[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Phân Gia 2

2024-11-13 23:43:09

Thôi bỏ đi, một khi lấy được tiền của mẹ chồng và bức chết bà ta thì nàng ta mới có thể thành nữ chủ nhân thật sự trong nhà.

"Được rồi, nhưng ta nhắc nhở con, một khi phân nhà Hồ thị ra thì con sẽ có rất nhiều việc để làm, đừng có lười biếng nữa."

"Sợ gì chứ? Không phải còn có Chiêu Đệ sao? Nó bảy tuổi rồi, có thể giặt giũ và nấu cơm.” Phạm Đại Trụ thản nhiên nói.

Tôn Kim Hoa mím môi, muốn bắt bẻ đại nhi tử một câu nhưng khi nghĩ đến sau này phải nhờ cậy đại nhi tử nuôi dưỡng thì nàng ta ngậm miệng lại.

Nữ nhân luôn phải giặt giũ nấu nướng, chuyện này trong nhà ai cũng vậy.

Mọi người đều đồng ý nên Tôn Kim Hoa hắn giọng rồi đưa ra ý kiến: “Phân gia cũng được nhưng chúng ta đã thống nhất chỉ được chia ruộng và đất rừng thuộc sở hữu chung, còn những thứ thuộc sở hữu riêng thì chúng ta không muốn chia.”

Mẹ Phạm hoảng hốt nhìn đại tức phụ nhi, bà ta không dám tin nói: “Lão đại gia, sao ngươi có thể đồng ý phân gia hả?”

“Nương à, nương nhìn dáng vẻ của đệ muội đi, chúng ta có thể không tách họ ra được sao? Giữa trưa mà nàng ta làm ầm ĩ khiến nhà chúng ta mất mặt với người trong thôn. Nếu không phân gia thì để cho nàng ta tiếp tục làm vậy sao, thanh danh của ta và nương có còn không? Đại Trụ chúng nó dần lớn lên, thanh danh không có thì làm sao kiếm được một mối hôn sự tốt đây?" Tôn Kim Hoa lau đi những giọt nước mắt vô hình nơi khóe mắt, tỏ ra mình đau lòng vì đại cuộc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mẹ Phạm nghiến răng nghiến lợi: “Lão nhị là do ta sinh ra, ta đã cho hắn cả mạng sống, hà cớ gì ta phải phân chia tài sản cho hắn? Phân gia cũng được nhưng chỉ cần thu dọn quần áo, chăn ga gối đệm trong nhà rồi mau cút ra ngoài, đừng mơ tưởng lấy được đồ đạc của Phạm gia.”

Nghe được mấy lời kiên quyết này của mẹ chồng, Tôn Kim Hoa thầm mừng mà hai mắt sáng lên.

Ha ha ha, nhìn đi Hồ Thủy Thanh, là ngươi không biết trái phải, đắc tội với mẹ chồng thì chẳng được thứ gì tốt đẹp cả.

Thủy Thanh xoay con dao làm bếp một vòng, lưỡi dao làm bếp sắc bén tỏa ra thứ ánh sáng lạnh lẽo trong căn phòng tối tăm.

Mẹ Phạm sợ hãi rụt cổ lại.

Phạm Đại Trụ gan dạ nói: "Đừng lúc nào cũng dùng dao bếp hù dọa chúng ta. Ta khuyên thẩm nên sáng suốt một chút, nếu thẩm làm chúng ta tức giận thì bốn huynh đệ chúng ta sẽ ném thẩm ra ngoài, để xem thẩm còn làm gì được?”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Số ký tự: 0