[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!
Bán Bán Bán, Mu...
2024-11-13 23:43:09
Tiếp theo đó, một bảng biểu rất nhiều hình ảnh xuất hiện trước mắt Thủy Thanh, trên đó ghi rõ hình dạng và trọng lượng của mỗi vật phẩm.
Tuy là Thủy Thanh đã đọc nhiều tiểu thuyết rồi nhưng lúc này cũng vô cùng kinh ngạc.
Nàng ngây ngốc quay đầu nhìn Yến Thu cầm giỏ tre đứng bên cạnh Phạm Tiến và Tinh Hồi, sau đó xác định những âm thanh và hình ảnh này chỉ có mình nàng thấy và nghe được.
Nàng vội vàng định thần lại rồi tỉ mỉ quan sát lại.
Nấm mối hoang đã bung dù là 167 đồng một cân, tổng cộng ba lượng, 50.1 đồng.
Nấm mối hoang chưa bung dù là 187 đồng một cân, tổng cộng 1 cân 1 lượng, 205.7 đồng.
Nấm báo mưa là cực phẩm, nếu còn mới thì 180 đồng một cân, hai cân là 360 đồng.
Tổng cộng 615.8 đồng, có đồng ý bán hay không?
Thủy Thanh đồng ý cả vạn lần nhưng khi chuẩn bị bán thì nghe đươc đoạn hội thoại của ba người.
“Nấm trúc già quá rồi, nếu buổi sáng hái được thì tốt quá, lúc đó còn chưa bung dù, non nên ăn ngon hơn.”
“Ta cũng nghĩ nấm trúc bung dù quá già nên không chọn hái nhiêu về, may mà váy nấm vừa đúng lúc nên ta nhặt nhiều váy nấm lắm.”
“Ừm, một rổ lớn, đủ cho cả nhà chúng ta ăn bữa tối mà vẫn còn thừa.”
Thủy Thanh: … hóa ra nấm trúc mà hai nhi nữ nói chính là nấm mối.
Mà nấm báo mưa bên ngoài là thứ nấm có một cái lướt buông xuống như cái lồng, giống như mặc váy nên người dân trong thôn Sơn Thủy gọi là váy nấm.
Nên biết rằng hai thứ này ở Hoa Quốc là hai trăm đồng một cân, đều là thứ tốt.
Không đúng, nghe theo lời Yến Thu nói thì còn rất nhiều sao?
Nàng vội vàng hỏi: “Yến Thu, con nói bên đó còn à? Nhiều không?”
Không có cách nào, từ nhỏ đến lớn nàng chưa có hái nấm bao giờ nên đối với việc này thì dốt đặc cán mai.
“Nương, đương nhiên còn ạ, cả núi đều có, không hái hết được đâu. Tuy váy nấm sau mưa mới có nhưng nấm trúc mỗi mùa lại có một lần, không biết là có nhiều thế nào nữa?” Yến Thu mỉm cười trả lời.
Tinh Hồi nghĩ nương muốn dự trữ cho mùa đông, vì rau dưa không đủ nên nấm trúc và váy nấm phơi khô rồi để mùa đông ăn cũng rất ngon.
Cô bé hỏi: “Nương muốn phơi khô để làm cải bắc thảo ạ? Mặt trời còn chưa xuống núi, để con và đại tỷ đi hái thêm về, chỉ là phải phiền nương nấu cơm chiều một mình rồi.”
Nếu có cô bé và đại tỷ ở đó thì có thể giúp mấy chuyện lặt vặt như nhặt củi hay nhóm bếp chẳng hạn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tuy là Thủy Thanh đã đọc nhiều tiểu thuyết rồi nhưng lúc này cũng vô cùng kinh ngạc.
Nàng ngây ngốc quay đầu nhìn Yến Thu cầm giỏ tre đứng bên cạnh Phạm Tiến và Tinh Hồi, sau đó xác định những âm thanh và hình ảnh này chỉ có mình nàng thấy và nghe được.
Nàng vội vàng định thần lại rồi tỉ mỉ quan sát lại.
Nấm mối hoang đã bung dù là 167 đồng một cân, tổng cộng ba lượng, 50.1 đồng.
Nấm mối hoang chưa bung dù là 187 đồng một cân, tổng cộng 1 cân 1 lượng, 205.7 đồng.
Nấm báo mưa là cực phẩm, nếu còn mới thì 180 đồng một cân, hai cân là 360 đồng.
Tổng cộng 615.8 đồng, có đồng ý bán hay không?
Thủy Thanh đồng ý cả vạn lần nhưng khi chuẩn bị bán thì nghe đươc đoạn hội thoại của ba người.
“Nấm trúc già quá rồi, nếu buổi sáng hái được thì tốt quá, lúc đó còn chưa bung dù, non nên ăn ngon hơn.”
“Ta cũng nghĩ nấm trúc bung dù quá già nên không chọn hái nhiêu về, may mà váy nấm vừa đúng lúc nên ta nhặt nhiều váy nấm lắm.”
“Ừm, một rổ lớn, đủ cho cả nhà chúng ta ăn bữa tối mà vẫn còn thừa.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thủy Thanh: … hóa ra nấm trúc mà hai nhi nữ nói chính là nấm mối.
Mà nấm báo mưa bên ngoài là thứ nấm có một cái lướt buông xuống như cái lồng, giống như mặc váy nên người dân trong thôn Sơn Thủy gọi là váy nấm.
Nên biết rằng hai thứ này ở Hoa Quốc là hai trăm đồng một cân, đều là thứ tốt.
Không đúng, nghe theo lời Yến Thu nói thì còn rất nhiều sao?
Nàng vội vàng hỏi: “Yến Thu, con nói bên đó còn à? Nhiều không?”
Không có cách nào, từ nhỏ đến lớn nàng chưa có hái nấm bao giờ nên đối với việc này thì dốt đặc cán mai.
“Nương, đương nhiên còn ạ, cả núi đều có, không hái hết được đâu. Tuy váy nấm sau mưa mới có nhưng nấm trúc mỗi mùa lại có một lần, không biết là có nhiều thế nào nữa?” Yến Thu mỉm cười trả lời.
Tinh Hồi nghĩ nương muốn dự trữ cho mùa đông, vì rau dưa không đủ nên nấm trúc và váy nấm phơi khô rồi để mùa đông ăn cũng rất ngon.
Cô bé hỏi: “Nương muốn phơi khô để làm cải bắc thảo ạ? Mặt trời còn chưa xuống núi, để con và đại tỷ đi hái thêm về, chỉ là phải phiền nương nấu cơm chiều một mình rồi.”
Nếu có cô bé và đại tỷ ở đó thì có thể giúp mấy chuyện lặt vặt như nhặt củi hay nhóm bếp chẳng hạn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro