[Làm Ruộng] Biến Thành Bé Con Ở Tinh Tế, Tôi Được Thú Nhân Đoàn Sủng

Chương 49

2024-11-13 20:17:08

Khu Tây Sa quả nhiên không hề nói sai, người thuần chủng, nơi này thực sự có một người thuần chủng!

Vị giáo sư sải những bước chân dài, tiến thẳng đến trước mặt Diệp Ninh, vẻ mặt tràn ngập xúc động.

Hầu Sâm quan sát Diệp Ninh một cách tỉ mỉ. Đúng như lời Lục Xuyên miêu tả, cô bé thật sự rất nhỏ nhắn, nhỏ hơn nhiều so với những người thuần chủng cùng độ tuổi ở Khu Cao Giang. Ở lứa tuổi này, người thuần chủng chỉ cần có khả năng kích thích hạt giống nảy mầm đã được xem là thiên phú dị bẩm, thảo nào Lục Xuyên chỉ nói cây non kia là nhặt được ngoài sa mạc.

Một cảm giác hạnh phúc dâng trào trong lòng, nhịp tim Hầu Sâm đập rộn ràng. Ông bất giác so sánh Diệp Ninh với người thuần chủng từng gặp ở Khu Thủ Đô, nhận ra tình cảm dành cho cô bé hoàn toàn khác biệt.

Hầu như ai nhìn thấy cô bé lần đầu cũng đều có chung phản ứng kích động khó kìm nén như vậy. Khi ông đến gần, Diệp Ninh cũng tò mò nhìn lại.

Trước mặt cô bé là một người đàn ông chừng lục tuần, thất tuần, tóc mai điểm bạc, trang phục chỉnh tề. Bộ quân phục ông mặc khác với những người khác, cả người toát ra khí chất trầm ổn, uy nghiêm, ung dung tự tại, mang đậm phong thái của một người trí thức uyên bác.

"Giáo sư Hầu." Cố Vũ đứng bên cạnh Diệp Ninh, lên tiếng chào hỏi.

Diệp Ninh chợt nhớ ra, đây chính là người sở hữu cây cấp S trong đêm giải cứu Hắc Long!

Hóa ra vị thầy giỏi mà Cố Vũ nhắc đến hôm qua chính là ông.

Lúc đó, mọi người đều tỏ ra vô cùng kính trọng ông, không cần nói nhiều, Diệp Ninh cũng hiểu địa vị của ông chắc chắn không hề tầm thường. Vậy mà họ lại mời một người tài giỏi như vậy đến dạy dỗ cô bé.

Hôm qua, An Trạch có vẻ e dè, tuổi tác cũng xấp xỉ cô bé nên Diệp Ninh không có cảm giác gì đặc biệt. Nhưng giờ đây, gen tôn sư trọng đạo trong người cô bé bỗng nhiên trỗi dậy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Ninh đặt bình sữa xuống, nhanh nhẹn bước xuống khỏi bàn ăn, cung kính cúi chào Hầu Sâm: "Chào buổi sáng, thưa thầy."

Từ nhỏ đến lớn, Diệp Ninh luôn yêu quý và kính trọng các thầy cô của mình. Chính nhờ những kiến thức và kinh nghiệm mà họ truyền dạy, cô mới có thể vượt qua muôn vàn khó khăn, đưa ra những quyết định sáng suốt.

Vì vậy, sau khi trưởng thành, cô vẫn thường xuyên thăm hỏi, trò chuyện với các thầy cô cũ.

Gặp gỡ Hầu Sâm trong thân phận thầy trò, Diệp Ninh cảm thấy rất gần gũi.

Cô bé mỉm cười rạng rỡ, hai lúm đồng tiền nhỏ xinh hiện rõ trên má. Ai nhìn vào cũng có thể nhận ra tâm trạng cô bé đang rất vui vẻ.

Diệp Ninh không hề hay biết hành động của mình đã khiến Hầu Sâm chấn động đến nhường nào. Ông chưa bao giờ nghĩ rằng một người thuần chủng quý giá như vậy lại gọi mình là thầy, lại còn cúi chào mình nữa! Ngay cả những học trò theo ông học tập cũng kính sợ ông nhiều hơn là kính trọng. Chưa từng có một cô bé nào tươi cười với ông như vậy, huống hồ cô bé này lại là người thuần chủng!

"Tốt, tốt lắm, chào buổi sáng." Một niềm vui sướng và vinh hạnh chưa từng có dâng trào trong lòng Hầu Sâm, khiến khuôn mặt vốn nghiêm nghị của ông trở nên hiền hòa, nụ cười chân thành nở rộ trên môi.

Khi đến đây, Hầu Sâm còn đang cân nhắc, nếu thiên phú của người thuần chủng nhỏ tuổi này không cao, ông sẽ quay về Khu Cao Giang và cử người khác đến. Nhưng giờ đây, Hầu Sâm gần như lập tức quyết định, ông sẽ tự mình dạy dỗ người thuần chủng này!

Cho dù thiên phú của cô bé không cao, ông cũng sẽ mang đến tất cả trang thiết bị, dụng cụ tiên tiến nhất, cùng với những phương pháp, kiến thức tối tân mà Khu Cao Giang đã tích lũy trong nhiều năm qua dành cho cô bé!

Lục Xuyên đứng bên cạnh cũng không khỏi cảm thán, chỉ khi tận mắt chứng kiến mới hiểu vì sao những người từng gặp cô bé đều hết lời ca ngợi.

"Giáo sư Hầu, đồ đạc đã chuẩn bị xong."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Biến Thành Bé Con Ở Tinh Tế, Tôi Được Thú Nhân Đoàn Sủng

Số ký tự: 0