Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Ta Bạo Hồng
Chương 3
Mê Đồ Vị Phản
2024-08-18 21:28:29
Nghĩ đến đây Lâm Tịch không khỏi cảm thấy sọ não đau nhức. Cô đã tạo nghiệt gì đây.
Trở lại viện nhỏ của tổ chương trình ở hải đảo, Lâm Tịch tạm thời không rảnh quan tâm những chuyện khác, cô nhanh chóng đi vào phòng bếp tìm ăn.
Lúc ở bờ biển cô bảo đói bụng cũng không phải là lấy cớ, cô thật sự đói bụng.
Ngày hôm qua lúc vừa xuyên đến, cả người Lâm Tịch đều ở trong trạng thái tự do không thể tưởng tượng được, cô làm gì còn có tâm trạng ăn cơm tối. Gần cả đêm trằn trọc, buổi sáng lại mơ mơ màng màng bị nhân viên đánh thức, gọi cô đi cùng mọi người ra bờ biển đưa các khách mời khác rời đi. Từ sáng đến giờ ngay cả một ngụm nước cô cũng chưa được uống.
Trong phòng bếp không còn bao nhiêu đồ ăn, chỉ còn hơn nửa chén cháo gạo kê nhỏ và hai quả trứng gà. Không biết đây là do nhân viên tổ chương trình để lại hay là đồ khách mời khác ăn còn dư.
Lâm Tịch cũng không để ý, trực tiếp bưng lên đen ra phòng khác, nhàn nhã ăn bữa sáng.
Nhân viên của tổ chương trình đứng bên cạnh nhìn nhau, nhất thời không biết nên làm thế nào.
Tuy rằng nữ khách mời Lâm Tịch này xác thật không khiến người ta thích nổi, nhưng không thể phủ nhận là trong hai ngày phát sóng trực tiếp này, hơn một nửa lưu lượng và độ thảo luận của chương trình đều đến từ cô. Dù sao cô cũng thật sự rất có khả năng gây thị phi.
Trước khi rời đi đạo diễn đã ngàn dặn dò vạn dặn dò bọn họ, nói là nhất định phải làm Lâm Tịch nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ thử thách, sau đó đưa cô đến tập hợp với các khách mời khác.
Nhìn thấy Lâm Tịch buông chén đũa, nhân viên tổ tiết mục nhanh chóng tiến lên đưa thẻ nhiệm vụ.
"Cô Lâm, đây là nhiệm vụ thử thách mà chương trình đã sắp xếp, cô muốn chọn cái nào?"
Lâm Tịch không hề ngạc nhiên khi tổ chương trình ân cần như vậy. Cô chậm rãi lau miệng, rồi bình tĩnh nhận lấy thẻ nhiệm vụ.
Cô tùy tay lật xem nội dung của mấy tấm thẻ, thầm nghĩ: quả nhiên như thế.
Ở trong nguyên tác có nhắc tới, những nhiệm vụ gọi là thử thách này cũng không có gì khó khăn, chỉ là hình thức mà thôi.
Nhắc đến chương trình 《Hành trình tình yêu》 này, Lâm Tịch chỉ có thể dùng hai từ để miêu tả: Có độc!
Mang danh chương trình yêu đương, các khách mời lại ở bên trong đấu đá túi bụi, trừ bỏ nam nữ chính trong truyện, tên thuộc tính của các khách mời khác đều rất đơn giản và thô bạo.
Nữ trà xanh và nữ bạch liên, nam hải vương và nam phú nhị đại không coi ai ra gì. Còn có nguyên thân là kẻ đỡ đạn ngốc nghếch. Bất luận hai người nào trong số này gặp phải nhau cũng sẽ tạo ra một vở tuồng xuất sắc.
Vì thế, tổ chương trình sao có thể bằng lòng bỏ lại kẻ có thể tạo rất nhiều đề tài như nguyên thân. Bọn họ còn phải đẩy cô vào trung tâm của bão táp lốc xoáy.
Rốt cuộc, đối với tổ chương trình, các khách mời càng đấu đá thì nhiệt độ của chương trình càng cao, đối với bọn họ có lợi mà vô hại.
Trở lại viện nhỏ của tổ chương trình ở hải đảo, Lâm Tịch tạm thời không rảnh quan tâm những chuyện khác, cô nhanh chóng đi vào phòng bếp tìm ăn.
Lúc ở bờ biển cô bảo đói bụng cũng không phải là lấy cớ, cô thật sự đói bụng.
Ngày hôm qua lúc vừa xuyên đến, cả người Lâm Tịch đều ở trong trạng thái tự do không thể tưởng tượng được, cô làm gì còn có tâm trạng ăn cơm tối. Gần cả đêm trằn trọc, buổi sáng lại mơ mơ màng màng bị nhân viên đánh thức, gọi cô đi cùng mọi người ra bờ biển đưa các khách mời khác rời đi. Từ sáng đến giờ ngay cả một ngụm nước cô cũng chưa được uống.
Trong phòng bếp không còn bao nhiêu đồ ăn, chỉ còn hơn nửa chén cháo gạo kê nhỏ và hai quả trứng gà. Không biết đây là do nhân viên tổ chương trình để lại hay là đồ khách mời khác ăn còn dư.
Lâm Tịch cũng không để ý, trực tiếp bưng lên đen ra phòng khác, nhàn nhã ăn bữa sáng.
Nhân viên của tổ chương trình đứng bên cạnh nhìn nhau, nhất thời không biết nên làm thế nào.
Tuy rằng nữ khách mời Lâm Tịch này xác thật không khiến người ta thích nổi, nhưng không thể phủ nhận là trong hai ngày phát sóng trực tiếp này, hơn một nửa lưu lượng và độ thảo luận của chương trình đều đến từ cô. Dù sao cô cũng thật sự rất có khả năng gây thị phi.
Trước khi rời đi đạo diễn đã ngàn dặn dò vạn dặn dò bọn họ, nói là nhất định phải làm Lâm Tịch nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ thử thách, sau đó đưa cô đến tập hợp với các khách mời khác.
Nhìn thấy Lâm Tịch buông chén đũa, nhân viên tổ tiết mục nhanh chóng tiến lên đưa thẻ nhiệm vụ.
"Cô Lâm, đây là nhiệm vụ thử thách mà chương trình đã sắp xếp, cô muốn chọn cái nào?"
Lâm Tịch không hề ngạc nhiên khi tổ chương trình ân cần như vậy. Cô chậm rãi lau miệng, rồi bình tĩnh nhận lấy thẻ nhiệm vụ.
Cô tùy tay lật xem nội dung của mấy tấm thẻ, thầm nghĩ: quả nhiên như thế.
Ở trong nguyên tác có nhắc tới, những nhiệm vụ gọi là thử thách này cũng không có gì khó khăn, chỉ là hình thức mà thôi.
Nhắc đến chương trình 《Hành trình tình yêu》 này, Lâm Tịch chỉ có thể dùng hai từ để miêu tả: Có độc!
Mang danh chương trình yêu đương, các khách mời lại ở bên trong đấu đá túi bụi, trừ bỏ nam nữ chính trong truyện, tên thuộc tính của các khách mời khác đều rất đơn giản và thô bạo.
Nữ trà xanh và nữ bạch liên, nam hải vương và nam phú nhị đại không coi ai ra gì. Còn có nguyên thân là kẻ đỡ đạn ngốc nghếch. Bất luận hai người nào trong số này gặp phải nhau cũng sẽ tạo ra một vở tuồng xuất sắc.
Vì thế, tổ chương trình sao có thể bằng lòng bỏ lại kẻ có thể tạo rất nhiều đề tài như nguyên thân. Bọn họ còn phải đẩy cô vào trung tâm của bão táp lốc xoáy.
Rốt cuộc, đối với tổ chương trình, các khách mời càng đấu đá thì nhiệt độ của chương trình càng cao, đối với bọn họ có lợi mà vô hại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro