Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Ta Bạo Hồng
Chương 32
Mê Đồ Vị Phản
2024-08-18 21:28:29
Diêu Bối Bối liếc Lâm Tịch một cái, biết rõ còn hỏi: "Đạo diễn, sao đột nhiên thay đổi quy tắc vậy?"
Dừng một chút, sau đó cô ta lại giải thích một câu: "Ý tôi là, chuyện này có thể khiến khán giả không thích ứng kịp không?"
Đạo diễn chần chờ một chút, làm như đang suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào, cuối cùng tầm mắt rơi vào trên người Lâm Tịch: "Ngày hôm qua Lâm Tịch đã sớm hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến, cho nên, đây là dựa theo tiến độ quay phim bình thường của chương trình, cũng không có cái gì gọi là đột nhiên thay đổi quy tắc cả."
Căn cứ vào sự sắp xếp tiết mục lúc trước, sau khi Lâm Tịch hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến là có thể đi du thuyền quay phim cùng mọi người, tuy rằng hiện tại toàn bộ lịch trình quay phim đã sớm bị rối loạn, nhưng cách nói này của đạo diễn cũng miễn cưỡng có thể giải thích chuyện lúc trước.
Diêu Bối Bối bĩu môi, cô ta đã hiểu được rồi thì thôi, cũng không tiếp tục dây dưa nữa.
Mà Lâm Tịch lúc này đã chết lặng, đột nhiên cũng rất muốn tát chính mình ngày hôm qua một cái tát, cô gấp gáp hoàn thành nhiệm vụ như vậy làm gì, đúng là đầu óc bị nước vào, hoàn toàn không nghĩ tới việc sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ phát sinh thêm chuyện gì.
"Ưu tiên phụ nữ, lần này nhường cho các khách mời nữ rút thăm trước nhé, các vị khách mời nam có ý kiến gì hay không?" Đạo diễn quơ quơ hộp rút thăm trong tay, hỏi.
Ba vị khách mời nam đương nhiên là không có ý kiến, nhóm khách mời nứ liếc mắt nhìn nhau, sau đó mỗi người từ rút một tờ thăm trong hộp.
Mặc kệ như thế nào, ai nên rút thăm vẫn phải rút thăm, Lâm Tịch vừa rút thăm, vừa mặc niệm trong lòng.
Nhưng mà, bình thường chuyện sẽ không như mong muốn, khi cô nhìn thấy tên người trên tờ thăm, không khỏi đau đầu, thật sự là sợ cái gì tới cái đó.
Cô lại rút được tên bắt cá nhiều tay Bành Bách Xuyên này, càng làm cho cô đau đầu chính là người bị lẻ ra đương nhiên là Triệu Nhã Kỳ, cũng chính là bạch liên hoa được nhắc tới trong nguyên tác.
Nếu làm như vậy, thật giống như là cô cướp Bành Bách Xuyên từ chỗ Triệu Nhã Kỳ.
Đây rõ ràng là gây thù cho cô mà.
Lâm Tịch thở dài ở trong lòng, cô đây trêu ai chọc ai không trêu, trực tiếp trêu chọc vào hai người phiền toái này.
So sánh mà nói, Lâm Tịch tình nguyện khiến Diêu Bối Bối bị lẻ ra, dù sao đẳng cấp của Triệu Nhã Kỳ so với Diêu Bối Bối thì cao hơn nhiều.
Mà lúc này quả thật đúng như Lâm Tịch dự đoán, trong lòng Triệu Nhã Kỳ đã ghi thù cô.
Thật ra, nói cho cùng cô cũng không hề thích Bành Bách Xuyên, chỉ có điều Bành Bách Xuyên là người có thể dễ khống chế nhất trong số các khách mời nam trước mắt, cô cũng không hy vọng mình là người bị chương trình đào thải.
Nhưng hiện tại hết thảy đều bị phá rối, Triệu Nhã Kỳ thậm chí còn hoài nghi việc tổ tiết mục giữ lại Lâm Lịch là hành động ngầm của Lâm Tịch, làm sao cô ta có thể cam tâm cho được.
Ngoại trừ ba người Lâm Tịch bên bị quấy rầy, bốn người khác cũng không may mắn thoát khỏi.
Diêu Bối Bối rút được Tống Phóng, Mạnh Vân Nhân rút được Chử Vưu.
Diêu Bối Bối cũng không biết thân phận của Tống Phóng, chỉ cho rằng anh ta là một nghệ sĩ không có bối cảnh cũng không có chỗ dựa vững chắc, tuy rằng dáng vẻ rất đẹp trai, nhưng đẹp trai cũng không thể kiếm ra cơm ăn, không phù hợp yêu cầu tìm rể vàng của cô ta.
Nhưng mà, cô ta liếc mắt nhìn Triệu Nhã Kỳ, lại cảm thấy có chút may mắn, ít nhất người bị lẻ ra không phải là cô ta.
So với Triệu Nhã Kỳ và Diêu Bối Bối mà nói, Mạnh Vân Nhân nhìn thấy kết quả này cũng coi như tương đối hài lòng.
Nói như thế nào nhỉ, nếu như là Lâm Tịch rút được Tống Phóng, khả năng cô ta sẽ cảm thấy lo lắng một chút, dù sao Lâm Tịch gần đây quả thật có chút không giống lúc trước, điều này làm cho cô ta không thể không đề phòng.
Dừng một chút, sau đó cô ta lại giải thích một câu: "Ý tôi là, chuyện này có thể khiến khán giả không thích ứng kịp không?"
Đạo diễn chần chờ một chút, làm như đang suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào, cuối cùng tầm mắt rơi vào trên người Lâm Tịch: "Ngày hôm qua Lâm Tịch đã sớm hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến, cho nên, đây là dựa theo tiến độ quay phim bình thường của chương trình, cũng không có cái gì gọi là đột nhiên thay đổi quy tắc cả."
Căn cứ vào sự sắp xếp tiết mục lúc trước, sau khi Lâm Tịch hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến là có thể đi du thuyền quay phim cùng mọi người, tuy rằng hiện tại toàn bộ lịch trình quay phim đã sớm bị rối loạn, nhưng cách nói này của đạo diễn cũng miễn cưỡng có thể giải thích chuyện lúc trước.
Diêu Bối Bối bĩu môi, cô ta đã hiểu được rồi thì thôi, cũng không tiếp tục dây dưa nữa.
Mà Lâm Tịch lúc này đã chết lặng, đột nhiên cũng rất muốn tát chính mình ngày hôm qua một cái tát, cô gấp gáp hoàn thành nhiệm vụ như vậy làm gì, đúng là đầu óc bị nước vào, hoàn toàn không nghĩ tới việc sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ phát sinh thêm chuyện gì.
"Ưu tiên phụ nữ, lần này nhường cho các khách mời nữ rút thăm trước nhé, các vị khách mời nam có ý kiến gì hay không?" Đạo diễn quơ quơ hộp rút thăm trong tay, hỏi.
Ba vị khách mời nam đương nhiên là không có ý kiến, nhóm khách mời nứ liếc mắt nhìn nhau, sau đó mỗi người từ rút một tờ thăm trong hộp.
Mặc kệ như thế nào, ai nên rút thăm vẫn phải rút thăm, Lâm Tịch vừa rút thăm, vừa mặc niệm trong lòng.
Nhưng mà, bình thường chuyện sẽ không như mong muốn, khi cô nhìn thấy tên người trên tờ thăm, không khỏi đau đầu, thật sự là sợ cái gì tới cái đó.
Cô lại rút được tên bắt cá nhiều tay Bành Bách Xuyên này, càng làm cho cô đau đầu chính là người bị lẻ ra đương nhiên là Triệu Nhã Kỳ, cũng chính là bạch liên hoa được nhắc tới trong nguyên tác.
Nếu làm như vậy, thật giống như là cô cướp Bành Bách Xuyên từ chỗ Triệu Nhã Kỳ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây rõ ràng là gây thù cho cô mà.
Lâm Tịch thở dài ở trong lòng, cô đây trêu ai chọc ai không trêu, trực tiếp trêu chọc vào hai người phiền toái này.
So sánh mà nói, Lâm Tịch tình nguyện khiến Diêu Bối Bối bị lẻ ra, dù sao đẳng cấp của Triệu Nhã Kỳ so với Diêu Bối Bối thì cao hơn nhiều.
Mà lúc này quả thật đúng như Lâm Tịch dự đoán, trong lòng Triệu Nhã Kỳ đã ghi thù cô.
Thật ra, nói cho cùng cô cũng không hề thích Bành Bách Xuyên, chỉ có điều Bành Bách Xuyên là người có thể dễ khống chế nhất trong số các khách mời nam trước mắt, cô cũng không hy vọng mình là người bị chương trình đào thải.
Nhưng hiện tại hết thảy đều bị phá rối, Triệu Nhã Kỳ thậm chí còn hoài nghi việc tổ tiết mục giữ lại Lâm Lịch là hành động ngầm của Lâm Tịch, làm sao cô ta có thể cam tâm cho được.
Ngoại trừ ba người Lâm Tịch bên bị quấy rầy, bốn người khác cũng không may mắn thoát khỏi.
Diêu Bối Bối rút được Tống Phóng, Mạnh Vân Nhân rút được Chử Vưu.
Diêu Bối Bối cũng không biết thân phận của Tống Phóng, chỉ cho rằng anh ta là một nghệ sĩ không có bối cảnh cũng không có chỗ dựa vững chắc, tuy rằng dáng vẻ rất đẹp trai, nhưng đẹp trai cũng không thể kiếm ra cơm ăn, không phù hợp yêu cầu tìm rể vàng của cô ta.
Nhưng mà, cô ta liếc mắt nhìn Triệu Nhã Kỳ, lại cảm thấy có chút may mắn, ít nhất người bị lẻ ra không phải là cô ta.
So với Triệu Nhã Kỳ và Diêu Bối Bối mà nói, Mạnh Vân Nhân nhìn thấy kết quả này cũng coi như tương đối hài lòng.
Nói như thế nào nhỉ, nếu như là Lâm Tịch rút được Tống Phóng, khả năng cô ta sẽ cảm thấy lo lắng một chút, dù sao Lâm Tịch gần đây quả thật có chút không giống lúc trước, điều này làm cho cô ta không thể không đề phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro