Không Ngừng Vây Hãm

Chương 6

2024-09-21 22:12:29

"Vĩnh Hầu Bạc?"

Nam Duệ Dung lặp lại cái tên, mắt cũng nhìn về hướng Nghi Tiểu Mễ chỉ.

"Cậu ấy là nam thần của trường mình đó, đặc biệt nổi tiếng, vừa học giỏi lại vừa đẹp trai"

"Lợi hại vậy sao?"

"Đương nhiên rồi, nhan sắc so với mấy nam thần trong showbiz cũng không thua ai đâu, lâu lâu lại có người tới tận trường mời cậu ấy tham gia vào giới giải trí"

"Ồ..."

"Còn hai người bên cạnh là bạn thân của Vĩnh Hầu Bạc, người bên trái là Ngụy Vãn đã có vị hôn thê, còn bên phải là Trình Mộ Ngôn tuy được đánh giá là đẹp trai hơn cả Vĩnh Hầu Bạc, thành tích học tập cũng luôn đứng đầu toàn khối, nhưng lại rất khó gần nha"

"Hồi mới vào học, cậu ấy được rất nhiều nữ sinh thích kể cả các đàn chị khóa trên, cơ mà Trình Mộ Ngôn rất ghét bị người khác làm phiền, ban đầu mấy nữ sinh kia đưa nước cậu ấy còn nhận sau vì thấy quá mức phiền nên đã trực tiếp vứt thẳng vào sọt rác, lúc đó tớ trực tiếp chứng kiến, nữ sinh kia xấu hổ tới mức đỏ mắt"

"Dữ vậy sao?"

"Chưa hết đâu, có một nữ sinh thường xuyên chụp ảnh cậu ấy đăng lên diễn đàn của trường, nhờ đó mà mấy người ở giới giải trí liên tục tới, sau khi Trình Mộ Ngôn phát hiện người đăng ảnh mình lên mạng xã hội là ai liền kiện tội dùng hình ảnh người khác khi không được cho phép, từ đó các nữ sinh không còn nhiệt huyết thi nhau a dua nữa, cũng không có ai dám làm gì đó quá đà"

"Trình Mộ Ngôn không hề biết thương hoa tiếc ngọc, nói chung con người cậu ta không quá hà khắc miễn đừng làm phiền tới là được"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nam Duệ Dung ngoài mặt tỏ ra ngạc nhiên nhưng trong bụng lại hiểu rất rõ, Trình Mộ Ngôn được viết là một vị tổng tài lạnh lùng quyền lực, hắn chỉ một lòng vì sự nghiệp chứ không cần nữ sắc, ngoài bạch nguyệt quang là Nam Duệ Chỉ ra hắn không hề động tâm với bất cứ ai nên không khó để đoán được tính cách khi còn là học sinh của hắn.

Trình Mộ Ngôn mặc áo sơ mi trắng viền xanh thẳng tắp, trước ngực đeo cà vạt, chân mặc quần tây, thân hình cao ráo bình thản cùng hai người đi cùng nói chuyện.

"Bữa trước tớ nói với cậu lớp mình chung lịch thể dục cùng lớp 12a1 chính là lớp của mấy người đó đấy"

"Hóa ra cậu để ý chuyện đó như thế là vì được học chung với crush"

"Hề hề, rất chính xác, thật mong tới ngày đó quá đi"

Nghi Tiểu Mễ vì có sự xuất hiện của Vĩnh Hầu Bạc nên dời tầm chú ý ra chỗ khác không cùng cô nói chuyện nữa, Nam Duệ Dung ăn xong phần cơm của mình rồi lên lớp trước.

'Reng reng'

"Ok! Chào các bạn, tiết học của chúng ta đến đây là kết thúc, các bạn ra về đi"

Tiếng chuông tan học vang lên, tất cả học sinh hướng ra cổng trường đi về ồn ào náo nhiệt hết mức, Nam Duệ Dung một tay dắt xe đạp một tay chào tạm biệt Nghi Tiểu Mễ.

Cô từ từ đạp xe, cảm nhận gió mát ùa ạt vào mặt, cây phong lá đỏ trồng thành dãy hai bên đường tạo nên những cảnh sắc đặc biệt thơ mộng, dưới gốc cây còn đặt vài chiếc ghế đá, một vài cặp học sinh chọn nơi này làm điểm hẹn hò sau khi tan học, hai hàng cây cổ thụ này đã giữ lại rất nhiều tình yêu đầu đời trong trẻo, tinh khôi và nhẹ nhàng của những lứa học trò.

Nam Duệ Dung vừa về tới nhà trời đã hửng tối, vì mới ngày đầu đi học nên chưa có bài tập, tối nay có thể thoải mái cày truyện rồi, nghĩ tới vậy cô hứng khởi chạy lên phòng, tắm rửa xong xuôi mới lấy điện thoại từ trong cặp ra, lúc này cô mới thấy có tin nhắn được gửi từ bốn tiếng trước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Hi [ Hôm nay dì Trương xin nghỉ về quê một tuần, tối mẹ có tiệc ở ngoài, cơm tối mẹ nấu sẵn đang để trong tủ lạnh, hai đứa hân nóng rồi đi nhé ]

[ Dạ] trả lời tin nhắn xong cô liền xuống dưới bếp mở tủ lạnh ra, đồ ăn được đựng cẩn thận hộp, cô lôi từng hộp ra bật bếp hâm nóng.

Nam Duệ Dung hơi kiễng chân lấy dĩa đựng thức ăn trên tủ chưa kịp chạm tới đã có bàn tay khác lấy ra, cô rùng mình đột nhiên xoay người, vừa vặn Trình Mộ Ngôn cúi đầu nhìn, đồ ngủ của cô có hơi rộng từ trên có thể thấy được cảnh xuân lấp ló, hắn mặt mày không biểu tình gì, cầm đĩa trong tay, lùi lại hai bước, đưa đĩa cho Nam Duệ Dung đang ngẩn người vội phản ứng cầm lấy.

"Cám..Cám ơn"

"Không có gì"

Cô hâm đồ ăn xong xuôi liền dọn ra bàn, Trình Mộ Ngôn đã ngồi đó chờ sẵn, cô động đũa ăn một miếng cơm nhưng vẫn thấy hắn không động đậy, hay là hắn chưa biết Diệp Hi tối nay không có ở nhà nên đang chờ bà ấy xuống ăn cơm.

"Tối nay mẹ đi dự tiệc nên không ăn cơm cùng, chỉ có hai tụi mình thôi"

"Anh biết rồi"

Hai người im lặng ăn cơm, trong phòng ăn yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng bát đũa, Trình Mộ Ngôn ăn xong đặt bát xuống đột ngột lên tiếng.

"Trường học mới thế nào, em đã làm quen được chưa"

Nghe hắn hỏi cô ngẩng đầu nhìn người đối diện như thể đang muốn chứng thực điều gì đó, có phải vừa rồi mình nghe nhầm không? Trình Mộ Ngôn mới gội đầu nên vài lọn tóc mai hơi rũ xuống khuôn mặt hắn, đôi mắt nhìn cô như có ý vị, lại hiện tia phong lưu trong đáy mắt

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Ngừng Vây Hãm

Số ký tự: 0