chương 5
Kim Nga
2024-11-01 23:23:21
Lương Cẩn ăn sáng xong liền đi làm việc.
Trên đường đi, Điêu ma ma lại lải nhải dạy nàng cách để làm một nha đầu khôn khéo.
Miệng phải như bôi mật, giỏi lén lút giở trò, canh lúc không có ai nhìn thì lấy thịt heo cùng củ cải của phòng bếp lớn nhét vào trong lòng ngực mang về nhà.
“….Không cần đào tim đào phổi giúp mấy nha đầu khác, nhất là những đứa mua từ bên ngoài vào, bọn nó mưu mô lắm, con ngốc như vậy chỉ sợ bị bán còn không biết. Làm việc gì cũng phải để ý, nếu có người nào dám ăn hiếp con thì cứ nói tên của nương ra, nói với kẻ đó nương con là Điêu ma ma.”
Lương Cẩn đã nghe những lời này suốt ba tháng trời, thời gian mà nàng tới phòng bếp lớn để phụ việc tổng cộng cũng mới ba tháng.
“Con hiểu rồi, nương.”
Trong những người hầu bà tử trong phủ thì thanh danh của nương nàng là Điêu ma ma rất lợi hại.
Không phải bởi vì nương của nàng được chủ mẫu coi trọng, mà vì bà ấy một lời không hợp liền lao lên đòi xé miệng người ta.
Không biết lần trước vì sao mà lại cãi nhau với Thái bà tử, thậm chí còn đánh bà ta đến mức mũi bầm tím, mặt thì sưng tấy.
Một lúc sau liền đến phòng bếp lớn, tổng cộng có hai nương tử quản sự ở trong bếp, trong đó Hồ nương tử là người nhị phòng, Điêu ma ma là nha đầu hồi môn của nhị phòng, cho nên Lương Cẩn cũng được coi là người nhị phòng.
Lương Cẩn tự nhiên được phân công làm việc dưới trướng của Hồ nương tử.
Thuộc hạ của Hồ nương tử có hai tiểu nha đầu giống nàng, trong đó có một người tên Hồng Quả, là cháu gái của bà ấy, người còn lại mua từ mẹ mìn, tên là Hải Đường.
“Nhị tỷ nhi, mau tới đây.”
Hồng Quả chưa ăn sáng nên tới sớm, lúc này nàng ấy đang trông nồi canh ở trên bếp.
Ngô lão thái gia đã nói giữa trưa muốn ăn gân giòn, cái món này nghe có vẻ giống mấy món rẻ tiền ngoài chợ nhưng mà thực tế không phải vậy.
Đây là món sở trường của Hồ nương tử, cách chế biến khá cầu kỳ, nguyên liệu duy nhất được sử dụng là chân giò hun khói ba năm tuổi, cá bạc nhỏ cỡ bàn tay, ba con bồ câu hai tuổi, dùng để hầm nước canh.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Trên đường đi, Điêu ma ma lại lải nhải dạy nàng cách để làm một nha đầu khôn khéo.
Miệng phải như bôi mật, giỏi lén lút giở trò, canh lúc không có ai nhìn thì lấy thịt heo cùng củ cải của phòng bếp lớn nhét vào trong lòng ngực mang về nhà.
“….Không cần đào tim đào phổi giúp mấy nha đầu khác, nhất là những đứa mua từ bên ngoài vào, bọn nó mưu mô lắm, con ngốc như vậy chỉ sợ bị bán còn không biết. Làm việc gì cũng phải để ý, nếu có người nào dám ăn hiếp con thì cứ nói tên của nương ra, nói với kẻ đó nương con là Điêu ma ma.”
Lương Cẩn đã nghe những lời này suốt ba tháng trời, thời gian mà nàng tới phòng bếp lớn để phụ việc tổng cộng cũng mới ba tháng.
“Con hiểu rồi, nương.”
Trong những người hầu bà tử trong phủ thì thanh danh của nương nàng là Điêu ma ma rất lợi hại.
Không phải bởi vì nương của nàng được chủ mẫu coi trọng, mà vì bà ấy một lời không hợp liền lao lên đòi xé miệng người ta.
Không biết lần trước vì sao mà lại cãi nhau với Thái bà tử, thậm chí còn đánh bà ta đến mức mũi bầm tím, mặt thì sưng tấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một lúc sau liền đến phòng bếp lớn, tổng cộng có hai nương tử quản sự ở trong bếp, trong đó Hồ nương tử là người nhị phòng, Điêu ma ma là nha đầu hồi môn của nhị phòng, cho nên Lương Cẩn cũng được coi là người nhị phòng.
Lương Cẩn tự nhiên được phân công làm việc dưới trướng của Hồ nương tử.
Thuộc hạ của Hồ nương tử có hai tiểu nha đầu giống nàng, trong đó có một người tên Hồng Quả, là cháu gái của bà ấy, người còn lại mua từ mẹ mìn, tên là Hải Đường.
“Nhị tỷ nhi, mau tới đây.”
Hồng Quả chưa ăn sáng nên tới sớm, lúc này nàng ấy đang trông nồi canh ở trên bếp.
Ngô lão thái gia đã nói giữa trưa muốn ăn gân giòn, cái món này nghe có vẻ giống mấy món rẻ tiền ngoài chợ nhưng mà thực tế không phải vậy.
Đây là món sở trường của Hồ nương tử, cách chế biến khá cầu kỳ, nguyên liệu duy nhất được sử dụng là chân giò hun khói ba năm tuổi, cá bạc nhỏ cỡ bàn tay, ba con bồ câu hai tuổi, dùng để hầm nước canh.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro