Đại Đương Gia
2024-12-29 01:15:43
Hạ Huyền có chút vô ngữ, đồng thời cũng kinh ngạc.
Thì ra bên trong suy nghĩ của người con gái này lại là như thế.
Không muốn phu quân mình tam thê tứ thiếp...
“ Ngươi bày mưu lừa gạt đám thổ phỉ kia là có ý gì?"
Qua một lúc Tiêu Nguyệt hỏi.
Hạ Huyền nhún vai “ Gần đây thổ phỉ làm loạn, càng thêm không kiêng nể gì cướp giật khác nơi, khiến nhiều tuyến đường bị ngăn chặn, dẫn đến rất nhiều thôn dân không dám đi lại, chuyện này vốn đã náo loạn mấy ngày nay rồi, phụ hoàng vốn muốn để Bạch Diệp tướng quân đi diệt thổ phỉ, nhưng hắn lại đang bị trọng thương, chỉ có thể kêu Trần thống lĩnh đi"
“ Mà trần thống lĩnh lại là huynh trưởng của bằng hữu ta"
“ Cho nên?”
Tiêu Nguyệt hờ hững nhìn hắn.
Hạ Huyền cười “ Cho nên ta chỉ có thể giúp đỡ hắn một tay, vừa lúc tham dò xem đám lang tặc này định làm gì"
***
Sáng hôm sau, ba vị đương gia xuống núi làm việc rốt cuộc cũng về đến.
Hạ Huyền hai người là tiểu đệ do Lão ngu lựa chọn, không cần phải đi gặp mặt ba người kia, thay đổi một thân trang phục thổ phỉ xong liền theo đám người Đại hổ đi tập huấn buổi sáng.
Vừa thấy Hạ Huyền đi đến, đám tiểu đệ bèn trêu chọc nói “ Vân huynh, đêm qua ngủ ngon chứ?”
Hạ Huyền nghĩ đến đêm qua phải ngủ dưới sàn, mệt lộ về uể oải nói “ đừng nhắc đến nửa"
Cả đám thi nhau cười ha hả.
Đại hổ lúc này mới nói “ Vân huynh còn xấu hổ cái gì nha? đều đã là người có thê tử cả rồi, nên ra dáng nam nhân một chút, sau này cứ đi theo bọn huynh đệ này, bảo đảm ngươi áo cơm vô ưu"
Hạ Huyền cười cười, Lão ngu lúc này cũng đã đi đến, mọi người đứng thành hàng, Đáng ra Hạ Huyền nên xếp ở cuối vị trí, lại bởi vì có quan hệ thân thiết với lão ngu mà được đại xá xếp bên cạnh Đại hổ ca.
Người dạy bọn họ đánh quyền tên Vương Quốc Phong, từng cử chỉ động tác của ông đều rất dứt khoát, Hạ Huyền nhìn chăm chú, có chút tán thưởng vị này.
Chẳng trách triều đình ba lần bảy lượt mang quân đến chiến đều không thành công, nếu chỉ dựa vào một đám tiểu tốt kia thì đương nhiên không thể đấu với một nhóm người được rèn luyện kỹ lưỡng.
“ Hôm nay luyện đến đây thôi, ai tên Vân Túc?”
Một người đi đến, cao giọng hỏi.
Hạ Huyền đi ra khỏi hàng “ Ta là Vân Túc"
Người nọ nghe vậy nhìn qua, chỉ thấy một thiếu niên trông rất tuấn lãng đang đứng trong đám người.
Gã hơi kinh ngạc, chợt cúi xuống nói với đồng bạn gì đó, mới vẫy tay nói “ Ngươi đi theo ta, đại đương gia muốn gặp ngươi."
Hạ Huyền đi theo tên nam nhân kia, trước khi lướt qua người lão ngu, gã đột nhiên nói.
“ Đừng căng thẳng, chắc đại đương gia chỉ muốn thử nghiệm đệ mà thôi"
Hạ Huyền khẽ gật đầu, bước nhanh đuổi theo người nọ.
Cả đám túm lại chỗ Lão ngu hỏi “ lão đại, vân túc sẽ không sao chứ? nhìn hắn gầy ốm như vậy, có chịu nổi một quyền của đại đương gia không?”
Lão ngu cốc đầu cậu ta“ Đừng có nói bậy, đại đương gia không phải hạng người không nói lý lẽ như thế"
....
Hạ Huyền được đưa đến một căn phòng trông có vẻ rộng rãi, bên trong đã ba người ngồi chờ, chủ vị là một nam nhân trung niên mặt hơi dữ tợn, mặc trên người bộ trang phục được làm bằng da rắn, người bên phải vẫn còn là thiếu niên, một thân y phục da gấu trông rất chính chắn, người còn lại là một nữ nhân, nàng trông rất xinh đẹp, một bộ phục sức màu đen láy ôm trọn lấy thân hình mảnh mai đó.
Vừa thấy Hạ Huyền, tên thiếu niên liền nhảy xuống khỏi ghế đi lại vòng quanh một lượt hắn đánh giá.
“ Lão Đại, tên tiểu tử này nhìn cũng được đó chứ, lão ngu làm sao mà bắt được hay vậy?”
Hạ Huyền chắp tay “ Gặp qua đại đương gia, nhị đương gia, tam đương gia"
Nhị đương gia cười hắc hắc “ giọng nói còn rất vừa ý ta, hay ngươi rời khỏi đội lão ngu gia nhập vào nhị phòng của ta đi?"
Hạ Huyền “ Tại hạ là do lão ngu mang về, đã hứa chỉ đi theo huynh ấy, huống hồ ta bệnh nhược như vậy, trên người còn mang độc tố, không thích hợp theo tam đương gia hùng vĩ oai vệ, sẽ trở thành trò cười mất"
Tam đương gia gật đầu, rất tán thành lời nói bịa đặt của hắn, nhìn đại đương gia nói “ Ca, để thử nghiệm rồi, đệ thấy có thể ở lại"
Đại đương gia không nói, chỉ nghiêng mặt nhìn Hạ Huyền.
Hạ Huyền không hề sợ hãi, thắc lưng thẳng tắp như cây tùng, đối diện tầm mắt với Đại đương gia.
Tam đương gia lúc này đi đến, nàng ta đã sớm nhìn thấy Hạ Huyền tuấn lãng mặt mày, ngón tay ẻo lả vừa đụng đến bả vai Hạ Huyền, Hạ Huyền đã theo bản năng tránh đi.
“ Tam đương gia xin tự trọng, tại hạ đã có thê tử, không muốn bị đụng chạm với nữ nhân khác "
Tam đương gia mặt cương lại, bàn tay đang giơ dừng lại trên không trung. ở Thiết Doanh Trại nàng ta cũng tính là nữ nhân đẹp nhất, giờ bị một tên tiểu tốt ghét bỏ?
“ Ngươi to gan! người đâu, mang tên này ra ngoài đánh chết!”
Tính cách nàng ta lỗ mãng, thấy không được bèn muốn hủy diệt.
" Tiểu Duyệt, đừng làm loạn"
Đại đương gia lúc này mới lên tiếng.
“ Đại ca, hắn ghét bỏ muội? thiên hạ này có mấy ai dám ghét bỏ muội? hắn cũng xứng!”
Tam đương gia nghiến răng nói, rất có ý tứ không trừng trị Hạ Huyền thì không bỏ qua.
Thì ra bên trong suy nghĩ của người con gái này lại là như thế.
Không muốn phu quân mình tam thê tứ thiếp...
“ Ngươi bày mưu lừa gạt đám thổ phỉ kia là có ý gì?"
Qua một lúc Tiêu Nguyệt hỏi.
Hạ Huyền nhún vai “ Gần đây thổ phỉ làm loạn, càng thêm không kiêng nể gì cướp giật khác nơi, khiến nhiều tuyến đường bị ngăn chặn, dẫn đến rất nhiều thôn dân không dám đi lại, chuyện này vốn đã náo loạn mấy ngày nay rồi, phụ hoàng vốn muốn để Bạch Diệp tướng quân đi diệt thổ phỉ, nhưng hắn lại đang bị trọng thương, chỉ có thể kêu Trần thống lĩnh đi"
“ Mà trần thống lĩnh lại là huynh trưởng của bằng hữu ta"
“ Cho nên?”
Tiêu Nguyệt hờ hững nhìn hắn.
Hạ Huyền cười “ Cho nên ta chỉ có thể giúp đỡ hắn một tay, vừa lúc tham dò xem đám lang tặc này định làm gì"
***
Sáng hôm sau, ba vị đương gia xuống núi làm việc rốt cuộc cũng về đến.
Hạ Huyền hai người là tiểu đệ do Lão ngu lựa chọn, không cần phải đi gặp mặt ba người kia, thay đổi một thân trang phục thổ phỉ xong liền theo đám người Đại hổ đi tập huấn buổi sáng.
Vừa thấy Hạ Huyền đi đến, đám tiểu đệ bèn trêu chọc nói “ Vân huynh, đêm qua ngủ ngon chứ?”
Hạ Huyền nghĩ đến đêm qua phải ngủ dưới sàn, mệt lộ về uể oải nói “ đừng nhắc đến nửa"
Cả đám thi nhau cười ha hả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại hổ lúc này mới nói “ Vân huynh còn xấu hổ cái gì nha? đều đã là người có thê tử cả rồi, nên ra dáng nam nhân một chút, sau này cứ đi theo bọn huynh đệ này, bảo đảm ngươi áo cơm vô ưu"
Hạ Huyền cười cười, Lão ngu lúc này cũng đã đi đến, mọi người đứng thành hàng, Đáng ra Hạ Huyền nên xếp ở cuối vị trí, lại bởi vì có quan hệ thân thiết với lão ngu mà được đại xá xếp bên cạnh Đại hổ ca.
Người dạy bọn họ đánh quyền tên Vương Quốc Phong, từng cử chỉ động tác của ông đều rất dứt khoát, Hạ Huyền nhìn chăm chú, có chút tán thưởng vị này.
Chẳng trách triều đình ba lần bảy lượt mang quân đến chiến đều không thành công, nếu chỉ dựa vào một đám tiểu tốt kia thì đương nhiên không thể đấu với một nhóm người được rèn luyện kỹ lưỡng.
“ Hôm nay luyện đến đây thôi, ai tên Vân Túc?”
Một người đi đến, cao giọng hỏi.
Hạ Huyền đi ra khỏi hàng “ Ta là Vân Túc"
Người nọ nghe vậy nhìn qua, chỉ thấy một thiếu niên trông rất tuấn lãng đang đứng trong đám người.
Gã hơi kinh ngạc, chợt cúi xuống nói với đồng bạn gì đó, mới vẫy tay nói “ Ngươi đi theo ta, đại đương gia muốn gặp ngươi."
Hạ Huyền đi theo tên nam nhân kia, trước khi lướt qua người lão ngu, gã đột nhiên nói.
“ Đừng căng thẳng, chắc đại đương gia chỉ muốn thử nghiệm đệ mà thôi"
Hạ Huyền khẽ gật đầu, bước nhanh đuổi theo người nọ.
Cả đám túm lại chỗ Lão ngu hỏi “ lão đại, vân túc sẽ không sao chứ? nhìn hắn gầy ốm như vậy, có chịu nổi một quyền của đại đương gia không?”
Lão ngu cốc đầu cậu ta“ Đừng có nói bậy, đại đương gia không phải hạng người không nói lý lẽ như thế"
....
Hạ Huyền được đưa đến một căn phòng trông có vẻ rộng rãi, bên trong đã ba người ngồi chờ, chủ vị là một nam nhân trung niên mặt hơi dữ tợn, mặc trên người bộ trang phục được làm bằng da rắn, người bên phải vẫn còn là thiếu niên, một thân y phục da gấu trông rất chính chắn, người còn lại là một nữ nhân, nàng trông rất xinh đẹp, một bộ phục sức màu đen láy ôm trọn lấy thân hình mảnh mai đó.
Vừa thấy Hạ Huyền, tên thiếu niên liền nhảy xuống khỏi ghế đi lại vòng quanh một lượt hắn đánh giá.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Lão Đại, tên tiểu tử này nhìn cũng được đó chứ, lão ngu làm sao mà bắt được hay vậy?”
Hạ Huyền chắp tay “ Gặp qua đại đương gia, nhị đương gia, tam đương gia"
Nhị đương gia cười hắc hắc “ giọng nói còn rất vừa ý ta, hay ngươi rời khỏi đội lão ngu gia nhập vào nhị phòng của ta đi?"
Hạ Huyền “ Tại hạ là do lão ngu mang về, đã hứa chỉ đi theo huynh ấy, huống hồ ta bệnh nhược như vậy, trên người còn mang độc tố, không thích hợp theo tam đương gia hùng vĩ oai vệ, sẽ trở thành trò cười mất"
Tam đương gia gật đầu, rất tán thành lời nói bịa đặt của hắn, nhìn đại đương gia nói “ Ca, để thử nghiệm rồi, đệ thấy có thể ở lại"
Đại đương gia không nói, chỉ nghiêng mặt nhìn Hạ Huyền.
Hạ Huyền không hề sợ hãi, thắc lưng thẳng tắp như cây tùng, đối diện tầm mắt với Đại đương gia.
Tam đương gia lúc này đi đến, nàng ta đã sớm nhìn thấy Hạ Huyền tuấn lãng mặt mày, ngón tay ẻo lả vừa đụng đến bả vai Hạ Huyền, Hạ Huyền đã theo bản năng tránh đi.
“ Tam đương gia xin tự trọng, tại hạ đã có thê tử, không muốn bị đụng chạm với nữ nhân khác "
Tam đương gia mặt cương lại, bàn tay đang giơ dừng lại trên không trung. ở Thiết Doanh Trại nàng ta cũng tính là nữ nhân đẹp nhất, giờ bị một tên tiểu tốt ghét bỏ?
“ Ngươi to gan! người đâu, mang tên này ra ngoài đánh chết!”
Tính cách nàng ta lỗ mãng, thấy không được bèn muốn hủy diệt.
" Tiểu Duyệt, đừng làm loạn"
Đại đương gia lúc này mới lên tiếng.
“ Đại ca, hắn ghét bỏ muội? thiên hạ này có mấy ai dám ghét bỏ muội? hắn cũng xứng!”
Tam đương gia nghiến răng nói, rất có ý tứ không trừng trị Hạ Huyền thì không bỏ qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro