Hạ Thể Cô Ướt
Tinh Vân
2024-08-15 14:06:46
“Đây là bạn học của cháu sao?” Lục Ly cười tủm tỉm nhìn Thi Mị ở đối diện, cô thoải mái ngồi tại chỗ mặc anh đánh giá từ trên xuống dưới.
“Chú Lục, chú đừng nhìn Tiểu Mị bằng cái ánh mắt lả lơi như vậy, người ta còn nhỏ đấy.”
Cố Cửu m giống đang bao che cho con mình, ôm vai Thi Mị.
“Chú nào dám chứ.”
Lục Ly còn đang suy nghĩ về chuyện giữa cô và lão Cố, thấy đã trễ rồi mà Cố Lệnh Thâm còn chưa vào, lúc định gọi điện thoại, không ngờ anh liền tới.
“Ơ kìa, lão Cố, ở bên này.”
Lục Ly xấu bụng vẫy tay với anh, “Mau tới đây, còn không đến thì tới nước canh cũng không cho cậu đâu đấy.”
Cố Lệnh Thâm nhìn thoáng qua bên kia, trong khoảng khắc ngước mắt lên, đôi con ngươi sâu thẳm bình thản liền đối diện với Thi Mị, nhưng lúc này cô không dời mắt đi nữa.
Bốn mắt nhìn nhau, dường như có điều gì đó đủ mập mờ đang lặng lẽ bồi hồi trôi nổi ở giữa hai người, người ngoài có nhìn vào cũng không hiểu.
Thi Mị bỗng nhiên ướt, bị ánh mắt thâm thúy của anh nhìn ướt.
Ướt một cách trắng trợn táo bạo.
Trong đầu cô dường như hiện lên đôi tay của người đàn ông, sờ soạng theo chiều từ dưới hướng lên vuốt ve đùi cô, cuối cùng sờ về phía hang động của cô, moi móc hang động ẩm ướt của cô cách một lớp tất chân, đùa bỡn với hậu đình của cô, cuối cùng là xé rách tất chân của cô, vọt vào thánh địa đào nguyên vừa ấm nóng vừa chặt chẽ đó.
“Chú ba ngồi ở đâu đây, ở đây hết chỗ rồi.” Giờ Cố Cửu m mới nhận ra, mấy người bọn họ đã ngồi hết chỗ, cô đang định gọi phục vụ cho thêm ghế thì lại bị Lục Ly ngăn lại, “Ô kìa, cháu không thấy cạnh Thi Mị còn chỗ đấy à? Cứ để lão Cố ngồi cạnh Thi Mị không phải được rồi sao?”
“Hả?”
Vốn Cố Cửu m còn thấy có chỗ nào đó quái lạ, nhưng Lục Ly ở bên cạnh lại không ngừng thuyết phục, Cố Cửu m cũng mơ mơ màng màng không nghi ngờ thêm gì.
“Ăn lẩu sao lại không có rượu được chứ?”
Cố Cửu m vỗ bàn, hào sảng hét lên một câu: “Hôm nay con muốn uống một chai bia, con đã là người trưởng thành rồi, mọi người không được cản con.”
Những lời này, chủ yếu là nói với Cố Lệnh Thâm.
Cố Lệnh Thâm ngồi xuống, tiện tay khui một bình rượu, ánh mắt hơi lạnh nhìn lướt qua cháu gái đang biểu tình, Cố Cửu m lập tức liền sợ sệt.
Thi Mị không biết vì sao mà tiểu huyệt càng ngày càng ướt hơn, trên quần lót đều dính chất lỏng, có thể cô đang ngồi bên cạnh thuốc kích thích tình dục.
Cô đoan trang ngồi ở bên cạnh Cố Lệnh Thâm, người đàn ông dựa vào ghế, tay anh đặt trên thành ghế của cô, rõ ràng một động tác rất bình thường nhưng cũng khiến Thi Mị mặt đỏ tim đập, tuy Cố Lệnh Thâm nói rất ít, nhưng vẫn cứ dính dấp tới từng sợi dây thần kinh của cô.
Trong bữa ăn, mọi người đều hàn huyên với nhau, đang lúc này bỗng có một người đứng lên, là Thân Mỹ mới nãy khiêu khích tranh chấp với cô, trên tay cô ả cầm một ly rượu.
“Cố tổng, em kính ngài một ly trước.” Mặt Thân Mỹ đỏ ửng, “Cảm ơn Cố tổng trong lúc bận rộn vẫn bớt thời giờ tới xem triển lãm xe hơi của chúng em.”
Cố Lệnh Thâm nhìn ly rượu của mình, vẻ mặt bình thản: “Gần đây đang kiêng rượu nên tôi không uống.”
........
“Chú Lục, chú đừng nhìn Tiểu Mị bằng cái ánh mắt lả lơi như vậy, người ta còn nhỏ đấy.”
Cố Cửu m giống đang bao che cho con mình, ôm vai Thi Mị.
“Chú nào dám chứ.”
Lục Ly còn đang suy nghĩ về chuyện giữa cô và lão Cố, thấy đã trễ rồi mà Cố Lệnh Thâm còn chưa vào, lúc định gọi điện thoại, không ngờ anh liền tới.
“Ơ kìa, lão Cố, ở bên này.”
Lục Ly xấu bụng vẫy tay với anh, “Mau tới đây, còn không đến thì tới nước canh cũng không cho cậu đâu đấy.”
Cố Lệnh Thâm nhìn thoáng qua bên kia, trong khoảng khắc ngước mắt lên, đôi con ngươi sâu thẳm bình thản liền đối diện với Thi Mị, nhưng lúc này cô không dời mắt đi nữa.
Bốn mắt nhìn nhau, dường như có điều gì đó đủ mập mờ đang lặng lẽ bồi hồi trôi nổi ở giữa hai người, người ngoài có nhìn vào cũng không hiểu.
Thi Mị bỗng nhiên ướt, bị ánh mắt thâm thúy của anh nhìn ướt.
Ướt một cách trắng trợn táo bạo.
Trong đầu cô dường như hiện lên đôi tay của người đàn ông, sờ soạng theo chiều từ dưới hướng lên vuốt ve đùi cô, cuối cùng sờ về phía hang động của cô, moi móc hang động ẩm ướt của cô cách một lớp tất chân, đùa bỡn với hậu đình của cô, cuối cùng là xé rách tất chân của cô, vọt vào thánh địa đào nguyên vừa ấm nóng vừa chặt chẽ đó.
“Chú ba ngồi ở đâu đây, ở đây hết chỗ rồi.” Giờ Cố Cửu m mới nhận ra, mấy người bọn họ đã ngồi hết chỗ, cô đang định gọi phục vụ cho thêm ghế thì lại bị Lục Ly ngăn lại, “Ô kìa, cháu không thấy cạnh Thi Mị còn chỗ đấy à? Cứ để lão Cố ngồi cạnh Thi Mị không phải được rồi sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hả?”
Vốn Cố Cửu m còn thấy có chỗ nào đó quái lạ, nhưng Lục Ly ở bên cạnh lại không ngừng thuyết phục, Cố Cửu m cũng mơ mơ màng màng không nghi ngờ thêm gì.
“Ăn lẩu sao lại không có rượu được chứ?”
Cố Cửu m vỗ bàn, hào sảng hét lên một câu: “Hôm nay con muốn uống một chai bia, con đã là người trưởng thành rồi, mọi người không được cản con.”
Những lời này, chủ yếu là nói với Cố Lệnh Thâm.
Cố Lệnh Thâm ngồi xuống, tiện tay khui một bình rượu, ánh mắt hơi lạnh nhìn lướt qua cháu gái đang biểu tình, Cố Cửu m lập tức liền sợ sệt.
Thi Mị không biết vì sao mà tiểu huyệt càng ngày càng ướt hơn, trên quần lót đều dính chất lỏng, có thể cô đang ngồi bên cạnh thuốc kích thích tình dục.
Cô đoan trang ngồi ở bên cạnh Cố Lệnh Thâm, người đàn ông dựa vào ghế, tay anh đặt trên thành ghế của cô, rõ ràng một động tác rất bình thường nhưng cũng khiến Thi Mị mặt đỏ tim đập, tuy Cố Lệnh Thâm nói rất ít, nhưng vẫn cứ dính dấp tới từng sợi dây thần kinh của cô.
Trong bữa ăn, mọi người đều hàn huyên với nhau, đang lúc này bỗng có một người đứng lên, là Thân Mỹ mới nãy khiêu khích tranh chấp với cô, trên tay cô ả cầm một ly rượu.
“Cố tổng, em kính ngài một ly trước.” Mặt Thân Mỹ đỏ ửng, “Cảm ơn Cố tổng trong lúc bận rộn vẫn bớt thời giờ tới xem triển lãm xe hơi của chúng em.”
Cố Lệnh Thâm nhìn ly rượu của mình, vẻ mặt bình thản: “Gần đây đang kiêng rượu nên tôi không uống.”
........
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro