Làm Beta Không Tốt Sao?

Chương 11

2024-10-14 10:54:12

Khi ngày dài khép lại, đoàn người của họ cuối cùng cũng đáp xuống cảng nhập cảnh lớn nhất của đế đô.

Đế đô không phải chỉ là một hành tinh, mà là một hệ tinh tú bao gồm một hành tinh chính cùng nhiều vệ tinh xoay quanh. Mỗi ngày, số lượng người ra vào ở đây rất lớn. Nếu đi theo lối thông thường, từ lúc xếp hàng đến khi hoàn tất kiểm tra để nhập cảnh, có thể mất khoảng ba giờ. Nhưng đoàn của Bạch Du lại đi theo tuyến đường riêng của gia tộc Irlo, không phải tuân theo những quy tắc đó, mọi thứ đều diễn ra thuận lợi và nhanh chóng.

Trang viên của gia tộc Irlo nằm ở trung tâm thành nội của đế đô, trong khi Alf phải trở về vùng đất phong của công chúa Levina để xử lý những tài sản liên quan mà công chúa để lại.

“Ta sẽ sớm trở lại đế đô.” Trước khi chia tay, Alf cam đoan với Bạch Du, “Ngài cứ an tâm ổn định ở đây trước. Nếu có bất cứ điều gì không hài lòng hoặc gặp rắc rối, xin hãy liên hệ với ta ngay lập tức.” Eri cũng muốn theo Alf rời đi. Alf định làm người giám hộ của Eri, vì vậy cần phải hoàn tất thủ tục nhận nuôi hợp pháp.

Vì vậy, chỉ còn lại Nolan và Bạch Du cùng nhau bước vào công tước phủ — đó là một công trình kiến trúc mang phong cách cổ điển châu Âu với những vòm nhọn, kết cấu đối xứng và đường cong rõ ràng. Những bức phù điêu trang trí thêm phần lộng lẫy và uy nghi, nhưng tổng thể vẫn giữ được vẻ tinh tế và hài hòa.

“Công tước phủ vốn là một công trình mang phong cách phục cổ,” Nolan nói với giọng điệu nhẹ nhàng khi dẫn cô qua khu tiền đình đầy hoa, bước chậm lại để đồng hành cùng cô, “Vào thời đại này, kiểu kiến trúc này đã trở nên hiếm gặp.”

Quả thật, đế đô là một thành phố phồn hoa, đi đâu cũng thấy đầy rẫy công nghệ cao. Tuy nhiên, trong thời đại tinh tế mọi người đã nhìn quen những kiến trúc hiện đại, khi Bạch Du bước vào nơi này, cô lại có một cảm giác thân thuộc.

“Ngươi thường xuyên đến đây à?” Bạch Du tò mò hỏi.

Nolan trả lời: “Thỉnh thoảng thôi.”

Khuôn mặt hắn thoáng hiện nét lạnh lùng, làn da rất trắng, nhưng đôi mắt màu xanh biển của hắn lại như bao phủ bởi một lớp sương mù trên biển sâu, đẹp đẽ, hoa lệ và thanh tao, mang theo một vẻ đẹp mê hoặc lạ thường… Tuy nhiên, sự xa cách cố ý mà hắn giữ lại dường như làm tan biến phần nào cảm giác này.

Hắn không nói dư thừa bất cứ lời nào. Mỗi khi mở miệng, ngữ điệu đều rõ ràng, logic chặt chẽ, khiêm tốn, nhưng không mang theo bất kỳ cảm xúc cá nhân nào, vì thế giữa hai người cũng không trò chuyện nhiều.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cho đến khi hắn dẫn Bạch Du đến trước một cánh cửa màu nâu, hắn nói: "Đây là thư phòng của Thượng tướng Earlsey, xin mời ngài vào ngồi chờ một lát. Ta còn phải quay lại cương vị để xử lý công việc, nên chỉ có thể đưa ngài đến đây thôi." Nói xong, hắn dừng lại một chút rồi thêm vài câu nữa —

“Lão công tước dạo gần đây sức khỏe không tốt, ông ấy luôn ở bên ngoài để nghỉ dưỡng và giải khuây. Thượng tướng Earlsey đã dặn, chờ khi ngài trở về nhà sẽ thông báo cho ông ấy về việc này.”

“Về phần thượng tướng, gần đây chiến trường ở vùng hoang dã có dấu hiệu bất thường, nên các quân đoàn lớn đang khẩn trương triệu tập hội nghị ứng phó.”

“Còn một người anh họ khác của ngài, Arnold, đang theo học tại Học viện Quân sự Saran của đế quốc. Hiện tại, tất cả các học viện quân sự đều đang trong kỳ thi cuối, nên có lẽ tuần sau cậu mới có thể trở về.”

Đây có lẽ là lần Nolan nói nhiều nhất từ trước đến giờ.

“Ngươi đang giải thích cho ta nghe là mọi người bận chứ không phải họ cố ý phớt lờ ta phải không?” Bạch Du cười tủm tỉm nhìn hắn.

Nolan hạ mắt, đáp: “Ta chỉ cung cấp một số thông tin có thể ngài sẽ cần mà thôi.”

“Được rồi.” Khi thấy Nolan chuẩn bị xoay người rời đi, Bạch Du đưa tay ngăn hắn lại, “Không để lại cách liên lạc sao?”

Nolan xoay người, có vẻ hơi nghi hoặc nhìn cô.

“Ta vừa mới thay đổi cái quang não mới,” Bạch Du nói, “Danh sách liên lạc hiện giờ chỉ có Alf và Eri, trông rất trống trải, chẳng có chút cảm giác an toàn nào cả.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“……”

Sau một lúc do dự, cuối cùng Nolan vẫn thêm cô vào danh sách bạn bè.

Bạch Du lúc này mới hài lòng mà để Nolan rời đi.

Hiện tại, chỉ còn lại cô một mình đối mặt với dinh thự rộng lớn này.

Thực ra, dọc đường đi cô cũng đã gặp vài người hầu. Nhưng vì trang viên của gia tộc Irlo chỉ mang phong cách phục cổ, bên trong vẫn có nhiều hệ thống trí tuệ nhân tạo hỗ trợ, việc giữ gìn sạch sẽ không tốn quá nhiều công sức. Do đó, số lượng người hầu trong nhà được duy trì ở mức rất ít.

Sau khi Bạch Du ngồi xuống trong thư phòng của Earlsey, hai người hầu nhanh chóng đến phục vụ cô. Một người mang trà và bánh ngọt đến rồi rời đi, trong khi người kia điều chỉnh nhiệt độ trong phòng, lấy ra một chiếc gối mềm mại và trải thảm giữ ấm. Ít nhất, không giống như hình ảnh mà Bạch Du đã thấy trên TV trong thời đại tinh tế, nơi một quý tộc lúc nào cũng có mười mấy người hầu vây quanh… Điều đó thật sự quá không tự nhiên.

Bạch Du nhàn rỗi không có việc gì để làm, nên chỉnh trang lại kệ sách gọn gàng ngăn nắp, định rút một quyển sách ra xem. Nhưng những gì lọt vào tầm mắt cô đều là các tài liệu về lý luận quân sự, chiến lược chỉ huy…

Cô hơi suy tư, rút quyển sách "Thế kỷ chiến tranh sử" ra xem, và phát hiện nội dung bên trong thực sự có ý nghĩa hơn cô tưởng, không biết thời gian trôi qua bao lâu, cô đã đọc hết vài chục trang.

Đột nhiên, cửa thư phòng mở ra, tiếng bước chân truyền đến với nhịp điệu lưu loát và không vội vã.

Bạch Du theo bản năng đặt quyển sách nằm nghiêng trên bàn, rồi ngẩng đầu nhìn lên.

Đối diện đi tới một thanh niên tóc dài màu bạc tiến đến, đôi mắt anh ta có màu xám nhạt, lạnh lùng giống như mặt hồ kết băng. Anh ta mặc quân trang, áo khoác đã cởi và ôm ở trong khuỷu tay, áo sơ mi trắng với cổ áo viền vàng bên trên cũng được cởi bỏ, lộ ra một phần xương quai xanh mảnh khảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Beta Không Tốt Sao?

Số ký tự: 0