Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam

Cá Cắn Câu 2

2024-09-08 15:30:22

Kim Thúy Lan cười nói: “Vẫn là Thẩm tức phụ tính tình tốt, Thẩm giải Nguyên thật may mắn khi có nương tử như ngươi.”

Tô Vũ Loan ngượng ngùng cười: “Tẩu tử nói đùa.”

“Cách ngôn nói người có việc vui thì tinh thần phấn chấn, từ khi phu quân muội trở thành Giải Nguyên lang, ta thấy Vũ Loan muội càng ngày càng xinh đẹp, nếu ăn mặc chỉnh tề một chút e rằng ngay cả tiểu thư phú hộ trên trấn cũng phải thua ba phần.”

Thẩm Ninh ngồi bên cạnh nghe thấy thế mặt hiện đầy vẻ khinh thường. Chỉ là một đứa con dâu nuôi từ bé, được người khác nịnh bợ hai câu, thực sự cho rằng mình có thể sánh được với tiểu thư nhà giàu hay sao, thật nực cười.

Kim Thúy Lan phớt lờ nàng ta, tiếp tục tâng bốc Tô Vũ Loan.

Thẩm Ninh khinh thường hừ lạnh, khi nàng ta trở nên xinh đẹp, những kẻ này muốn đến nịnh hót cũng không có cửa đâu.

Xe bò lắc lư suốt chặng đường, khi đến cửa thành, Kim Thúy Lan xuống xe, lão Lý vung roi xua bò, hướng về phía huyện thành.

“Này, khoan đã, ta cũng muốn xuống đây.” Thẩm Ninh cản lão Lý.

Tô Vũ Loan hỏi nàng ta: “Muội không đến huyện thành để gặp đại ca muội à?”

Thẩm Ninh do dự nói: “Ta, ta bỗng nhớ tới một chuyện, lần sau ta sẽ đến gặp huynh ấy.”

“Được rồi, bận việc xong thì về sớm đi.” Tô Vũ Loan gỉa vờ quan tâm khuyên nhủ.

“Không cần ngươi phải lo.” Thẩm Ninh không hề cảm kích, lạnh lùng trả lời rồi xoay người bước đi.

Khóe môi Tô Vũ Loan cong cong tia giễu cợt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Lý thúc, chúng ta đến huyện thành thôi.”

“Được.”

Xe bò chạy thẳng đến huyện thành, Tô Vũ Loan đến thư viện Văn Tuyên, rồi nhờ người gác cổng giúp đỡ gửi hành lý cho Thẩm Tự.

“Vũ Loan?”

Khi nàng vừa xoay người chuẩn bị rời đi, vừa lúc Thẩm Tự từ thư viện đi ra.

Người gác cổng thấy hắn ta đến, vội vàng đưa đồ đạc cho hắn ta.

Hiện tại là giờ nghỉ giải lao, rất nhiều học sinh đều chú ý về phía này.

Tô Vũ Loan biết Thẩm Tự không muốn đồng môn của hắn ta biết về việc nàng là con dâu nuôi từ bé.

Nếu không phải vì mục đích chờ cá cắn câu, nàng thực sự không muốn đi chuyến này. Hiện tại đồ cũng đã giao tận tay, nàng không muốn nán lại chút nào, chỉ muốn nhanh chóng rời đi.

Không ngờ, Thẩm Tự lại đuổi theo.

“Vũ Loan, nàng chờ một chút.”

Tô Vũ Loan nhíu mày rồi đứng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam

Số ký tự: 0