Kiều Sủng Đặc Công Vương Phi

Vị Hôn Thê

2024-12-29 12:25:44

Yến tiệc được tổ chức vô cùng lông trọng ngay trong điện Chiêu Dương, tiếng nhạc vừa lên các vũ công mặc phục sức màu đỏ đồng loạt đi vào, eo nhỏ lắc lư qua lại, chọc đến một đám công tử bột nhìn đến chảy cả nước miếng.

Từ đầu chí cuối, ánh mắt của Hạ Huyền chỉ dám chặt lên người nào đó.

Mặc kệ đôi mắt nóng rực của ai kia, Tiêu Nguyệt vẫn như không có chuyện gì cùng người bên cạnh nói chuyện qua lại.

Chợt Trần Lạc Hinh không từ đâu chui ra, vỗ vai Tiêu Nguyệt, cười hì hì nói.

" Thì ra cô chính là Tiêu Nguyệt, vị hôn thê của Hạ Huyền?"

Tiêu Nguyệt nhíu mày, nàng rõ ràng có thể cảm nhận được, sau khi nói câu ' vị hôn thê' trong giọng nói của nữ nhân này có thêm vài phần nặng nề không rõ.

"Đúng vậy"

Nghe nàng thừa nhận Trần Lạc Hinh liền cười cười, sau đó ngồi xuống bên cạnh nàng.

" Cô có biết hắn là người như thế nào không? với cả, hắn thích loại phụ nữ nào?"

Tiêu Nguyệt nhíu mày, trong đầu xuất hiện cái mặt thiếu đòn của Hạ Huyền, bèn đáp " Hắn là một tên vô lại"

Trần Lạc Hinh sửng sốt "Hả?"

Tiêu Nguyệt liếc cô ta một cái " Không nghe rõ sao? ta nói hắn là một tên vô lại, thích ghẹo mấy cô nương nhà lành, tóm lại hắn chính là một tên vừa vô lại vừa đáng ghét"

Trần Lạc Hinh không nghĩ đến nàng sẽ trả lời như vậy. cơ mà cẩn thận nghĩ lại, Tiêu Nguyệt không thích Hạ Huyền, chuyện này là thật sự, nếu không sao còn tự sát vì hắn chứ!

Bất quá phòng ngừa vạn nhất, Trần Lạc Hinh vẫn quyết định thêm dầu vào lửa.

Vì thế Trần Lạc Hinh ghế đến nàng bên tai nói nhỏ " vậy là muội muội chưa hiểu hết được con người huynh ấy rồi, hắn ấy à, cùng với ca ca của ta chính là một loại, lần trước ta vì tò mò đã chạy theo ca ca đến thanh lâu, ngươi biết không, ta đã thấy Hạ Huyền hắn.... hắn thế mà lại đang cùng nữ nhân khác.... ai! nói như vậy ngươi cũng đừng tức giận, lời ta nói hoàn toàn là sự thật mà thôi"

Nhìn sắc mặt bình tĩnh vừa Tiêu Nguyệt, Trần Lạc Hinh nhíu mày " Ngươi một chút cũng không thấy khó chịu sao?"

Phu quân tương lai lăn lộn với nữ nhân khác, nàng chẳng lẽ không nên tức giận?

Tiêu Nguyệt kỳ quái " ta vì sao phải khó chịu chứ? nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện hết sức bình thường, như cha ta ấy, cũng một thê hai thiếp thôi, chàng còn là vương gia, có nhiều thiếp thì sao vậy? "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dù sao nàng cũng không lấy hắn, mặc hắn muốn nạp ai thì nạp, lấy hết nữ nhân trong thiên hạ cũng không thành vấn đề, chỉ cần tiểu đệ nhà hắn chịu được là được rồi.

Trần Lạc Hinh á khẩu, kinh ngạc nhìn nàng.

Tiêu Nguyệt này, rộng lượng như vậy từ khi nào thế?

Tiêu Nguyệt lúc này lại chợt lên tiếng hỏi "ngươi nói nhiều như vậy, sẽ không phải là thích hắn rồi đi?"

Trần Lạc Hinh giật mình vội tránh ra một khoảng cách "T...a...ta không có, ngươi đừng có nói lung tung!"

Tiêu Nguyệt cười cười, dùng một câu đã đoán trúng tim đen của Trần Lạc Hinh.

Trần Lạc Hinh sợ nàng sẽ nói thêm gì đó bèn quay lại chỗ ngồi vừa rồi, tâm trạng thấp thỏm không thôi.

Tiêu Nguyệt thu hồi nụ cười, tiếp tục thưởng thức món ngon trên bàn.

Sau gần nửa đêm tiệc mới tan, Tiêu Nguyệt đã sớm mệt mỏi nằm gục trên bàn ngủ thiết đi từ lúc nào.

Thân thể của nguyên chủ vẫn còn quá yếu, hai ngày nay nàng lại ngày đêm luyện tập, lúc này đã sức cùng lực kiệt, Tiểu Kỳ hai người đứng bên cạnh canh chừng nàng, đến khi tiệc tan mới chuẩn bị mang người trở về.

Dù sao hoành đế còn chưa đi, một thần tử đã tự ý đi trước, nói thế nào đi nữa cũng không hợp lệ.

Ỷ Lâm vừa định bế lên Tiêu Nguyệt đã thấy một người đi đến.

Nàng ta hơi kinh ngạc " Thiếu chủ?"

Hạ Huyền hơi gật đầu, nhìn Tiêu Nguyệt nói" hai người các ngươi trở về trước đi, lát nữa ta sẽ mang nàng ấy về sau"

Tiểu Kỳ lo lắng nhìn Ỷ Lâm, rất không muốn để Hạ Huyền mang Tiểu thư đi.

Ý Lâm kéo tay Tiểu Kỳ, khẽ lắc đầu.

Tiểu Kỳ cắn răng, hơi ngạnh nói " Ngài.. ngài đừng có giở trò với tiểu thư!!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hạ Huyền cúi người ôm ngang người Tiêu Nguyệt, để đầu nàng tựa lên ngực mình, lúc này mới nói với Tiểu Kỳ

" nàng ấy là vị hôn thê của bổn vương, ngươi nghĩ, bổn Vương sẽ làm gì?"

Tiểu Kỳ "...."

Ý nghĩ liều mạng cũng đã có rồi.

Bất quá nghĩ đến người này có khả năng sau này chính là cô gia, Tiểu Kỳ chỉ có thể miễn cưỡng ép buộc bản thân đừng quá lo lắng.

Nhìn Tiểu thư bị mang đi, Tiểu Kỳ chỉ có thể mím chặt môi.

Hạ Huyền mới đưa Tiêu Nguyệt ra khỏi bữa tiệc đi đến một nơi ít người qua lại, Tiêu Nguyệt lúc này đã tỉnh lại từ trong cơn buồn ngủ.

Nhìn Chính mình đang được Hạ Huyền ôm trong ngực, Tiêu Nguyệt không cấn giật mình.

Hạ Huyền thấy nàng đã tỉnh liền trực tiếp đặt nàng xuống, Tiêu Nguyệt còn chưa kịp phản ứng hai tay đã bị Hạ Huyền chế trụ đặt lên đầu, lưng dựa vào tường nhà lạnh lẽo, một tay còn lại của hắn giữ không cho nàng động đậy.

"Hạ Huyền, ngươi muốn làm gì? còn không buông ta ra!!"

Cái lạnh lẽo khiến nàng tỉnh táo lại, hơi Hoảng hốt nhìn Hạ Huyền.

Hạ Huyền ghé sát vào người nàng, cười khẽ nói "Đừng hòng"

Tiêu Nguyệt......

Nàng oán giận trừng hắn "Ngươi còn không mau buông ra, đừng trách ta...."

Hạ Huyền bỗng chôn đầu ở nàng hõm cổ, giọng nói sen lên sự mệt mỏi " Đừng nhúc nhích, cho ta tựa một lúc thôi"

Hết chương 24

Tác giả có lời muốn nói.

Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Sủng Đặc Công Vương Phi

Số ký tự: 0