Kiều Nữ Lâm Gia Bận Làm Ruộng

Nhà Mẹ Đẻ Đón T...

2024-11-10 20:55:43

Lưu thị là dâu trưởng Lâm gia, cho dù lướt qua, nên hỏi vẫn phải hỏi, đại tẩu chính là đại tẩu, quy củ không thể loạn.

Đây cũng là Tuyên thị cố ý làm cho Đỗ thị xem, Đỗ thị trước giờ không có phép tắc, hoàn toàn không để Lưu thị vào mắt, chỉ vì bản thân đẻ được hai thằng con trai liền cho rằng rất ghê gớm.

Trước kia là trước kia, bây giờ cả nhà bọn họ cũng đã về, quy củ nên có thì phải lập ra mới được, nàng rất không thích cái dáng vẻ này của Đỗ thị.

Lưu thị vừa nghe lời này, trái lại hơi ngại, gật đầu nói: “Hôm nay nhiều người, cứ nấu hết đi, tay nghề tam đệ muội tốt, trưa hôm nay muội đứng bếp nhé, bây giờ mẹ đang vui, chuyện trong bếp không để ý được, chúng ta xem rồi làm là được.”

Tuyên thị cười gật đầu: “Ôi, muội biết rồi.”

Hai người họ cười cười nói nói, hoàn toàn cố ý ngó lơ Đỗ thị, Đỗ thị cũng không biết nên nói gì mới phải.

Tư Kỳ ở bên cạnh thấy vậy chỉ thấy buốn cười, nhìn có vẻ người mẹ này của cô còn rất ghê gớm, dù sao không để người khác chèn ép là được, cô rất là yên tâm vui vẻ.

Tử Khang đổ tôm cá ra thau, sau đó liền ra ngoài.

Tư Kỳ ở bên cạnh Tuyên thị phụ giúp, tìm cơ hội nhỏ giọng nói với nàng: “Mẹ, con thấy hôm nay đại cô bọn họ trở về hình như không đúng lắm, vừa rồi con đều nhìn thấy rồi, mắt đại cô hơi đỏ, giống như vừa mới khóc, thấy bọn con lại tươi cười, có phải bị tủi thân không?”

Tuyên thị nghe vậy cau mày: “Con thật sự nhìn thấy?”

Tư Kỳ gật đầu: “Dạ, con thấy rõ là đỏ mắt đó.”

Tư Kỳ cũng chỉ nghĩ như vậy, đoán chừng là ở nhà chồng bị tủi thân đi, nếu không đúng ngày Đoan Ngọ sao lại chạy về nhà mẹ đẻ?

Tuyên thị thầm nghĩ, chuyện này vẫn phải nói với mẹ mới được, Lâm gia mặc dù không phải đại hộ gì, nhưng người nhà vẫn còn mấy người, con gái gả ra ngoài chịu ủy khuất ở bên ngoài, cũng không thể không có ai nói giúp được.

Mẹ chồng Uyển Vân vốn không dễ sống chung, nếu người nhà mẹ đẻ của mình cũng không thể giúp nàng, vậy nàng thật đúng là khó khăn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Được rồi, mẹ đã biết, con mau ra ngoài đi, ở đây không cần con.” Tuyên thị cười nói.

Tư Kỳ gật đầu, cũng không đợi ở đây nữa, chạy lên nhà trên nghe người lớn nói chuyện.

Kể từ khi đến đây, đây vẫn là lần đầu tiên cô gặp người đại cô này, nhưng mà trong trí nhớ của nguyên chủ có ấn tượng, người Lâm gia, ngoại trừ Đỗ thị ra, những người còn lại đều không tệ.

Chỉ cần là người nhà mình, cô đều có loại khát vọng muốn bảo vệ họ, người nhà phải sống tốt, cho dù dù cô cô đã xuất giá cũng phải sống tốt mới được.

Trong nhà trên, bọn họ đúng lúc đang nói chuyện này, Ngô thị không phải kẻ ngốc, bà suy sét liền biết được chuyện trong đó.

Con gái về nhà bà đương nhiên vui, nhưng rốt cuộc tại sao Đoan Ngọ lại phải về nhà mẹ đẻ, chuyện này cũng phải nói cho rõ mới được.

“Hai người các ngươi nói xem, rốt cuộc là làm sao, ngày Tết chạy về nhà mẹ đẻ, chuyện này thật không đúng.” Ngô thị nghiêm mặt nói.

Uyển Vân cúi đầu không nói, Chu Khang ở bên cạnh nói: “Mẹ, là con không phải, để Uyển Vân chịu ủy khuất, người mắng con đi.”

Ngô thị nhìn hắn: “Chu Khang, năm đó chúng ta đồng ý để Uyển Vân gả cho ngươi là vì ngươi đối xử tốt với nó, những năm nay ngươi đối xử với nó thế nào trong lòng chúng ta cũng biết rõ.”

“Uyển Vân không sinh con trai cho Chu gia các ngươi, mẹ ngươi không vui, chuyện này chúng ta cũng biết, nếu không phải biết ngươi thật lòng với nó, chúng ta sớm đã đón con gái về nhà. Bình thường chịu chút tủi thân cũng không sao, ngày Tết sao lại cãi nhau? Không lẽ là mẹ ngươi đuổi Uyển Vân ra khỏi nhà?”

Vừa nghe lời này, Uyển Vân vội vàng ngẩng đầu nói: “Mẹ, chuyện không phải vậy, không phải đâu, mẹ đừng hiểu lầm.”

Lâm Đức Chính vừa rồi đều luôn không lên tiếng, lúc này liền đập bàn nói: “Vậy rốt cuộc là sao liền mau nói rõ đi, đừng để chúng ta ở đây đoán mò, ngày Tết mọi người đều vui vẻ, đừng nén vướng mắc trong lòng.”

Chu Khang thở dài xong mới nói: “Cha mẹ, chuyện này đều trách con làm không tốt, nên mới gây ra phiền phức như vậy. Mấy hôm trước con chuẩn bị cho cha mẹ chút quà Tết, vốn sắp đưa qua, kết quả có chút chuyện nên làm lỡ, bận quá liền quên mất chuyện này.

“Hôm nay Uyển Vân mới nhắc nhở con, nói là để con mau đánh xe đưa quà Tết sang cho cha mẹ, kết quả mẹ con nghe thấy liền nói chuyện có hơi khó nghe, nói là... để Uyển Vân tự về.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Uyển Vân trong lòng tủi thân liền dẫn bọn trẻ ra cửa, con liền vội vàng đuổi theo, chuyện chính là như vậy, để cha mẹ lo lắng, đúng là chúng con không nên.”

Trong lòng Chu Khang bây giờ rất khó xử, đó là mẹ hắn, hắn đương nhiên cũng phải hiếu thuận, nhưng mà bên này lại là vợ con, đâu thể để bọn họ chịu ủy khuất được? Bây giờ hắn đúng là hai bên đều khó khăn.

Ngày lễ không thể ở nhà đón Tết, còn không biết mẹ hắn tức giận thế nào đâu, nhưng lúc này mà đi thì sẽ hoàn toàn khiến thê tử lạnh lòng, cũng khiến nhạc phụ nhạc mẫu thất vọng về hắn.

Sau khi nghe rõ mọi chuyện, Lâm Đức Chính và Ngô thị nhìn nhau, Ngô thị nói: “Uyển Vân à, con cũng thật là, ngày Tết khó khăn vậy làm gì? Chúng ta biết các con có lòng là được rồi, ngày lễ gửi quà về hay không cũng không sao cả.”

Uyển Vân cúi đầu, bây giờ cũng thấy bản thân có hơi xúc động, đó dù sao cũng là mẹ chồng, mặc dù bình thường đối xử với nàng cũng không tính là tốt, nhưng nàng cũng thể cáu gắt với trưởng bối.

Lâm Đức Chính nhìn hai bọn họ: “Hôm nay là Đoan Ngọ, các ngươi không ở nhà đón Tết thực sự không hay cho lắm, bây giờ mau về đi, lão bà tử, chuẩn bị chút bánh ú để bọn họ mang về.”

Chu Khang vội nói: “Cha, chúng con đến cũng đã đến rồi, bây giờ đâu thể về được, đây cũng là nhà, đón Tết ở đâu cũng như nhau, chúng con ăn bữa cơm xong lại về.”

Chu Khang này còn rất thông minh, biết bây giờ về sẽ khiến nhạc phụ nhạc mẫu có khúc mắc trong lòng, hắn đương nhiên sẽ không làm vậy.

Lại nói, hắn cũng thật lòng thương Uyển Vân, khó khăn lắm mới gặp được cha mẹ mình, ngồi còn chưa ấm mông đâu thể đi ngay được?

Tư Kỳ luôn ở bên cạnh nghe, hiểu rõ ngọn ngành, trong lòng vô cùng cảm khái.

Phụ nữ xã hội phong kiến ấy, địa vị đúng thật là thấp, nếu như gả vào nhà chồng mà không sinh được con trai, vậy chính là phạm tội lớn, giống như cảnh ngộ của đại cô, bà nội đối xử với đại nương đã rất tốt rồi.

Cô còn có chút ấn tượng, lúc trước mẹ chồng đại cô đối xử với nàng cũng rất tốt, đại cô xinh đẹp, lại xinh đẹp hiền thục, ngũ thúc còn đọc sách theo đường quan lộ, mối hôn sự này Chu gia rất vừa ý.

Nhưng mà sau này đại cô sinh liền hai cô con gái, thái độ mẹ chồng nàng liền hoàn toàn không giống vậy nữa, sau khi Tĩnh Nguyệt sinh ra không lâu, thậm chí còn kiếm vợ lẽ cho đại cô phụ kìa.

(Hết chương)

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Nữ Lâm Gia Bận Làm Ruộng

Số ký tự: 0