[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Phân Gia 3

2024-11-13 23:43:09

“Đệ muội à, ta có nhiều nhi tử, ngươi đánh cũng đánh không được đâu. Trong số tài sản và đất rừng đó mẹ chồng không đồng ý chia cho ngươi dù chỉ một phần, ta muốn xem thử ngươi có bản lĩnh thì cứ lấy xem." Tôn Kim Hoa có nhi tử chống lưng nên ăn nói cũng sắc bén hơn.

"Nói đùa, các người có biết cái gì gọi là phân gia không? Ngươi nói ruộng đất, đất rừng và tài sản không có phần cho nhà chúng ta, vậy chúng ta đi tìm trưởng thôn hỏi thử chúng ta có phần hay không!" Thủy Thanh không khách khí đáp trả.

Khí khái không?

Nàng muốn phân chia công bằng, sao lại không khí khái cho được.

Ngày nay, đất đai là nền tảng của cuộc sống của mỗi nhà. Đất có thể xây nhà, đất có thể cung cấp cơm ăn áo mặc, nếu nàng nói không muốn thì để cả nhà đại bá hưởng lợi sao?

“Đại tẩu, tẩu muốn lợi dụng nhi tử ra tay để ném ta ra ngoài à? Vậy được, vậy xem thử ai ra tay trước. Đến lúc đó trong nhà vừa có máu vừa có mạng, không cần phân gia nữa, người một nhà chúng ta chôn cùng nhau đi.”

Mặc dù bầu không khí rất nghiêm túc nhưng không hiểu sao năm người Đại Nha lại muốn bật cười khi nghe những lời mẹ nói.

Đại Nha và Nhị Nha nhịn cười đứng ở bên cạnh nương mình, một bên trái một bên phải rồi hét lớn: "Tính cả chúng con nữa, chúng con cũng muốn ở cùng nương.”

“Chúng ta cũng đi với nương đi!” Phạm Giang và ba đứa trẻ còn lại cũng đồng thanh hét lên.

Nhưng Phạm Đại Trụ và những người khác thì không cười nổi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thứ nhất là không ai muốn tiến lên trước

Thứ hai là căn nhà này nhất định là nhà của họ, chưa kể đến tính mạng mà cho dù là máu thì họ cũng không muốn thấy.

Ngôi nhà đã hơi cũ sau mấy chục năm sống ở đó.

Mấy chục năm sinh sống nên căn nhà hơi cũ kỹ rồi, nhưng ba gian nhà đều sạch sẽ tươm tất, sao có thể để vấy máu được.

Tôn Kim Hoa xoa dịu mọi chuyện nói: "Đệ muội nghiêm túc sao? Đại Trụ vẫn còn là đứa trẻ, đệ muội chấp nhặt nó làm gì? Tài sản đương nhiên phải chia rồi.”

Vẻ mặt Thủy Thanh lạnh nhạt: Trẻ con à? Trẻ con mười sáu tuổi muốn thành thân à?

Nghe thấy Hồ Thủy Thanh muốn đánh muốn giết, năm con sói mắt trắng đều nhìn sang mẹ mình, mẹ Phạm biết mình phải đuổi tiểu tức phụ nhi độc ác này đi.

Nhưng mà còn phải "Đợi lão đại về rồi mới phân chia đồ đạc được, chẳng phải có lão đại ở đây thì hắn có thể giúp các ngươi chuyển đồ sao?”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Số ký tự: 0