.

"Hôm nay con nhận lớp thế nào?"

"Dạ rất ổn ạ, các bạn trong lớp cũng khá thân thiện"

"Ừm, vậy thì tốt, con mau lên thay quần áo rồi xuống ăn trưa thôi"

"Dạ"

Nam Duệ Dung sinh hoạt đều đều, học xong sẽ lười biếng dùng điện thoại, tối đến cô vừa xuống ăn cơm thì mới thấy Trình Mộ Ngôn trở về.

"Mộ Ngôn về rồi hả con, mau tới đây ăn tối luôn đi"

"Lát nữa con ăn sau, vừa chơi bóng rổ về nên cần đi tắm trước"

"Ừ, vậy tắm mau rồi xuống kẻo đồ ăn nguội"

Nam Duệ Dung vội vàng ăn nhanh rồi lên phòng tránh để gặp mặt hắn, đang chuẩn bị vào phòng thì thấy phòng bên cạnh mở cửa ra, cô lúc này mới biết hóa ra phòng Trình Mộ Ngôn kế bên cô, biệt thự tuy to nhưng chỉ có ba tầng, phòng ốc rộng rãi thiết kế đẹp mắt.

Trình Mộ Ngôn vừa mới tắm xong, hắn mặc cái quần đùi với áo phông trắng trên có in nhãn hiệu nào đó, đầu tóc có lẽ là chỉ sấy sơ nên vẫn còn ướt, hắn thân hình cao ráo vừa vặn, cô chỉ cao 1m67 hắn ước chừng 1m86, không so sánh sẽ không có đau thương, đứng cùng với hắn đúng là trông thấp thiệt.

Cô có trồng một chậu hoa hồng cùng vài chậu lan ngoài ban công, Nam Duệ Dung tỉ mỉ tưới từng chậu trên kệ rồi vô nhà chuẩn bị sách vở theo thời khóa biểu, xong xuôi mọi việc cô mới an tâm leo lên giường mở laptop ra xem phim.

Sáng sớm mai vẫn là 6h ra khỏi phòng ăn uống xong xuôi liền đạp xe đi học, Nghi Tiểu Mễ đi sớm hơn hôm qua một chút vừa vô đã thấy Nam Duệ Dung, khuôn mặt còn đang ngái ngủ liền lập tức tính táo vui vẻ ngồi xuống.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cậu tới sớm vậy?"

Nam Duệ Dung cười cười đặt điện thoại xuống.

"Tớ mới tới thôi"

"Ê, tiết thể dục lớp mình cùng lịch với lớp 12a1 đấy!"

"12a1? Có gì nổi bật sao?"

"Haiz, quên mất cậu mới tới chả biết gì cả, lát nữa tới tiết thể dục tớ chỉ cho"

Cô vui vẻ đồng ý, Nghi Tiểu Mễ bỏ cặp sách xuống bàn liền nhao vào tụ tập vui vẻ nói chuyện đến khi giáo viên vào mới về chỗ, tiết học đầu tiên là toán, dù đã ôn xong chương trình lớp 12 nhưng trong giờ học vẫn luôn nghiêm túc nghe giảng.

"Được rồi, chúng ta dừng ở đây, các em ra chơi đi"

Giáo viên vừa ra khỏi cửa, âm thanh trong lớp cũng tăng âm lượng lên, Nghi Tiểu Mễ thở dài thườn thượt nằm ra bàn.

"Yaaa, cuối cùng cũng kết thúc môn toán rồi"

"Cậu không thích toán hả?"

"Đương nhiên rồi, Toán với Lý là hai môn hủy diệt của tớ, mỗi lần giáo viên giảng bài tất cả kiến thức nghe được từ bên phải đều chui tai trái rồi biến mất dạng, thật là khổ mà, nếu không phải mẹ ép chọn khối tự nhiên tớ còn lâu mới chọn"

"Cậu đã chọn được ngành học rồi?"

"Haizz, mẹ tớ định hướng ngành y, tớ cũng rất thích nhưng mà mấy môn tự nhiên rất khó a, phải nỗ lực nhiều nhiều"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Có cố gắng sẽ có thành quả, mình tin cậu sẽ làm được"

Nghi Tiểu Mễ ôm lấy cánh tay của cô.

"Tớ cũng mong là vậy"

Ba tiết học còn lại nhanh chóng kết thúc vừa tan học Nghi Tiểu Mễ đã vội vàng dẫn cô tới căn tin của trường dùng cơm lí do cô ấy vội vã tới vậy là vì món sườn xào chua ngọt rất được ưa chuộng nếu không tới nhanh sẽ không được ăn, hai người sau khi lấy cơm phần mình xong liền tìm chỗ ngồi.

Nghi Tiểu Mễ gắp một miếng sườn trịnh trọng cắn một cái.

"Hu hu, mùi vị này khiến tớ nhớ cả mấy tháng hè liền, thật không biết sau khi tốt nghiệp tớ phải làm sao đây"

Nam Duệ Dung thấy cô ấy khoa trương thưởng thức cũng khá tò mò.

"Ngon tới vậy sao?"

"Đương nhiên rồi, dì Trương nấu món này là ngon nhất đó, cậu đi đâu cũng có ai nấu ngon bằng dì đâu"

Nam Duệ Dung gắp lên cắn một miếng, cô mở to mắt tay giơ ngón cái lên lắc lư.

"Đúng là ngon thật nha, đáng để nghiền"

"Thấy chưa, hôm nào tớ cũng phải tới căn tin sớm mới được ăn đó, mỗi lần tới muộn đều phải nhịn thôi, ê ê..."

Tiểu Mễ ban nãy còn đang mãi nói chuyện đột nhiên khảy khảy tay cô một cái, bộ dáng vô cùng kích động.

"Duệ Dung cậu mau nhìn kìa, là Vĩnh Hầu Bạc, nam thần của trường mình đó"

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Ngừng Vây Hãm

Số ký tự: 0