Kiều Thê Bất Đắc Dĩ
Đánh giá:
0.0
/10 từ 0 lượt
Đọc truyện Kiều Thê Bất Đắc Dĩ ra chương mới nhất Chương 199, 200, 201 - DocTruyen.Pro. Từ Vân Tê tham gia cung yến, ngoài ý muốn bị Hoàng đế trong lúc say rượu đã ban hôn nàng cho Bùi Mộc Hành - đệ nhất công tử chốn Kinh thành làm thê tử. Ai nấy đều nói Từ Vân Tê tốt số nên mới được leo lên cành cao cỡ này, ngay cả toàn bộ Từ gia cũng nghĩ vậy.
Thành hôn rồi mới biết, Bùi Mộc Hành có một thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, vốn định cưới nàng ta làm thê tử.
Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách đặt ra ba điều quy ước với nàng, Từ Vân Tê không nói một lời mà đồng ý. Sau khi thành hôn, hai người tôn trọng nhau như khách, sống một cuộc sống êm đềm không sóng gió, Từ Vân Tê vẫn luôn giữ gìn bổn phận, chưa bao giờ vượt qua giới hạn dù chỉ một bước.
…
Bùi Mộc Hành chi lan ngọc thụ, cao quý vô song, là Hoàng tôn xuất sắc nhất đương triều, vốn dĩ có thể tùy ý lựa chọn danh môn khuê tú trong Kinh thành làm thê tử của mình, cuối cùng lại bị Hoàng tổ phụ loạn điểm uyên ương phổ*, chọn cho mình một nữ nhi của dòng dõi quan lại tầm thường làm thê tử. Dẫu trong lòng không thích, song Bùi Mộc Hành không đến nỗi kháng chỉ không nghe lời.
*Loạn điểm uyên ương phổ: ý nói chưa biết gì về hai người mà tự ý ghép họ thành một cặp.
Suốt một tháng, hầu hết thời gian hắn đều nghỉ ngơi trong Hoàng cung. Ấn tượng của hắn đối với thê tử mới cưới chỉ có: Tính cách dịu dàng yên tĩnh, cẩn thận quán xuyến gia nghiệp trong phủ, hiền lành đảm đang, cho dù nàng xuất thân không được tốt cho lắm, hắn vẫn có thể chấp nhận nắm tay nàng sống đến cuối đời.
Mãi đến một lần nọ tham gia yến tiệc xảy ra sự cố, trong lúc vô tình, hắn chợt phát hiện trong lòng nàng có “ánh trăng sáng”…
Bùi Mộc Hành tự nhận mình là người sát phạt quả quyết, tính cách lạnh lùng xa cách, chưa bao giờ để bụng đến bất cứ ai, lần này lại trằn trọc trăn trở trong đêm khuya, nếm mùi cầu mà không được.
Tóm tắt bằng một câu: Cưới trước yêu sau, ai sẽ khom lưng vì ai?
Chỉ có sự phấn đấu sẽ không phụ lòng ta.
Thành hôn rồi mới biết, Bùi Mộc Hành có một thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, vốn định cưới nàng ta làm thê tử.
Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách đặt ra ba điều quy ước với nàng, Từ Vân Tê không nói một lời mà đồng ý. Sau khi thành hôn, hai người tôn trọng nhau như khách, sống một cuộc sống êm đềm không sóng gió, Từ Vân Tê vẫn luôn giữ gìn bổn phận, chưa bao giờ vượt qua giới hạn dù chỉ một bước.
…
Bùi Mộc Hành chi lan ngọc thụ, cao quý vô song, là Hoàng tôn xuất sắc nhất đương triều, vốn dĩ có thể tùy ý lựa chọn danh môn khuê tú trong Kinh thành làm thê tử của mình, cuối cùng lại bị Hoàng tổ phụ loạn điểm uyên ương phổ*, chọn cho mình một nữ nhi của dòng dõi quan lại tầm thường làm thê tử. Dẫu trong lòng không thích, song Bùi Mộc Hành không đến nỗi kháng chỉ không nghe lời.
*Loạn điểm uyên ương phổ: ý nói chưa biết gì về hai người mà tự ý ghép họ thành một cặp.
Suốt một tháng, hầu hết thời gian hắn đều nghỉ ngơi trong Hoàng cung. Ấn tượng của hắn đối với thê tử mới cưới chỉ có: Tính cách dịu dàng yên tĩnh, cẩn thận quán xuyến gia nghiệp trong phủ, hiền lành đảm đang, cho dù nàng xuất thân không được tốt cho lắm, hắn vẫn có thể chấp nhận nắm tay nàng sống đến cuối đời.
Mãi đến một lần nọ tham gia yến tiệc xảy ra sự cố, trong lúc vô tình, hắn chợt phát hiện trong lòng nàng có “ánh trăng sáng”…
Bùi Mộc Hành tự nhận mình là người sát phạt quả quyết, tính cách lạnh lùng xa cách, chưa bao giờ để bụng đến bất cứ ai, lần này lại trằn trọc trăn trở trong đêm khuya, nếm mùi cầu mà không được.
Tóm tắt bằng một câu: Cưới trước yêu sau, ai sẽ khom lưng vì ai?
Chỉ có sự phấn đấu sẽ không phụ lòng ta.
Danh sách chương truyện Kiều Thê Bất Đắc Dĩ
Danh sách chương truyện Kiều Thê Bất Đắc Dĩ
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120