Không Việc Gì Thì Đừng Làm Trà Xanh

Chương 1

Phong Nguyệt Thành Xuân

2024-07-22 06:00:37

Đàn em của chồng tôi nửa đêm gửi một đoạn video, cô ta đeo một cái đai cạp thấp, ngượng ngùng che n.g.ự.c lại: “Đàn anh, vết thương của em hình như bị nhiễm trùng rồi, anh kiểm tra lại giúp em được không?”

Từ "lại" này được dùng rất tuyệt.

Tôi chưa kịp nói gì thì chồng tôi đã trực tiếp chuyển đoạn video đó vào nhóm bệnh viện, tag viện trưởng vào:

[Thầy ơi, Trần Miêu Miêu nghi ngờ uy tín của thầy!]

Tôi: "Đỉnh dữ!"

1

Buổi tối ngày 520, tôi đã tắm xong đang nằm trên giường đợi chồng tắm xong sau đó chuẩn bị giao lưu thân mật.

Đúng lúc này, điện thoại di động của anh ấy đột nhiên sáng lên.

Tôi hơi tò mò, ai lại gửi tin nhắn vào một ngày đặc biệt và vào lúc muộn như vậy?

Tôi lấy điện thoại ra, quyết định tìm hiểu.

Kể từ khi chúng tôi bắt đầu yêu nhau, mật khẩu điện thoại của Cố Thành luôn là ngày sinh nhật của tôi, tôi dễ dàng mở điện thoại, nhìn thấy có một ghi chú "Bệnh viện-Trần Miêu Miêu" gửi một đoạn video đến.

Tôi biết người này, người này là đàn em mới đến của Cố Thành vào năm nay.



Hai ngày trước, anh ấy còn phàn nàn với tôi, nói cô ta tràn ngập mùi trà, thật không biết xấu hổ.

Trong video, Trần Miêu Miêu mặt đỏ ửng, đeo đai cạp thấp mát mẻ, ngượng ngùng che n.g.ự.c lại:

"Đàn anh, vết thương của em hình như bị nhiễm trùng rồi, anh có thể kiểm tra lại giúp em được không?"

Tinh tuý của những lời này nằm ở chỗ nào? Đó là nằm ở chỗ chữ "lại".

Nếu không phải tôi đã biết Cố Thành chưa bao giờ nhận ca phẫu thuật nâng ngực, có lẽ tôi đã bị cô ta làm tức chết.

Với vẻ ngoài kiêu kỳ của cô ta, đánh c.h.ế.t tôi cũng không tin cô ta không phải cố ý.

2

Trước đến nay, tôi luôn cảm thấy Cố Thành có chút quá khắt khe.

Đám chim vàng anh trong bệnh viện bọn họ, ngay cả tới gần anh ấy hai mét cũng bị anh ấy mắng đến nghi ngờ cuộc đời chứ đừng nói nói chuyện với anh ấy.

Bây giờ, lần đầu tiên tôi cảm thấy những lời phàn nàn của anh ấy quá đúng!

Ngay lúc tôi đang tập trung suy nghĩ nên trả lời cô ta thế nào, Cố Thành toàn thân ươn ướt bao quanh tôi, uất ức nói:

"Vợ à, em đang nhìn gì mà chăm chú thế? Ngay cả hôn chồng mình cũng không thèm!"

Anh ấy như một chú cún con vùi đầu vào cổ tôi, cái mũi ngửi ngửi xung quanh: “Vợ anh thơm quá!”



Tên này luôn thích giả vờ trẻ tuổi, khi mới yêu nhau, tôi từng nghi ngờ anh ấy bị nhân cách phân liệt.

Ở bên ngoài, anh ấy kiêu ngạo như sư tử, luôn làm ra vẻ mặt lạnh lùng, không muốn nói nhiều hơn một câu.

Ở trong nhà lại biến thành một chú cún con dính người, liên tục muốn dính lên tôi.

Tôi tiện tay ăn mấy miếng đậu hủ rồi chính trực đẩy anh ấy ra:

"Đừng có làm nũng nữa! Chuyện này nếu anh không thể giải thích rõ ràng được thì tối nay anh cứ ngủ trên sofa đi!"

Thấy tôi nghiêm túc như vậy, anh ấy cầm điện thoại lên. cau mày bấm vào video.

Cố Thành xem xong video cũng không nói gì, thao tác xong liền ném điện thoại xuống gầm giường, cúi người bao trùm tôi lại:

“Vợ ơi, sát lại gần!”

Đôi mắt nâu sẫm của anh ấy phủ đầy hơi nước, khóe mắt có chút hồng. Những vết nước chưa lau khô chảy xuống dưới theo ngọn tóc, đọng lại trên xương quai xanh của tôi.

Cố Thành cúi đầu hôn một cách cẩn thận, một cảm giác tê dại lập tức xông thẳng lên đỉnh đầu, tôi mê mẩn đến mức suýt chút nữa quên mất chuyện chính:

"Anh vừa làm gì vậy?"

Thấy tôi vẫn còn hỏi, anh ấy xuống giường, nhặt điện thoại đưa cho tôi, giọng bực bội nói: “Tất cả là tại trà xanh này phá hỏng buổi tối tuyệt vời của anh!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Việc Gì Thì Đừng Làm Trà Xanh

Số ký tự: 0