[Làm Ruộng] Biến Thành Bé Con Ở Tinh Tế, Tôi Được Thú Nhân Đoàn Sủng
Chương 2
2024-11-13 20:17:08
Tiếng vo ve chói tai vang lên, xé toạc không gian tĩnh mịch. Mặt đất rung chuyển dữ dội, kèm theo mùi hôi thối nồng nặc bốc lên. Hàng trăm con mắt đỏ rực dị hợm trên những xúc tu ghê rợn đồng loạt nhìn chằm chằm vào Diệp Ninh!
Hơi thở cô bé dồn dập, bắt đầu liều mạng chạy trốn.
Chỉ một thoáng nhìn cũng đủ khiến Diệp Ninh choáng váng, phải chịu đựng một đợt tấn công tinh thần khủng khiếp. Cái miệng tua tủa răng cưa chiếm gần hết phần đầu của con quái vật, chất nhờn xanh nhớt kinh tởm không ngừng chảy ra. Nhớt rơi xuống cát, ăn mòn tạo thành những hố sâu hoắm.
Phần thân dưới là vô số xúc tu trần trụi, chỉ thấy những thớ thịt đan xen gớm ghiếc. Trên đó mọc đầy những con mắt đỏ ngầu như máu, đồng tử co giãn liên tục. Tiếng vo ve quái dị ngày càng lớn!
Thức ăn, thức ăn, mùi thịt tươi sống của sinh vật——
Con quái vật dùng xúc tu bật mạnh, lao thẳng về phía cô bé!
“Đây là cái thứ mà cậu gọi là zombie ăn chay á? Kinh dị thế này!!!” Diệp Ninh thét lên trong lòng.
Ngay cả những con zombie đáng sợ nhất trong sách giáo khoa ở thế giới cũ cũng chẳng kinh khủng bằng con quái vật này!!
Cát bụi mịt mù, Diệp Ninh căng thẳng tột độ. Cô bé không ngờ chỉ vì lấy một hạt giống mà lại đối mặt với sinh vật đáng sợ như vậy.
Chẳng lẽ hạt giống đó là vật báu gì đó sao?!
[Nhanh lên! Cho hạt giống nảy mầm ngay!] Nấm nhỏ gào thét trong hoảng loạn.
Sinh mệnh của nó và Diệp Ninh gắn liền với nhau, nếu cô bé chết, nó cũng sẽ biến mất!
Diệp Ninh vội vàng nắm chặt hạt giống trong tay.
Hạt giống màu nâu xám trông xẹp lép, nếu dùng cách thông thường thì rất khó nảy mầm.
Nhưng cô bé là dị năng giả hệ Mộc, Diệp Ninh vận dụng dị năng, truyền năng lượng vào hạt giống!
Lớp vỏ cứng bên ngoài vỡ ra, năng lượng màu xanh lục bao quanh Diệp Ninh.
Sức sống bùng nổ!
Hạt giống nhanh chóng căng phồng, "Bùm—" một tiếng, nó nảy mầm rồi héo tàn ngay lập tức!
[Nhiệm vụ tân thủ hoàn thành, phần thưởng đã được phát!]
"Tít tít tít--" Cùng lúc đó, thiết bị của những người đàn ông bắt đầu nhấp nháy liên tục, tiếng còi báo động chói tai vang vọng khắp nơi.
"Phát hiện thực vật tự nhiên cấp S!"
"Phát hiện thực vật tự nhiên cấp S!"
"Phát hiện thực vật tự nhiên cấp S!"
Điểm đỏ nhấp nháy liên hồi! Dưới lớp mặt nạ, tất cả mọi người đều kinh ngạc, "Thực vật tự nhiên cấp S?!?"
"Tôi không nghe nhầm chứ? Chắc là ảo giác rồi!"
"Tôi cũng nghe thấy!"
"Máy dò hỏng rồi sao?!" Mục Viêm vỗ vỗ vào thiết bị. "Thực vật tự nhiên cấp S tuyệt chủng từ cả trăm năm trước rồi mà?"
Loại thực vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết lại xuất hiện ở khu vực cấm Tây Sa, phản ứng đầu tiên của họ là không dám tin.
"..."
"Không thể nào tất cả thiết bị đều hỏng được." Cố Vũ cài thiết bị vào thắt lưng, "Đi xem sao."
[18:05]
Họ bỗng sực tỉnh, Long Kỳ đang bị thương nặng, chỉ có năng lượng của thực vật tự nhiên mới có thể chữa trị virus, họ nhất định phải lấy được nó!
Không ai bảo ai, mọi người lập tức chạy về hướng thiết bị chỉ dẫn!
Họ di chuyển nhanh hơn lúc đến, chỉ trong vài giây đã vượt qua quãng đường dài, nhanh chóng đến vị trí được đánh dấu!
Còn Diệp Ninh, cô bé không ngờ rằng, ngay khi hạt giống nảy mầm, con quái vật kia lại càng hung hãn hơn!
Nhờ thân hình nhỏ bé, cô bé né tránh được vài đợt tấn công. Nhưng con quái vật như phát điên, kích hoạt chế độ cuồng bạo. Cơ bắp trên xúc tu phình to, vung vẫy loạn xạ. Đồng tử trên xúc tu đảo liên tục, phần đỏ trở nên rực rỡ, phát ra âm thanh chói tai.
Không chỉ vậy, cả vùng đầm lầy xung quanh cũng sôi sục, ngay cả đống rác cũng rung chuyển, cát vàng rơi xuống rào rào.
Ngay khi con quái vật sắp tóm được cô bé, Diệp Ninh dùng dị năng cắt đứt dây leo rồi ném ra!
Nhưng con quái vật hoàn toàn phớt lờ, vẫn hung hăng lao tới!
Không do dự, Diệp Ninh ném cả cây vừa nảy mầm ra, nhưng con quái vật vẫn không dừng lại!
[Trong gói quà tân thủ có thuốc diệt côn trùng và xẻng, lấy ra dùng ngay!] Nấm nhỏ hét lên.
Một xúc tu bất ngờ đâm thẳng vào lưng cô bé, Diệp Ninh lăn tròn né tránh, ngay khi xúc tu sắp chạm vào người, cô bé dùng xẻng đâm mạnh vào nó!
Xúc tu đứt lìa, máu đen hôi thối phun ra tung tóe.
Chỉ cần chậm một chút thôi, cô bé đã bị xuyên thủng, Nấm nhỏ sợ đến mức đứng hình trong giây lát.
Diệp Ninh thở hổn hển: "Tôi đã đưa cây cho nó rồi mà?"
Hơi thở cô bé dồn dập, bắt đầu liều mạng chạy trốn.
Chỉ một thoáng nhìn cũng đủ khiến Diệp Ninh choáng váng, phải chịu đựng một đợt tấn công tinh thần khủng khiếp. Cái miệng tua tủa răng cưa chiếm gần hết phần đầu của con quái vật, chất nhờn xanh nhớt kinh tởm không ngừng chảy ra. Nhớt rơi xuống cát, ăn mòn tạo thành những hố sâu hoắm.
Phần thân dưới là vô số xúc tu trần trụi, chỉ thấy những thớ thịt đan xen gớm ghiếc. Trên đó mọc đầy những con mắt đỏ ngầu như máu, đồng tử co giãn liên tục. Tiếng vo ve quái dị ngày càng lớn!
Thức ăn, thức ăn, mùi thịt tươi sống của sinh vật——
Con quái vật dùng xúc tu bật mạnh, lao thẳng về phía cô bé!
“Đây là cái thứ mà cậu gọi là zombie ăn chay á? Kinh dị thế này!!!” Diệp Ninh thét lên trong lòng.
Ngay cả những con zombie đáng sợ nhất trong sách giáo khoa ở thế giới cũ cũng chẳng kinh khủng bằng con quái vật này!!
Cát bụi mịt mù, Diệp Ninh căng thẳng tột độ. Cô bé không ngờ chỉ vì lấy một hạt giống mà lại đối mặt với sinh vật đáng sợ như vậy.
Chẳng lẽ hạt giống đó là vật báu gì đó sao?!
[Nhanh lên! Cho hạt giống nảy mầm ngay!] Nấm nhỏ gào thét trong hoảng loạn.
Sinh mệnh của nó và Diệp Ninh gắn liền với nhau, nếu cô bé chết, nó cũng sẽ biến mất!
Diệp Ninh vội vàng nắm chặt hạt giống trong tay.
Hạt giống màu nâu xám trông xẹp lép, nếu dùng cách thông thường thì rất khó nảy mầm.
Nhưng cô bé là dị năng giả hệ Mộc, Diệp Ninh vận dụng dị năng, truyền năng lượng vào hạt giống!
Lớp vỏ cứng bên ngoài vỡ ra, năng lượng màu xanh lục bao quanh Diệp Ninh.
Sức sống bùng nổ!
Hạt giống nhanh chóng căng phồng, "Bùm—" một tiếng, nó nảy mầm rồi héo tàn ngay lập tức!
[Nhiệm vụ tân thủ hoàn thành, phần thưởng đã được phát!]
"Tít tít tít--" Cùng lúc đó, thiết bị của những người đàn ông bắt đầu nhấp nháy liên tục, tiếng còi báo động chói tai vang vọng khắp nơi.
"Phát hiện thực vật tự nhiên cấp S!"
"Phát hiện thực vật tự nhiên cấp S!"
"Phát hiện thực vật tự nhiên cấp S!"
Điểm đỏ nhấp nháy liên hồi! Dưới lớp mặt nạ, tất cả mọi người đều kinh ngạc, "Thực vật tự nhiên cấp S?!?"
"Tôi không nghe nhầm chứ? Chắc là ảo giác rồi!"
"Tôi cũng nghe thấy!"
"Máy dò hỏng rồi sao?!" Mục Viêm vỗ vỗ vào thiết bị. "Thực vật tự nhiên cấp S tuyệt chủng từ cả trăm năm trước rồi mà?"
Loại thực vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết lại xuất hiện ở khu vực cấm Tây Sa, phản ứng đầu tiên của họ là không dám tin.
"..."
"Không thể nào tất cả thiết bị đều hỏng được." Cố Vũ cài thiết bị vào thắt lưng, "Đi xem sao."
[18:05]
Họ bỗng sực tỉnh, Long Kỳ đang bị thương nặng, chỉ có năng lượng của thực vật tự nhiên mới có thể chữa trị virus, họ nhất định phải lấy được nó!
Không ai bảo ai, mọi người lập tức chạy về hướng thiết bị chỉ dẫn!
Họ di chuyển nhanh hơn lúc đến, chỉ trong vài giây đã vượt qua quãng đường dài, nhanh chóng đến vị trí được đánh dấu!
Còn Diệp Ninh, cô bé không ngờ rằng, ngay khi hạt giống nảy mầm, con quái vật kia lại càng hung hãn hơn!
Nhờ thân hình nhỏ bé, cô bé né tránh được vài đợt tấn công. Nhưng con quái vật như phát điên, kích hoạt chế độ cuồng bạo. Cơ bắp trên xúc tu phình to, vung vẫy loạn xạ. Đồng tử trên xúc tu đảo liên tục, phần đỏ trở nên rực rỡ, phát ra âm thanh chói tai.
Không chỉ vậy, cả vùng đầm lầy xung quanh cũng sôi sục, ngay cả đống rác cũng rung chuyển, cát vàng rơi xuống rào rào.
Ngay khi con quái vật sắp tóm được cô bé, Diệp Ninh dùng dị năng cắt đứt dây leo rồi ném ra!
Nhưng con quái vật hoàn toàn phớt lờ, vẫn hung hăng lao tới!
Không do dự, Diệp Ninh ném cả cây vừa nảy mầm ra, nhưng con quái vật vẫn không dừng lại!
[Trong gói quà tân thủ có thuốc diệt côn trùng và xẻng, lấy ra dùng ngay!] Nấm nhỏ hét lên.
Một xúc tu bất ngờ đâm thẳng vào lưng cô bé, Diệp Ninh lăn tròn né tránh, ngay khi xúc tu sắp chạm vào người, cô bé dùng xẻng đâm mạnh vào nó!
Xúc tu đứt lìa, máu đen hôi thối phun ra tung tóe.
Chỉ cần chậm một chút thôi, cô bé đã bị xuyên thủng, Nấm nhỏ sợ đến mức đứng hình trong giây lát.
Diệp Ninh thở hổn hển: "Tôi đã đưa cây cho nó rồi mà?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro