Thi Mị, Em Rất...
Tinh Vân
2024-08-15 14:06:46
........
Thân Mỹ đưa ly rượu qua lập tức có hơi xấu hổ, vẫn là Lý tổng nhìn ra manh mối, vội vàng dàn xếp hai bên, mới nãy Cố Lệnh Thâm từ chối một đám người mẫu muốn rót rượu, hiển nhiên là không có ý kia, người phụ nữ này thật đúng là không thông minh.
Lục Ly nhất thanh nhị sở (1), bỗng nhiên nâng ly rượu của mình lên: “Thi Mị, hôm nay khó có được duyên phận gặp gỡ, tôi cũng kính cô một ly.”
(1) Nhất thanh nhị sở: rõ ràng rành mạch, rõ như ban ngày.
Trong lòng Thi Mị thấy có hơi ù ù cạc cạc, vẫn luôn cảm thấy tên Lục Ly này không có lòng tốt, nhưng dáng vẻ cũng không giống như là có hứng thú với cô.
Lý tổng thấy thế bèn hỏi một câu: “Ô, thì ra Lục Ly và cô Thi Mị biết nhau sao, phải nói sớm chứ, nếu là người quen hết cả thì tôi săn sóc chú ý hơn cũng không việc gì.”
Lục Ly đặt ly rượu xuống, liếc mắt qua cần cổ trắng nõn của cô gái, độ cung kia khiến cho người ta suy nghĩ xa xôi: "Có Cố Lệnh Thâm ở đây thì còn cần chúng ta phải săn sóc sao?”
Câu nói này của Lục Ly để lộ ra vô tận ái muội, Thi Mị nắm ly rượu, vệt hồng trên mặt lập tức lan xuống tận cần cổ, cô vẫn cố gắng bình tĩnh ngồi tại chỗ.
Trong bữa tiệc, đã có vô số ánh mắt đưa đến đây, có lẽ là có tật giật mình, Thi Mị thật sự không có cách nào thản nhiên như thường được, mặt nóng hơn, động tác ăn cũng cực kỳ mất tự nhiên.
"Dù sao cũng là bạn tốt của cháu gái Cố tổng là m m, nhất định cậu ấy sẽ săn sóc hơn.” Lục Ly cẩn thận quan sát vẻ mặt của Thi Mị và Cố Lệnh Thâm, lại cười tủm tỉm nói thêm một câu, “ m m, cháu nói có đúng không?”
“Đương nhiên rồi, thế nên cháu sẽ để chú cháu che chở cho Tiểu Mị.” Rõ ràng thần kinh của Cố Cửu m thuộc loại thô, cô ôm lấy cổ Thi Mị trả lời lại một câu.
Hai người bốn mắt đụng nhau, ánh mắt của Cố Lệnh Thâm dường như có sự thâm thủy, trong mắt của Thi Mị có sự ve vãn, cả hai giống như đang mượn ánh mắt để tán tỉnh nhau, nhưng đều không xé toạc bức màn bí mật ấy ra, thông dâm dưới mí mắt cháu gái anh.
Cố Lệnh Thâm nhận lấy ly nước uống một ngụm, sau khi uống xong yết hầu nhấp nhô, mị lực nam tính rắn rỏi rất dồi dào.
Thi Mị tưởng tượng ra cảnh mình nắm lấy tay Cố Lệnh Thâm, với vào giữa hai chân cô, bàn tay của người đàn ông liền thuận tiện sờ soạng, hạ thể của cô đã ướt từ sớm, quần lót và tất chân đều nhớp nháp, bị ướt bởi nước của cô.
Tay anh sờ lên trên theo chân cô, ngón tay đâm chọt cách tất chân và quần lót, kích thích hòn le mẫn cảm, trào ra thủy dịch ấm áp.
Thi Mị tưởng tượng như vậy khiến cho dòng nước nơi hang động càng chảy nhanh hơn.
Hơi thở của Thi Mị dần nặng nề hơn một chút, ngay cả trái tim cũng đập bịch bịch, ý thức giác quan toàn thân đều tập trung trên người Cố Lệnh Thâm, cô tưởng tượng cảnh tay anh đẩy tất chân và quần lót của mình ra, sờ đến thịt mềm ở bên trong, hai ngón tay ngang tàng bạo ngược nhéo hòn le rồi vuốt ve, ngón tay của anh nhất định không giống cô, mang đến cho cô sự sung sướng nguyên thủy nhất.
“Tôi đi toilet trước nhé.”
Từ sự tưởng tượng đó cô liền lên đỉnh, vài giọt dầu mỡ bắn lên trên người, Thi Mị đứng lên, lên tiếng chào với đám Cố Cửu m rồi quay người đi toilet.
“Cậu mau đi đi, xem thử có thể rửa sạch không, bộ váy xinh đẹp vậy mà.” Cố Cửu m nhìn thấy trên bộ váy đỏ của cô có dầu mỡ, rút khăn giấy ra lau vài lần cũng không sạch, chỉ có thể để cô đi toilet rửa.
“Được.”
Thi Mị cười một cái với cô ấy, vươn tay vén một sợi tóc ra sau tai, được nhân viên đưa đi về phía toilet.
Sau khi ra khỏi toilet, Thi Mị đứng ở trước gương, dùng khăn giấy dính chút nước định lau vết dầu trên váy, có một người phụ nữ ở bên cạnh vừa gọi điện thoại, vừa lấy son môi ra tô lại.
Mới nãy cô rút khăn giấy ra lót ở trên quần lót, chỉ sợ bị người ta phát hiện ra tất chân của mình cũng ướt.
Thi Mị cúi đầu, nhìn mắt cá chân bị trật trước đó của mình, lấy Vân Nam bạch dược (2) trong túi ra phun một chút lên, nhớ lại Thân Mỹ đẩy cô kia, dường như Thi Mị có chút ký ức về cô ta, cô ta là bạn tốt thân thiết của Hướng Thiến, lúc đầu có người bạn trai trông cũng được, nhưng không biết sao anh ta lại vừa ý mình, rõ ràng đã có bạn gái rồi còn quấn quít chặt lấy cô, thật đúng là khùng, Thi Mị không có bất kì ấn tượng tốt gì với anh ta, sau đó lại nghe người ta nói anh ta và Thân Mỹ chia tay.
(2) Vân Nam bạch dược:
Thân Mỹ đưa ly rượu qua lập tức có hơi xấu hổ, vẫn là Lý tổng nhìn ra manh mối, vội vàng dàn xếp hai bên, mới nãy Cố Lệnh Thâm từ chối một đám người mẫu muốn rót rượu, hiển nhiên là không có ý kia, người phụ nữ này thật đúng là không thông minh.
Lục Ly nhất thanh nhị sở (1), bỗng nhiên nâng ly rượu của mình lên: “Thi Mị, hôm nay khó có được duyên phận gặp gỡ, tôi cũng kính cô một ly.”
(1) Nhất thanh nhị sở: rõ ràng rành mạch, rõ như ban ngày.
Trong lòng Thi Mị thấy có hơi ù ù cạc cạc, vẫn luôn cảm thấy tên Lục Ly này không có lòng tốt, nhưng dáng vẻ cũng không giống như là có hứng thú với cô.
Lý tổng thấy thế bèn hỏi một câu: “Ô, thì ra Lục Ly và cô Thi Mị biết nhau sao, phải nói sớm chứ, nếu là người quen hết cả thì tôi săn sóc chú ý hơn cũng không việc gì.”
Lục Ly đặt ly rượu xuống, liếc mắt qua cần cổ trắng nõn của cô gái, độ cung kia khiến cho người ta suy nghĩ xa xôi: "Có Cố Lệnh Thâm ở đây thì còn cần chúng ta phải săn sóc sao?”
Câu nói này của Lục Ly để lộ ra vô tận ái muội, Thi Mị nắm ly rượu, vệt hồng trên mặt lập tức lan xuống tận cần cổ, cô vẫn cố gắng bình tĩnh ngồi tại chỗ.
Trong bữa tiệc, đã có vô số ánh mắt đưa đến đây, có lẽ là có tật giật mình, Thi Mị thật sự không có cách nào thản nhiên như thường được, mặt nóng hơn, động tác ăn cũng cực kỳ mất tự nhiên.
"Dù sao cũng là bạn tốt của cháu gái Cố tổng là m m, nhất định cậu ấy sẽ săn sóc hơn.” Lục Ly cẩn thận quan sát vẻ mặt của Thi Mị và Cố Lệnh Thâm, lại cười tủm tỉm nói thêm một câu, “ m m, cháu nói có đúng không?”
“Đương nhiên rồi, thế nên cháu sẽ để chú cháu che chở cho Tiểu Mị.” Rõ ràng thần kinh của Cố Cửu m thuộc loại thô, cô ôm lấy cổ Thi Mị trả lời lại một câu.
Hai người bốn mắt đụng nhau, ánh mắt của Cố Lệnh Thâm dường như có sự thâm thủy, trong mắt của Thi Mị có sự ve vãn, cả hai giống như đang mượn ánh mắt để tán tỉnh nhau, nhưng đều không xé toạc bức màn bí mật ấy ra, thông dâm dưới mí mắt cháu gái anh.
Cố Lệnh Thâm nhận lấy ly nước uống một ngụm, sau khi uống xong yết hầu nhấp nhô, mị lực nam tính rắn rỏi rất dồi dào.
Thi Mị tưởng tượng ra cảnh mình nắm lấy tay Cố Lệnh Thâm, với vào giữa hai chân cô, bàn tay của người đàn ông liền thuận tiện sờ soạng, hạ thể của cô đã ướt từ sớm, quần lót và tất chân đều nhớp nháp, bị ướt bởi nước của cô.
Tay anh sờ lên trên theo chân cô, ngón tay đâm chọt cách tất chân và quần lót, kích thích hòn le mẫn cảm, trào ra thủy dịch ấm áp.
Thi Mị tưởng tượng như vậy khiến cho dòng nước nơi hang động càng chảy nhanh hơn.
Hơi thở của Thi Mị dần nặng nề hơn một chút, ngay cả trái tim cũng đập bịch bịch, ý thức giác quan toàn thân đều tập trung trên người Cố Lệnh Thâm, cô tưởng tượng cảnh tay anh đẩy tất chân và quần lót của mình ra, sờ đến thịt mềm ở bên trong, hai ngón tay ngang tàng bạo ngược nhéo hòn le rồi vuốt ve, ngón tay của anh nhất định không giống cô, mang đến cho cô sự sung sướng nguyên thủy nhất.
“Tôi đi toilet trước nhé.”
Từ sự tưởng tượng đó cô liền lên đỉnh, vài giọt dầu mỡ bắn lên trên người, Thi Mị đứng lên, lên tiếng chào với đám Cố Cửu m rồi quay người đi toilet.
“Cậu mau đi đi, xem thử có thể rửa sạch không, bộ váy xinh đẹp vậy mà.” Cố Cửu m nhìn thấy trên bộ váy đỏ của cô có dầu mỡ, rút khăn giấy ra lau vài lần cũng không sạch, chỉ có thể để cô đi toilet rửa.
“Được.”
Thi Mị cười một cái với cô ấy, vươn tay vén một sợi tóc ra sau tai, được nhân viên đưa đi về phía toilet.
Sau khi ra khỏi toilet, Thi Mị đứng ở trước gương, dùng khăn giấy dính chút nước định lau vết dầu trên váy, có một người phụ nữ ở bên cạnh vừa gọi điện thoại, vừa lấy son môi ra tô lại.
Mới nãy cô rút khăn giấy ra lót ở trên quần lót, chỉ sợ bị người ta phát hiện ra tất chân của mình cũng ướt.
Thi Mị cúi đầu, nhìn mắt cá chân bị trật trước đó của mình, lấy Vân Nam bạch dược (2) trong túi ra phun một chút lên, nhớ lại Thân Mỹ đẩy cô kia, dường như Thi Mị có chút ký ức về cô ta, cô ta là bạn tốt thân thiết của Hướng Thiến, lúc đầu có người bạn trai trông cũng được, nhưng không biết sao anh ta lại vừa ý mình, rõ ràng đã có bạn gái rồi còn quấn quít chặt lấy cô, thật đúng là khùng, Thi Mị không có bất kì ấn tượng tốt gì với anh ta, sau đó lại nghe người ta nói anh ta và Thân Mỹ chia tay.
(2) Vân Nam bạch dược:
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro