Quy Đầu Thọc Và...
Tinh Vân
2024-08-15 14:06:46
Thi Mị cười: "Chỉ là...... bên Cố Lệnh Thâm, có lẽ em đã có chút sai sót, giờ chỉ thấy hơi nực cười thôi."
"Tiểu Mị, chẵng lẽ em đã?"
Lâm Mẫn Trạch lắp bắp kinh hãi, vội vàng truy vấn: "Chẳng lẽ em đã giao mình cho anh ta rồi hả?"
"Không tính là vậy."
Thi Mị vừa nói chuyện điện thoại với Lâm Mẫn Trạch, vừa đi đến một cái ghế đá trong vườn hoa ngồi xuống, vẫn là dáng vẻ nữ sinh viên yên tĩnh nhã nhặn.
"Chẳng qua, em đã đánh giá quá cao địa vị của mình trong lòng người ta. Mong chờ chủ động tới hiến thân, kết quả dường như người ta cũng không coi là chuyện to tát thế nào, chị Lâm chị nói xem, có phải em rất nực cười không?"
"Chị đã nói từ sớm rồi, người đàn ông như Cố Lệnh Thâm, hoàn toàn không phải người mà mấy đứa con gái như em chơi nổi." Lâm Mẫn Trạch có lẽ cũng đoán được gì đó.
"Quần thể đó của bọn họ thật sự quá nguy hiểm, Tiểu Mị, em nghe lời chị, bây giờ thu tay vẫn kịp, ngộ nhỡ đến lúc em vừa lỗ người còn lỗ trái tim, cuộc đời của em sẽ thật sự bị huỷ hoại, tranh thủ giờ hãy ngăn tổn hại lại ngay."
"Nhưng em lại cảm thấy, rất không cam lòng."
Thi Mị ngước mắt, ánh mắt miên man nhìn cách đó không xa.
Thật sự không cam lòng mà.
......
Sau khi gọi điện với Lâm Mẫn Trạch xong, cuối cùng tâm trạng của Thi Mị cũng tốt hơn so với mới nãy, vốn dĩ định đi làm ca chiều cho KFC, lại nhận được điện thoại từ Cố Cửu m.
"Tiểu Mị, cậu đang ở đâu?"
"Tớ ở công viên." Thi Mị nghe ra giọng cô ấy có chút không đúng, bèn hỏi, "Cậu sao thế, sao nghe như cậu đang khóc vậy?"
"Tớ ở bệnh viện, không biết hôm nay thím ba của tớ bị sao, bỗng nhiên tái phát bệnh ngã xuống đất, giờ được đưa vào phòng cấp cứu rồi."
Cố Cửu m đứng một mình ở hành lang dài trong bệnh viện, trong lòng vô cùng lo lắng, Hướng Thiến vừa mới tái phát bệnh ngã xuống đất co giật, cũng may được người giúp việc phát hiện kịp thời đưa vào bệnh viện, giờ mới xem như đã nhặt về một cái mạng.
Tuy Cố Cửu m cũng không thích thím ba, luôn cảm thấy thím ấy lấy thận làm điều kiện, uy hiếp chú mình kết hôn với thím ấy.
Nhưng chú ba nói rất đúng, dù có nói thế nào, thím ấy cũng đã lấy thận cứu mình một mạng.
Bản thân Hướng Thiến cũng là người phụ nữ ốm yếu nhiều bệnh, thím ấy lấy thận cấy ghép cho mình, cũng ảnh hưởng rất lớn tới cơ thể thím ấy.
Có lẽ, thím ấy thật sự rất yêu chú của cô.
"Tiểu Mị, chẵng lẽ em đã?"
Lâm Mẫn Trạch lắp bắp kinh hãi, vội vàng truy vấn: "Chẳng lẽ em đã giao mình cho anh ta rồi hả?"
"Không tính là vậy."
Thi Mị vừa nói chuyện điện thoại với Lâm Mẫn Trạch, vừa đi đến một cái ghế đá trong vườn hoa ngồi xuống, vẫn là dáng vẻ nữ sinh viên yên tĩnh nhã nhặn.
"Chẳng qua, em đã đánh giá quá cao địa vị của mình trong lòng người ta. Mong chờ chủ động tới hiến thân, kết quả dường như người ta cũng không coi là chuyện to tát thế nào, chị Lâm chị nói xem, có phải em rất nực cười không?"
"Chị đã nói từ sớm rồi, người đàn ông như Cố Lệnh Thâm, hoàn toàn không phải người mà mấy đứa con gái như em chơi nổi." Lâm Mẫn Trạch có lẽ cũng đoán được gì đó.
"Quần thể đó của bọn họ thật sự quá nguy hiểm, Tiểu Mị, em nghe lời chị, bây giờ thu tay vẫn kịp, ngộ nhỡ đến lúc em vừa lỗ người còn lỗ trái tim, cuộc đời của em sẽ thật sự bị huỷ hoại, tranh thủ giờ hãy ngăn tổn hại lại ngay."
"Nhưng em lại cảm thấy, rất không cam lòng."
Thi Mị ngước mắt, ánh mắt miên man nhìn cách đó không xa.
Thật sự không cam lòng mà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
......
Sau khi gọi điện với Lâm Mẫn Trạch xong, cuối cùng tâm trạng của Thi Mị cũng tốt hơn so với mới nãy, vốn dĩ định đi làm ca chiều cho KFC, lại nhận được điện thoại từ Cố Cửu m.
"Tiểu Mị, cậu đang ở đâu?"
"Tớ ở công viên." Thi Mị nghe ra giọng cô ấy có chút không đúng, bèn hỏi, "Cậu sao thế, sao nghe như cậu đang khóc vậy?"
"Tớ ở bệnh viện, không biết hôm nay thím ba của tớ bị sao, bỗng nhiên tái phát bệnh ngã xuống đất, giờ được đưa vào phòng cấp cứu rồi."
Cố Cửu m đứng một mình ở hành lang dài trong bệnh viện, trong lòng vô cùng lo lắng, Hướng Thiến vừa mới tái phát bệnh ngã xuống đất co giật, cũng may được người giúp việc phát hiện kịp thời đưa vào bệnh viện, giờ mới xem như đã nhặt về một cái mạng.
Tuy Cố Cửu m cũng không thích thím ba, luôn cảm thấy thím ấy lấy thận làm điều kiện, uy hiếp chú mình kết hôn với thím ấy.
Nhưng chú ba nói rất đúng, dù có nói thế nào, thím ấy cũng đã lấy thận cứu mình một mạng.
Bản thân Hướng Thiến cũng là người phụ nữ ốm yếu nhiều bệnh, thím ấy lấy thận cấy ghép cho mình, cũng ảnh hưởng rất lớn tới cơ thể thím ấy.
Có lẽ, thím ấy thật sự rất yêu chú của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro