[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Phân Gia 1

2024-11-13 23:43:09

Nàng kéo ghế tới ngồi xuống rồi bình tĩnh hỏi: "Được rồi, bây giờ mọi người có thể bình tĩnh ngồi xuống bàn chuyện phân gia rồi."

Tôn Kim Hoa nhìn cả nhà bừa bộn thì muốn hỏi: Chỗ nào bình tĩnh đâu?

Mẹ Phạm khó hiểu ngẩng đầu lên: “Phân gia?”

Ai nói là sắp phân gia, không phải đang nói chuyện Đại Nha và Nhị Nha có thể ngồi vào bàn ăn cơm sao?

“Chính là phân gia, các người không cho Đại Nha Nhị Nha ngồi cùng bàn ăn nhưng ta thì kiên quyết muốn, vậy chỉ có thể phân gia thôi. Phân gia rồi thì ta không quan tâm các người có muốn hay không muốn, mà các người cũng không được quyền xen vào chuyện nữ nhi của ta có được ngồi vào bàn hay không, ta thấy cách giải quyết như vậy rất thỏa đáng.”

Sau khi đã ra tay uy hiếp rồi thì Thủy Thanh quyết định “tiền trảm hậu tấu”.

Chậc, nàng luôn là người giỏi đàm phán.

Nghe đến phân gia, ánh mắt Đại Nha Nhị Nha và Phạm Giang Phạm Hà sáng lên.

Trong lòng Tôn Kim Hoa có tính toán.

Tiểu thúc tử kiếm được ba văn tiền mỗi ngày, đó là số tiền duy nhất mà hắn có thể kiếm được ở thôn Sơn Thủy. Cả nhà có thể có đủ lương khô ăn trong những ngày mùa nhàn nhã, không phải nhờ công của hai ba chục mẫu đất mà là nhờ công của tiểu thúc tử.

Hơn nữa, Hồ thị cùng năm hài tử cũng chăm chỉ làm lụng, đảm đương mọi công việc trong nhà nhà, ăn ít làm nhiều nên nuôi chúng rất tiết kiệm.

Nếu là trước đây thì chắc chắn nàng ta không muốn để cả nhà tiểu thúc tử phân gia.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng bây giờ... nàng ta liếc nhìn mẹ Phạm.

Mẹ chồng có nhiều tiền, hiện tại Hồ thị lại cãi nhau với bà ta, nếu lúc này mà phân gia thì chắc chắn mẹ chồng sẽ không muốn ở cùng tiểu thúc tử.

Nàng ta có thể sẽ nhặt phải chỗ dột.

Nghe tới phân gia thì trong lòng mẹ Phạm phát hoảng.

Tất cả số tiền bà ta có đều là do tiểu nhi tử nộp lại. Nếu như phân gia rồi thì sao bà ta có được tiền của tiểu nhi tử nữa?

Phạm Đại Thụ lặng lẽ nắm lấy tay áo Tôn Kim Hoa, thấp giọng đề nghị: "Mẹ, phân gia đi, tách bọn họ ra đi, cho bọn họ không chia phần nhà cửa, ruộng đất, lương thực nữa.”

“Đúng, dù sao cũng đã làm loạn rồi, không bán Đại Nha Nhị Nha được thì chúng ta chỉ có thể trông chờ vào nãi nãi thôi.”

Họ phải đứng về phía nãi nãi.

Tôn Kim Hoa liếc mắt nhìn mẹ chồng mình, nàng ta cũng muốn nếm thử mùi vị làm nữ chủ nhân là như thế nào.

Sau đó nàng ta thở dài, bốn nhi tử, có nhi tử nhiều cũng tốt nhưng chuyện cưới tức phụ cho chúng cũng quá mệt mỏi rồi.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Số ký tự: 0